Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3478. Thương mang chưa đủ loạn



Chương 3478. Thương mang chưa đủ loạn




Một đám tổ thần rời đi không bao lâu, thần minh trong bóng tối cũng xuất hiện, biến thành từng luồng lưu quang truy đuổi, tìm kiếm thần huyết vẩy xuống và mảnh vỡ thần cách.
Ngay từ lúc ban đầu, số lượng thần minh ẩn núp, cẩn thận quan sát hết thảy thật ra không ít.
Chỉ là bọn họ đều biết rõ năng lực bản thân không cách nào nhúng tay vào cuộc đại chiến cấp bậc tổ thần chứ đừng nói chi đến việc tranh đoạt khối tổ thần bản nguyên kia.
Bọn họ chỉ muốn nhìn xem có thể đục nước béo cò trong cuộc đại chiến hỗn loạn đó hay không mà thôi. Cho dù mò được một chút cặn bã cũng đã là chỗ tốt cực lớn rồi.
Nhưng ai có thể nghĩ đến bọn họ lại có thể tận mắt nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Tổ thần gần như vô địch trong mắt thần minh lại bị một đại thủ vượt ngang thời không bóp chết, máu tươi nhuộm trời cao, nhuộm đỏ luôn cả biển thời không này.
Cảnh tượng đó quá mức rúng động, khiến cho thần hỏa của bọn họ gần như đông kết, thần cách thiếu chút nữa bị dọa đến băng liệt.
Cũng may, đối với tổ thần hay là người thả câu đằng sau kia mà nói, thần minh bọn họ đều chỉ là những con tôm nhỏ không đáng quan tâm.
Cho nên bây giờ mới có chuyện đám thần minh đục nước béo cò, tranh đoạt mảnh vỡ thần cách của Cửu Ngao tổ thần sau khi chết.
Bọn họ không cách nào tưởng tượng tiếp theo trong các phương thần quốc sẽ dẫn đến gợn sóng và oanh động đến cỡ nào.
“Giống như ngươi suy nghĩ, muốn tính kế ta một lần sao?”
Cùng lúc đó, mặt hồ vỡ vụn, sương mù cuộn lên, Cố Trường Ca tùy ý thu hồi dây câu. Nhìn quang hoa màu vàng vỡ vụn trong tay, khóe miệng hắn nhếch lên nụ cười lạnh lùng.
Nếu tâm tư của hắn dễ dàng bị đoán đến như vậy, hắn cần chi phải hạ ván cờ này.
Thái Tuyên tổ thần cho rằng hắn dựa vào mồi nhử dẫn nàng hiện thân, đồng thời bức bách rất nhiều đối thủ của nàng ra tay với nàng.
Cho nên nàng mới thuận nước đẩy thuyền, cố tình sử dụng mưu kế, mượn tay Cố Trường Ca giết địch thủ của nàng, đồng thời trong lúc hỗn loạn đoạt lại cánh tay của nàng, sau đó công thành lui thân.
Nhưng ngay từ ban đầu, Cố Trường Ca đã dự định làm thế nào thuận lý thành chương đưa cánh tay của nàng vật quy nguyên chủ.
“Có vẻ như thần đạo văn minh không cần ta phân ra bất kỳ tinh lực nào nữa, Chính Nhất Minh hẳn đã không kềm chế được nữa.”
Cố Trường Ca tiện tay ném bản nguyên kia vào trong ấm trà, suy nghĩ một chuyện khác quan trọng hơn.
Thiên Chúng và Bát Tòng Chúng cũng đã dần dần hiện thế, tiếp theo hai phe kế thừa truyền thừa tổ chức Đại Thiên nhất định sẽ bộc phát một trận nội đấu tranh đoạt.
Bát Tòng Chúng sẽ không cho phép Thiên Chúng một nhà độc đại, nhất là Thiên Chúng đã cùng với Chính Nhất Minh đạt thành minh ước hòa bình, bắt đầu thu thập chất dinh dưỡng bản nguyên dùng cho đại tế.
Dưới tình huống này, Bát Tòng Chúng nhất định phải nghĩ cách ngăn cản Thiên Chúng phát triển lớn mạnh. Nếu không, chờ đến ngày Thiên Chúng nhe ra răng nanh của mình, ngày đó sẽ không còn kịp nữa rồi.
Sau khi tổ chức Đại Thiên sụp đổ, biến thành hai phe Thiên Chúng và Bát Tòng Chúng.
Nhưng mặc kệ Thiên Chúng hay là Bát Tòng Chúng, nội bộ đều không hòa bình ổn định, vẫn luôn minh tranh ám đấu, lục đục với nhau, ngươi lừa ta gạt không hề ít.
Cho dù lần này sinh linh hắc ám hiện thế, nội bộ Thiên Chúng cũng xuất hiện âm thanh bất đồng ý kiến.
“Nếu Bát Tòng Chúng và Thiên Chúng không bộc phát nội đấu, có thể ngăn lại được, con cá lớn ẩn tàng đằng sau chỉ sợ sẽ không tùy tiện hiện thân. Bây giờ Thương Mang vẫn còn chưa đủ loạn.”
Cố Trường Ca cau mày.
Lúc trước Hàn Nha Lão Nhân đến tìm Cố Trường Ca, hắn cố ý để lộ thân phận thật ra chính là chờ cái ngày này.
Hắn biết thân phận của hắn sẽ bị Thiên Suy Chúng và Thiếu Âm Chúng đằng sau đám người Hàn Nha Lão Nhân biết được, nhưng hắn cũng muốn mượn chuyện này thiết lập một ván cờ lớn.
Cố Trường Ca hắn muốn cho một số người biết, hắn đã “khôi phục”, nhưng vì một số nguyên nhân không biết nào đó, hắn chưa thể đường hoàng chiêu cáo thân phận của mình với chư thế.
“Đã đến lúc cho chư thế thương sinh một chút cảm giác cấp bách. Hắc Họa Ngọn Nguồn cũng nên một lần nữa tái hiện thế gian.”
Ánh mắt Cố Trường Ca trở nên thâm thúy, nhìn mảnh hư không trước mặt, giống như xuyên thấu vũ trụ thời không vô tận hướng đến một địa giới u lãnh trống trải vô ngần.
Nơi đó lúc nào cũng bị sương mù nồng đậm bao phủ, băng lãnh, thâm thúy, không có bất kỳ sinh cơ. Khắp nơi đều là mảnh vỡ vũ trụ bị tàn phá, khe nứt thời không, bất kỳ trật tự giữa thiên địa nào cũng đều tàn lụi rơi xuống đó.
Âm u đầy tử khí, bóng tối bao trùm, mặt đất tràn ngập khe nứt, bên trong dâng lên sương mù hắc ám, từng sợi từng sợi một giống như muốn nhuộm dần chư thế, ô trọc vạn giới vũ trụ.
Tất cả vật chất hắc ám trên thế gian dường như đều chảy ra từ Hắc Ám Ngọn Nguồn, như thể nó đã như vậy từ thời cổ đại, chưa bao giờ thay đổi.
Thiên khung âm trầm hắc ám, không hề có chút sinh cơ, không có khí tức tường hòa lượn lờ. Trải qua vô số năm tháng, nơi này gần như không có bất kỳ sinh linh nào đặt chân qua.
Ách thổ này chính là chỗ sâu nhất của Hắc Họa Ngọn Nguồn.
Một thế giới thụ mục nát đã sớm khô cạn đứng sừng sững, chạc cây có thể chống ra chư thế hoàn vũ đã sớm chết héo.
Cành lá còn chưa rụng xuống nhưng đã sớm khô héo, không còn bất kỳ sinh cơ, không thể sinh ra thế giới, tràn ngập vết tích hắc ám ăn mòn. Hết chương 3478.



Bạn cần đăng nhập để bình luận