Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1879: Là tại ta

Chương 1879: Là tại ta

Ầm ầm!

Toàn bộ vũ trụ đều đang chấn động, sương mù xám ngập trời phóng ra khắp bát hoang, dường như một dòng thủy triều ngập trời đã nổi lên trong Tuyệt Âm Thiên.

Hắc Ám Vọng Nguyệt cảm nhận được sự đe dọa kinh khủng, nó không ngừng ngọ nguậy thân thể, muốn tránh đến nơi khác rồi ăn tiếp.

"Xảy ra chuyện gì thế?"

Giang Sở Sở cũng bị tình huống bất thình lình trước mắt làm cho kinh ngạc, đôi mắt xinh đẹp sững sờ nhìn, tựa hồ không thể tin được.

Nàng đang nghĩ tại sao Cố Trường Ca lại đột ngột xuất hiện ở đây, hơn nữa còn dùng một nhát kiếm ép lui đầu Hắc Ám Vọng Nguyệt kia.

Chuyện này cũng quá mộng ảo và không thể tưởng tượng nổi.

Suýt nữa thì nàng nghĩ có phải mình xuất hiện ảo giác rồi hay không.

Trong sương mù đằng xa, thân ảnh của Cố Trường Ca đang nhanh chóng ngưng tụ thành thực, trong chớp mắt đã đến bên cạnh nàng.

Ánh mắt của hắn điềm nhiên sâu thẳm, ống tay áo đen tuyền bay phấp phới trong sương mù nhưng Giang Sở Sở lại có thể cảm nhận được hắn đang tức giận.

"Trường Ca..."

"Tại sao ngươi lại ở đây? Bây giờ… không phải ngươi nên ở thượng giới sao?"

Giang Sở Sở ngơ ngác một lúc, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, trên mặt nàng hiện lên sự khó tin niềm vui mừng sâu sắc, tất nhiên nàng phán đoán ra được Cố Trường Ca trước mắt chính là bản thân hắn chứ tuyệt đối không phải ảo giác của nàng.

Giọng nói của nàng hơi lắp bắp run rẩy, khó mà bình tĩnh lạnh lùng như trước kia được.

Tại sao mỗi một lần nàng gặp nguy hiểm hoặc phiền toái, Cố Trường Ca lại như thiên thần giáng thế, xuất hiện giải quyết hết thảy mọi chuyện trước mặt thay cho nàng vậy chứ?

Nhưng lần này Cố Trường Ca còn gặp phải nguy cơ to lớn hơn, thân phận người thừa kế Ma Công suýt thì bại lộ.

Vậy mà hắn lại bất chấp nguy hiểm lớn như thế mà đến đây tìm nàng?

"Nếu như ta đến trễ nửa bước thì ngươi sẽ bị Hắc Ám Vọng Nguyệt trước mặt này ăn rồi."

"Giang Sở Sở, ngươi đúng là giỏi lắm, to gan lắm, dám một mình xông vào đây, còn gặp phải một đầu Hắc Ám Vọng Nguyệt có thể so với Tàn Tiên."

Cố Trường Ca thản nhiên nói, ngữ khí toát lên vẻ rất bình thản, thậm chí còn chứa vài phần đùa cợt và lạnh nhạt.

Nghe thấy ngữ khí lúc này của Cố Trường Ca, Giang Sở Sở biết hắn đang rất tức giận, đó cũng bởi vì lo mình gặp phải chuyện bất trắc nguy hiểm đến tính mạng.

Nàng lập tức trở nên lắp bắp, hai tay không biết nên để ở đâu, không biết nên làm như thế nào.

"Ta... Ta..."

"Ta cũng vì suy nghĩ cho ngàn vạn sinh linh, muốn giải quyết căn nguyên của Tuyệt Âm Thiên nên mới mạo hiểm tiến vào đây thôi."

"Ngươi... Ngươi đừng tức giận có được không?"

Nàng rất sốt ruột, chỉ có thể giải thích với Cố Trường Ca như vậy, muốn hắn nguôi giận.

Dù sao Cố Trường Ca nói rất đúng, nếu như hắn đến chậm một bước thì e rằng hôm nay nàng sẽ bỏ mạng trong miệng Hắc Ám Vọng Nguyệt.

Hơn nữa nàng cũng biết lần này thật sự do mình quá khinh suất, mới nghĩ ra được vài ba thủ đoạn bảo mệnh mà đã xâm nhập vào trong Tuyệt Âm Thiên.

Phải biết rất nhiều Kẻ thành đạo cũng không dám đến đây vì sợ sẽ mất mạng kìa.

Mà nàng lại chỉ là một tu sĩ Đại Thánh cảnh nhỏ bé, chỉ cần một tia uy áp của kẻ đắc đạo chân chính thôi là đã có thể khiến nàng thân tử đạo tiêu.

Quan trọng nhất là, không ngờ giờ đây Cố Trường Ca lại liều lĩnh đối đầu với cả thế giới để đến đây tìm nàng.

Chính mình vô duyên vô cớ gây thêm không ít phiền phức cho hắn, thậm chí còn có thể khiến hắn bại lộ tung tích, kéo vô số kẻ địch tới.

Tuyệt Âm vụ khí đầy trời đã tan vỡ hết sạch, để lộ một mảnh tinh vực hoang vu rộng lớn ở đây.

Kiếm ý kinh khủng còn sót lại vẫn đang tràn ngập trong hư không khiến vô vàn Tuyệt Âm sinh linh tới gần đều bị nổ tung vỡ nát.

"Trường Ca, ngươi đừng tức giận..."

"Xin lỗi, tại ta tự cho mình là đúng, ta không nên mạo hiểm như vậy, còn làm liên lụy đến ngươi nữa."

"Xin lỗi..."

Vẻ mặt của Giang Sở Sở cực kỳ căng thẳng luống cuống, đang không ngừng giải thích với Cố Trường Ca.

Nhưng Cố Trường Ca vẫn giữ nét mặt lạnh lùng và ánh mắt thờ ơ, tựa hồ không thèm để ý đến nàng.

Thật ra hắn hề không tức giận.

Chỉ là muốn cho Giang Sở Sở biết sau này không thể làm loại chuyện đó nữa thôi.

Chưa đến Chuẩn Chí Tôn cảnh, ỷ mình có mấy món đồ hộ thân đã xâm nhập vào trong Tuyệt Âm Thiên, còn gặp phải một đầu Hắc Ám Vọng Nguyệt có thể sánh với Tàn Tiên.

Nàng chính là đang tự tìm lấy cái chết, quả thực là vô cùng ngu xuẩn.

Nếu như Cố Trường Ca không ở Tuyệt Âm Thiên, e rằng nàng đã hương tiêu ngọc vẫn từ lâu rồi.

"Ngươi không chỉ là làm bậy đâu."

Cố Trường Ca từ tốn nói, ánh mắt nhìn vào gương mặt tuyệt mỹ của nàng.

"Ta đã biết... Lần sau nhất định ta sẽ không làm bậy như thế nữa."

Giang Sở Sở nghe vậy thì cực kỳ chột dạ, căn bản không còn dáng vẻ thanh lãnh kiêu căng như trước nữa.

Trước mặt Cố Trường Ca, nàng không giữ nổi sự thoát tục của thánh nữ Nhân Tổ điện như trước mắt người đời được, trái lại còn bị những hành động của hắn ảnh hưởng đến cảm xúc.

Lúc này đây, nàng chỉ muốn giải thích rõ ràng để Cố Trường Ca nguôi giận.

Nếu như không phải vì nàng thì Cố Trường Ca cũng sẽ không chạy từ xa tới đây, nói cho cùng đều là lỗi của nàng.

Hết chương 1879.
Bạn cần đăng nhập để bình luận