Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1943: Truyền Thuyết

Chương 1943: Truyền Thuyết

"Chắc chắn động tĩnh ban nãy là bút tích của vị tiền bối kia, xem ra hắn định ẩn cư tại đây."

"Thần Khư, Tiên Cung, Nam Thiên Môn... Nhất định đó là một vị tiền bối trước đại tuyệt diệt, cũng chỉ có trước đại tuyệt diệt mới có thể xuất hiện thứ có liên quan tới tiên."

Vô số người nhìn thấy cảnh tượng ở đây đều thành kính quỳ rạp xuống cúng bái nơi đó.

Ở thời đại này, người tu hành đều vô cùng hòa bình, bọn hắn không tranh đấu chém giết, có thể nói là không tranh với đời.

Cho nên sau khi biết đằng trước có thể là nơi ẩn cư của một vị tiền bối Chí cường giả, tất cả mọi người đều không hề đi quấy rầy mà chỉ hành lễ, lặng lẽ quan sát nơi đây.

Đương nhiên có nhiều người cũng biết chắc chắn khu vực phía trước sẽ ẩn chứa vô vàn hung hiểm, nếu tùy tiện đặt chân vào thì chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.

"Hình như kia là một cái cây?" Bỗng nhiên thiếu nữ Hoàng Vũ chú ý tới thứ gì đó, biểu cảm trên mặt nàng trở nên rất kinh ngạc, lập tức nhìn thẳng vào chỗ sâu nhất.

Nơi đó cuồn cuộn khí vẩn đục, những đám mây đột ngột phóng lên cao, sau đó một vài cảnh tượng trong đó hiển lộ ra.

Một cây cổ thụ chọc trời vô cùng thần bí và cổ xưa đang sừng sững ở nơi sâu nhất, phiến lá khô héo ngưng luyện ra khí vẩn đục mịt mù.

Những ngôi sao vậy mà lại như hóa thành sương mù xoay tròn ở chung quanh, phát ra tiếng động khủng bố hào hùng như các thế giới va chạm vào nhau.

Mặc dù cảnh tượng đó chỉ thoáng qua một lát rồi biến mất nhưng rất nhiều người đều thấy được, trong lòng bọn hắn tràn đầy kính sợ và hoảng hốt.

"Bỗng nhiên một vị tiền bối thần bí mang theo một cây cổ thụ huyền ảo giáng lâm xuống đây, tự lập Thần Khư, hoặc là nói nơi đó vốn tên là Thần Khư, trước thời đại tuyệt diệt cũng đã là như thế..."

Hoàng Vũ lẩm bẩm, rất muốn đi vào trong Thần Khư xem cảnh tượng trong đó.

Nhưng bản năng nói cho nàng biết, nếu dám đặt chân một bước tới phía trước thì chắc chắn sẽ phải nhận lấy kết cục hình thần câu diệt.

Nàng vẫn luôn dừng chân ở đây, trong lòng cực kỳ do dự nhưng trong cõi minh minh có một ý niệm nói cho nàng rằng thật ra nàng có thể đi vào.

Cuối cùng có tu sĩ nhìn thấy tiểu Tiên Hoàng hóa thành bản thể, đập cánh chui vào trong tiên vụ mênh mông, đi tìm kiếm phiến Thần Khư kia nhưng mà không có ai nhìn thấy nàng đi ra.

Mấy năm tiếp theo, có nhiều tu đi tới bên cạnh Thần Khư, nhìn cảnh tượng mênh mông trong đó.

Nhưng khi thời gian ngày càng trôi xa, mây mù chung quanh Thần Khư cũng càng lúc càng nhiều, từ từ bao phủ hết chung quanh.

Ngay cả những tu sĩ từng đi tới đây cũng khó tìm được đường nữa.

Đa số người đều chú ý đến Thần Khư đang dần dần biến mất, dần dần nhạt đi tựa như những phương pháp tu hành từng tồn tại trước đây vậy.

Có người nói mấy năm nay vị tiền bối thần bí cường đại bên trong Thần Khư kia vẫn luôn đang dưỡng thương, hiện tại hắn đã khỏi rồi nên định rời khỏi đây.

Cũng có người nói thật ra Thần Khư chính là con đường đi thông tới Tiên vực trong truyền thuyết, chắc chắn vị tiền bối kia đã phi thăng lên Tiên vực, cho nên Thần Khư mới có thể dần dần biến mất.

Rồi sau đó, gần như năm nào cũng có tu sĩ đến đây tìm kiếm tung tích của Thần Khư, có người tìm được tung tích nhưng phần lớn người đều bị lạc ở đây, không tìm được gì cả, cảm thấy Thần Khư đã biến mất từ lâu rồi.

Trong chuyện tu hành thì không có ngày tháng, thoáng chốc mấy ngàn năm đã trôi qua. Hoàn cảnh thiên địa dần dần biến đổi, Thần Khư đã dần trở thành truyền thuyết. Mặc dù càng ngày càng nhiều tu sĩ xuất hiện hơn nhưng người từng được thấy thần cũng càng ngày càng ít.

Đối với nhiều người mà nói, Thần Khư đã trở thành một loại thần thoại cổ lão như hắc ám đoạn tầng trước kia.

Cách hiện tại quá xa nhưng lại thực sự tồn tại, hơn nữa từng để lại dấu vết trên thế gian này.

"Liên thông với Tiên vực trong truyền thuyết, bên trong Thần Khư còn có một cây cổ thụ chọc trời vô cùng cổ lão, nghe nói đó là con đường đi thông tới Tiên vực, có liên quan tới kiến mộc..."

"Còn chủ nhân của Thần Khư chính là một vị tiền bối Chí cường giả ở thời kỳ đại tuyệt diệt, tu vi cao thâm, thông thiên triệt địa... Nếu ngươi may mắn gặp được Thần Khư thì không chừng còn có thể được vị tiền bối kia chỉ bảo đấy!"

"Nghe nói từng có người bước vào Thần Khư, nhận được một khối văn bia ở trong đó, chỉ trong mấy trăm năm ngắn ngủi đã trở thành đại tu sĩ, hiện tại đã khai tông lập phái..."

"Nhưng có lẽ các ngươi sẽ không thể gặp được đâu, nghe nói vị tiền bối kia đã phi thăng lên Tiên vực chân chính, hiện tại Thần Khư không còn chủ nhân nên mới dần dần biến mất khỏi thế gian..."

Rốt cuộc không tìm được tung tích nữa.

Bên trong một vài bộ lạc có lão nhân kể chuyện về Thần Khư cho thế hệ trẻ tuổi nghe.

Trên mặt mọi người đều lộ vẻ mong ước và khát khao.

Bất kể là người trẻ tuổi hay là lão nhân thì đều đang truy tìm con đường tu hành, mà thành tiên lại gần như là khát vọng cả đời của mọi người.

Tuy xa xôi vời vợi nhưng chung quy vẫn cho mọi người một ước mơ.

Còn sự tồn tại của Thần Khư lại như thể nói cho mọi người rằng thành tiên là chuyện có thật.

Chuyện như vậy gần như diễn ra hàng ngày trong bộ lạc ở các nơi, phàm là tu sĩ và sinh linh có linh trí thì đều biết được sự tồn tại của Thần Khư.

Tu sĩ tìm kiếm Thần Khư nhiều không đếm xuể, nhưng đáng tiếc là người thực sự tìm được Thần Khư lại ít ỏi vô cùng, dường như bên ngoài Thần Khư có một trận văn kết giới vô hình ngăn cách hết thảy cho nên mới khiến cho nơi đó biến thành một vùng cấm ngăn cách với thế nhân.

Hết chương 1943.
Bạn cần đăng nhập để bình luận