Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1422: Diễn Võ Lệnh

Chương 1422: Diễn Võ Lệnh

Mấy ngày sau đó tại các đại vực chưa thất thủ của của Bát Hoang thập vực, tất cả đều mang một bầu không khí tuyệt vọng.

Tại một toà cung điện to lớn, cổ xưa nằm trong Thiên Lộc Thành lúc này đã bị chiếm đóng.

Khí tức kinh khủng khiến người ta sợ hãi bao phủ khắp nơi.

Một chiếc Đại Đạo Bảo Bình đen thui đang chìm chìm nổi nổi, có vô tận hào quang huyết sắc phun trào từ trong đó, sau đó bắt đầu chiếu rọi lên thân ảnh đang ngồi xếp bằng ở dưới.

Tự như một cái kén huyết sắc to lớn đang động đậy, nhìn thôi đã khiến tim người khác đập nhanh, cả người đều điên cuồng đi một tý.

Bây giờ mỗi lỗ chân lông của Cố Trường Ca như đã trở thành một phương thế giới mênh mông, trong đó có lực thôn phệ đáng sợ truyền đến, thu hút những sinh mệnh bản nguyên của kẻ thành đạo mà A Đại thu về.

Ầm ầm!!

Dưới mạch máu của hắn có thanh thế kinh khủng như hỗn độn khai thiên, kèm theo ngũ thải hà quang, lập loè chói mắt, siêu nhiên thoát tục, tựa như một tôn tiên thần trẻ tuổi.

Tu vi cảnh giới của hắn đột phá tăng trưởng vô cùng dễ dàng.

Đối với Cố Trường Ca thì lần đại chiến với Bát Hoang thập vực này chỉ như một lần đi săn to lớn mà thôi.

Chỉ bất quá đối tượng mà hắn đi săn chính là kẻ thành đạo, nếu không có lần đại chiến này thì tu vi của hắn không biết bao giờ mới có thể đột phá được.

Hoàn cảnh của thượng giới phải nói là an ổn hơn rất nhiều.

Mỗi một tên kẻ thành đạo bỏ mình đều sẽ gây nên sóng biển kinh thiên, sao có thể để Cố Trường Ca sảng khoái như bây giờ, gần như đột phá mà không phải lo bất kỳ tác dụng phụ hay tai hoạ nào.

Sau đó chấn động của nơi này cũng dần dịu lại, tất cả hào quang huyết sắc đều bị Cố Trường Ca há mồm nuốt sạch, Đại Đạo Bảo Bình cũng tiêu thất vào hư không.

Ông!!

Một bảo rương thần bí huyền diệu xuất hiện trong tay hắn, rực rỡ vô cùng.

Khi đánh giết Lâm Vũ thì ngoại trừ đạt được điểm khí vận cùng thiên mệnh giá trị thì thứ cuối cùng hắn đoạt được chính là Thiên Đạo Bảo Rương này.

"Lần mở Thiên Đạo Bảo Rương này sẽ cho ta thứ gì đây...."

Ánh mắt Cố Trường Ca có dị sắc nhấp nhô, sau đó hắn mở bảo rương ra, nhưng đồ vật trong đó lại khiến hắn cảm thấy có chút kỳ dị.

Đây là một đoàn quang mang bảy sắc, có tia sáng mịt mờ bao phủ, có sương mù chảy quanh.

Sau đó sương mù bắt đầu tán đi, một khối lệnh bài cổ xưa chỉ lớn bằng một lòng bàn tay đang để ngang trong hòm báu.

"Diễn Võ Lệnh...."

Cố Trường Ca kiểm tra giới thiệu của lệnh bài này, nếu là đồ vật bình thường thì chắc chắn sẽ không xuất hiện trong Thiên Đạo Bảo Rương.

"Có thể thôi diễn và chưởng khống toàn bộ thần thông công pháp trên thế gian này...."

Đối với hắn bây giờ thì thứ này có vẻ hơi gân gà, tu vi cảnh giới cao thâm đến một mức nào đó thì bất kỳ thần thông công pháp nào hắn đều có thể xem thấu cùng chưởng khống trong nháy mắt, thậm chí nhờ vậy cảm ngộ quy tắc, thậm chí cả đại đạo.

Nhưng Cố Trường Ca vẫn thu vào, không chừng thứ này về sau sẽ hữu dụng thì sao.

Sau đó hắn lấy tất cả điểm khí vận kiếm được trong khoảng thời gian này đổi thành Siêu Thoát Cốt, từng tiếng răng rắc kêu lên trên toàn thân hắn, như đang được hoán cốt vậy, có cốt nhục trong suốt phun ra, ấn chứa một loại siêu thoát chi ý chí cao nào đấy.

Cố Trường Ca cảm giác được bản thân còn cách Niết Đạo Cảnh không xa.

"Kế tiếp, chỉ cần chờ đợi để hốt gọn một mẻ thôi."

Hắn định sớm vận dụng ám kỳ được an bài kế bên Tiêu Dương, cũng chính là Cổ Vô Địch.

Con cờ này để lâu như thế rồi, cũng đã đến lúc nó phát huy tác dụng.

Hơn nữa đám người Nhị Sơn Chủ cùng Lạc Doanh đều đang nằm trong tay hắn, Cố Trường Ca không tin bọn hắn không đến đây cứu bọn họ.

"Thực lực của vị Đại Sơn Chủ kia chắc hẳn hơn xa Lâm Chiến, là nhân vật cùng cấp bậc với Phong Tổ khi xưa.

"Đã như thế thì trận Hồng Môn Yến này không thể không cử hành."

Nghĩ đến đây Cố Trường Ca híp mắt lại, sau đó lại phân phó đem tin tức truyền ra bên ngoài.

Bây giờ đang là lúc Bát Hoang thập vực đứng trước bờ vực thấp thỏm lo âu, nhất là sau khi Long Huyết Chiến Thần nhất tộc bị hắn suất quân huỷ diêt.

Các tộc đàn còn lại chỉ có hai lựa chọn, một là quy hàng thượng giới, làm tôi tớ, thúc đẩy thời đại mới, hai là bị các đạo thống đại giáo còn lại huỷ diệt.

Trước mắt việc hắn muốn làm vô cùng đơn giản.

Chỉ cần lấy thân phận của hắn quăng một tin tức ra, nói rằng không muốn thấy cảnh chém giết nữa, muốn giữ gìn hoà bình của cả hai giới, mời các nhân vật dẫn đầu của các đại tộc đàn Bát Hoang thập vực đến đây thương nghị.

Hơn nữa gọi thẳng mặt điểm tên của Đại Sơn Chủ, lấy uy tín của Cửu Đại Sơn thì rất dễ tụ lòng người của Bát Hoang thập vực bây giờ.

Cơ hội tốt đẹp như thế chắc chắn đám người Đại Sơn Chủ sẽ không buông tha.

"Dù biết rõ đây là Hồng Môn Yến nhưng bọn hắn chỉ có thể cắn răng mà đến, không còn lựa chọn nào khác."

"Tuy chỉ có một ánh lửa nhỏ trong bóng tối thì đã có thể khiến tất cả mọi người bay nhào đến nắm bắt."

Khoé miệng Cố Trường Ca lộ ra nụ cười nhạt.

Hắn đã thấy trước được sự oanh động mà đại sự bao phủ toàn bộ Bát Hoang thập vực này mang lại, tất cả thế lực cùng tộc đàn đều sẽ không thoát được.

Trừ khi bọn hắn muốn theo gót Lâm Tộc, đi trên con đường huỷ diệt

Hết chương 1422.
Bạn cần đăng nhập để bình luận