Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2004: Càng ngày càng nhiều

Chương 2004: Càng ngày càng nhiều

Cho dù bốn vị nhân vật nội tình toàn lực xuất thủ, cố gắng chống cự lại vật chất của Tuyệt Âm bản nguyên thì cũng không còn tác dụng gì, cuối cùng dần trở lại bên trong xương xám, bị trói buộc bởi xiềng xích của đại đạo và giam giữ bên trong Hắc Ám cũi.

Sau khi Cố Trường Ca xử lý xong tất cả mọi chuyện, hắn nhìn về phía vũ trụ xa xôi ở bên ngoài, nơi có đại quân trùng trùng điệp điệp, bọn hắn chưa từng theo mấy vị nhân vật nội tình này sát nhập vào phương vũ trụ.

Trong đại quân có Thành đạo giả, có tồn tại Chuẩn Đế và cũng có không ít nhân vật Chí Tôn khác.

Chẳng qua mỗi lần bị trấn áp bởi các nhân vật nội tình thì bọn hắn không khác gì những con kiến hôi, đến nỗi Cố Trường Ca cũng không muốn quản nhiều.

"Đại quân phía sau còn chưa đánh tới, chỉ có bốn tôn nội tình, không đủ để ta thăng cấp lên Tiên Đạo lãnh vực."

Cố Trường Ca khẽ nói, vẫn còn đang chờ đợi thời cơ, mục tiêu của hắn là thượng giới và tất cả nhân vật nội tình vì cơ hội thành tiên mà đến đây, đương nhiên không phải là bốn người trước mắt này.

Mặc dù hắn có ý định buông tha cho đại quân trùng trùng điệp điệp ở bên ngoài Côn Cực vũ trụ kia nhưng bọn hắn lại không biết tốt xấu, muốn xông vào nơi xung yếu, muốn giải cứu bốn vị nhân vật nội tình còn lại.

Trong mắt của bọn hắn, bốn vị nhân vật nội tình này giống như trúng tà, không hề phát huy ra được thực lực của nhân vật nội tình.

Những màn sương xám kia không biết từ nơi nào cuốn tới mà bao phủ toàn bộ vũ trụ, không hề phát ra âm thanh mà kéo bọn hắn vào bên trong.

Bọn hắn vô cùng chấn động, hoàn toàn không nhìn thấy quá trình của trận chiến ở bên ngoài Côn Cực vũ trụ nên cũng không biết rõ đã xảy ra chuyện gì mà khiến cho bốn vị nội tình tồn tại này lại giống như một đi không trở lại, không phát ra bất cứ động tĩnh âm thanh gì, cứ như vậy mà biến mất triệt để.

Ầm!

Vết nứt bên ngoài Côn Cực vũ trụ bị xé nứt một lần nữa.

Một tiếng ầm vang long trời lở đất, đại quân trùng trùng điệp điệp tiến đến.

Kẻ thành đạo ở phía trước xuất thủ, quang hoa chói mắt, cái thế đế uy trút xuống, đại đạo quy tắc đều đang run rẩy.

Chưa từng có nhiều nhân vật cấp Đại Đế bạo phát như thế, cùng nhau bước đi, cùng nhau xuất thủ, chấn kinh hoàn vũ, uy áp vạn cổ!

Các loại pháp tắc xen lẫn bên trong một khe lớn, có thể nghiền nát Chuẩn Đế, đối kháng với Đại Đế, bọn hắn không hề sát nhập giống như nhân vật nội tình ban đầu kia mà trực tiếp vọt thẳng tới Bắc Đẩu tinh vực.

Mục tiêu của bọn hắn chính là phiến tinh vực ảm đạm bị che khuất bởi màn xương mù xám xịt mênh mông kia, ở nơi đó có thể thấy được bốn cái cột trụ.

Xiềng xích rủ xuống vô cùng vô tận, từ khắp nơi lan tràn đến, nương theo thanh âm rầm rầm rủ xuống khiến cho thần hồn của bọn hắn đều đông lại.

Cố Trường Ca ở Thần Khư nhìn một màn này, biểu tình cũng chút không dao động.

Sau đó, hắn xuất thủ tìm kiếm, dao động khủng bố giống như diệt thế, đơn giản muốn hủy diệt cái địa phương kia.

Mảng lớn mảng lớn sinh linh tu sĩ trực tiếp bị xóa sổ bởi một chưởng này, còn chưa kịp phát ra âm thanh đã biến mất không thấy gì nữa.

Chư thiên tinh thần rơi xuống cùng vạn vực chấn động, nhưng cuối cùng lại sụp đổ.

Lúc này, Kẻ thành đạo cũng chỉ là con kiến hôi, căn bản không thể chống đỡ quá lâu, lập tức nổ tung dưới loại khí tức này, mưa máu rơi đầy trời, nhuộm đỏ toàn bộ vũ trụ.

"Tại sao phải tự tìm đường chết vào lúc này chứ?"

Biểu cảm của Cố Trường Ca vẫn lạnh lùng, hắn thở dài một tiếng, thanh âm từ Thần Khư truyền ra ngoài vang vọng toàn bộ Côn Cực vũ trụ.

Tất cả đại quân và sinh linh nghe được lời của hắn đều cảm thấy rợn cả tóc gáy, như có người đứng ở vạn cổ thần chỉ lạnh lùng quan sát bọn hắn, nhìn chằm chằm bọn hắn như nhìn những con kiến hôi.

"Rốt cuộc ngươi là người phương nào?"

Kẻ thành đạo thét lên, dốc hết toàn lực để phá vỡ phiến thiên bảo, tách khỏi sương mù xám xung quanh

Nhưng cuối cùng lại kiệt lực, mặc cho hắn thiêu đốt căn nguyên hay thi triển cấm thuật tuyệt thế, cũng không có chút tác dụng nào.

Điều này làm cho hắn cảm thấy tuyệt vọng, căn bản không có cách nào chống lại địch nhân.

Cố Trường Ca không nói lời nào, chỉ lẳng lặng nhìn bọn hắn, sau đó ánh mắt nhìn về phía vũ trụ xa xăm, hắn cảm nhận được các nhân vật nội tình khác ở thượng giới đang đến gần, mà lại số lượng còn nhiều hơn so với trước.

Ngày càng nhiều cá lớn lao vào lưới.

Khóe miệng lộ ra nụ cười, Kỷ Nguyên Thụ phía sau bỗng sáng lên, vô cùng rực rỡ, giống như một đạo quang mang xuyên qua thời cổ chí kim chiếu rọi tương lai.

Trong thoáng chốc, bầu trời phía sau hắn hiện lên một con đường vô cùng chân thật không hề mơ hồ.

Phía trên Tiên lộ, đại đạo quy tắc bắt đầu xuất hiện. Thần Ma hư ảnh kinh khủng ngưng tụ, từng người từng người mặc áo giáp đứng ở nơi đó uy, áp ngập trời giống như những vị canh giữ Tiên lộ trong thần thoại.

Con đường này vừa mới xuất hiện đã có một loại dao động tràn ngập khắp Chư Thiên Vạn Vực, bốn tia bức xạ phóng đến khắp Côn Cực Vũ Trụ, tràn ngập trong quang huy của một mảnh thành tiên.

Cảnh tượng nơi đây xuyên qua mảnh vũ trụ này truyền tới địa phương khác, giống như muốn nói với chư thiên vạn vực rằng Tiên lộ thật sự đã giáng lâm.

Thành tiên chi quang quá dày đặc, quá rực rỡ, chiếu rọi toàn bộ vũ trụ trong đó, thậm chí dòng sông thời gian cũng dần mơ hồ, bắt đầu hiển hóa hư ảnh.

Tất nhiên, tất cả những điều này đều được ngưng kết bởi pháp tắc của Cố Trường Ca, cũng không phải tiên lộ thật sự, hắn làm như vậy chỉ để những nhân vật nội tình ở đây trở nên điên cuồng hơn.

Hết chương 2004.
Bạn cần đăng nhập để bình luận