Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1769: Vì yêu mà sinh hận

Chương 1769: Vì yêu mà sinh hận

Tô Thanh Ca hoàn toàn không bất ngờ chút nào khi thấy Lam Dật Phi đồng ý với điều kiện của mình.

Đối mặt với Ma Công Cấm Kỵ này, cho dù là những tồn tại cổ lão kia cũng sẽ say mê thèm khát, không thể chờ thêm đợi thêm.

Suy cho cùng Lam Dật Phi cũng chỉ là tuổi trẻ thế hệ, cho dù có tỏ ra bình thản tự tin hơn nữa thì cũng không thể che giấu được dã tâm bên trong mình.

Cấm Kỵ Ma Công này đáng sợ đến mức đủ khiến cho toàn bộ thế giới phải e ngại, sao hắn có thể nhịn được cơ chứ?

"Đây là nửa đoạn trước của Cấm Kỵ Ma Công, ta có thể truyền cho ngươi..."

"Chờ thời cơ chín muồi, đương nhiên ta sẽ giao nửa đoạn sau cho ngươi, chuyện này ngươi có thể yên tâm."

Tô Thanh Ca lạnh nhạt lên tiếng. Nàng nhẹ nhàng giơ bàn tay trắng nõn lên, một đạo hắc quang mịt mờ giống như một hạt giống rơi xuống trước mặt Lam Dật Phi.

Thấy vậy, trong mắt Lam Dật Phi xẹt qua quang mang, trong lòng cũng không tin tưởng hoàn toàn. Sau khi quan sát tỉ mỉ hạt giống này, hắn mới gật gật đầu.

Hắn lo Tô Thanh Ca sẽ động tay động chân gì đó với hạt giống hắc sắc này.

Nhưng mà xem ra Tô Thanh Ca này cũng rất có thành ý, không định mưu hại hắn, thế nên hắn đã thấy khá yên lòng.

Sau khi nhắm mắt lại hấp thu hạt giống hắc sắc kia xong, toàn thân Lam Dật Phi chấn động, đột nhiên có một loại cảm giác lĩnh ngộ như thể đã mở ra một cánh cửa dẫn tới thế giới mới, điều này khiến cho tâm trạng của hắn có chút xao động.

"Vậy rốt cuộc người thừa kế Ma Công chân chính là ai..." Nhưng hắn vẫn chưa quên chuyện này, lại lên tiếng hỏi lần nữa.

Người thừa kế Ma Công chân chính, đó mới là mục tiêu của hắn.

Thậm chí Lam Dật Phi còn có loại cảm giác rằng có lẽ chính bản thân Tô Thanh Ca cũng không hề nắm giữ Cấm Kỵ Ma Công hoàn chỉnh.

Tô Thanh Ca nghe vậy bèn nhìn Lam Dật Phi, dường như có hơi khinh thường. Nàng thản nhiên đáp: "Ngươi cũng tham lam thật đấy, bộ kinh văn ta cho ngươi ngày hôm nay này đã đủ rồi."

"Còn về thân phận của người thừa kế Ma Công, sớm muộn gì ta cũng sẽ nói cho ngươi."

Lam Dật Phi nghe thế thì cũng không tiếp tục hỏi gì nữa, dù sao hắn cũng phải thể hiện thành ý của mình mới được.

"Được rồi, ngươi muốn bản nguyên đúng không, thật ra ta biết một nơi có thể cho ngươi thôn phệ."

"Hướng chính Đông của Thương Tiên Thiên vực chính là chiến trường bách giới, gần như ngày nào cũng có thiên kiêu của các giới đến đây chém giết, ngươi có thể vào trong đó."

Ánh mắt của Lam Dật Phi hơi dao động, hắn lấy một lệnh bài cổ xưa có hai chữ "Đạo Tiên" từ trong ngực ra rồi đưa cho Tô Thanh Ca.

Chiến trường bách giới chỉ là tên gọi chung, thật ra số thế giới được đề cập đến ở đây nhiều vô số kể, không chỉ có bách giới.

Những thế giới đó có một số là hạ giới thuộc về các thế lực đạo thống trên thượng giới, cương vực cũng rất mênh mông bao la, sinh ra rất nhiều thiên kiêu, thậm chí còn có cả nhân vật chí cường.

Còn chiến trường bách giới chính là một chỗ dành riêng cho các thiên kiêu đó chém giết và tranh đoạt tư cách tham gia các thế lực đạo thống ở thượng giới.

Nếu như có thể trổ hết tài năng ở chiến trường bách giới thì không những được các thế lực đạo thống ở thượng giới coi trọng mà còn được trực tiếp thu vào tông môn nữa.

Hơn nữa còn có thể đem lại vinh quang cho tông môn thế gia đằng sau, cá vượt Long môn, một bước lên trời.

Cho nên bên trong chiến trường bách giới vô cùng tàn khốc, số thiên kiêu chết ở trong đó nhiều đến mức không sao đếm xuể.

Nhưng mà ngày nào cũng có tu sĩ hạ giới đi xuyên qua truyền tống trận để đến thế giới đó chém giết rèn luyện.

Hơn nữa bên trong chiến trường bách giới còn có vô vàn cơ duyên, có bia đá của Chí Tôn cường giả ở thời kỳ cổ lão. cũng có thần kinh, đế văn, tiên pháp,... thất lạc.

Ngay cả truyền nhân của các thế lực đạo thống bất hủ ở thượng giới cũng không ít lần ngã xuống trong chiến trường bách giới vì không địch lại được một vài yêu nghiệt kinh khủng trong đó.

Dù sao cứ cách một khoảng thời gian, kiểu gì trong những hạ giới kia cũng xuất hiện yêu nghiệt khó có thể tưởng tượng được, mang khí vận của cả thế giới, thế như chẻ tre, không ai cản được.

"Nếu những người khác muốn tiến vào chiến trường bách giới thì phải chịu sự kiểm tra của Tứ Phương Trấn Giới thành, nhưng đây là lệnh bài thân phận của ta, ngươi có thể cầm lệnh bài này đi vào, sẽ không có ai dò xét lai lịch của ngươi."

Thấy dường như Tô Thanh Ca có vẻ hơi khó hiểu, Lam Dật Phi cười nhạt giải thích.

Hắn cũng không ngốc, sẽ không trực tiếp đi tìm thiên kiêu bản nguyên giúp Tô Thanh Ca, dù sao làm như thế sẽ để lại dấu vết gây bất lợi cho hắn.

"Được."

Tô Thanh Ca nghĩ ngợi một lát rồi đồng ý. Nàng nhận lấy lệnh bài này, sau đó thân ảnh nhanh chóng biến mất khỏi đây.

Nàng biết Lam Dật Phi tuyệt đối đã để lại thần thức lạc ấn bên trong lệnh bài này, nó có thể truy tìm tung tích của nàng.

Cho nên sau khi rời khỏi sân viện kia, nàng đã dùng pháp lực bao vây lệnh bài này lại, cất kín vào trong nhẫn trữ vật.

Chiến trường bách giới cách nơi này rất xa, cho dù nàng có đi qua các đại truyền tống trận thì cũng mất đến một tháng.

Nàng muốn lần sau gặp lại Cố Trường Ca, mình đã có thể bước vào cánh cửa cảnh giới Đại Thánh, chí ít như thế nàng mới có tư cách đứng trước mặt Cố Trường Ca mà chất vấn hắn những chuyện vài năm gần đây.

"Nửa năm sau, hắn sẽ thành hôn với vị hôn thê Nguyệt Minh Không."

Tô Thanh Ca thở sâu để giúp nội tâm bình tĩnh lại.

Thật ra nàng đã nghe được một vài lời phong thanh, có lẽ thủy tổ của Ma Công nhất mạch là Hồng Y nữ ma Thiền Hồng Y sẽ có hành động trong buổi đại hôn kia.

Còn về việc là đi phá hoại hay là tham gia đại lễ thì nàng không biết.

Trong sân, cảm nhận được cử động của Tô Thanh Ca, Lam Dật Phi cũng không suy nghĩ nhiều, hắn không có thời gian đi băn khoăn những chuyện này.

Bây giờ hắn chỉ muốn nghiên cứu kỹ lưỡng nửa bộ Cấm Kỵ Ma Công kia, những chuyện khác tạm thời gác lại đã.

Bên trong hạt giống hắc sắc kia ẩn chứa một bộ công pháp cực kỳ thần bí, thậm chí còn hơi lật đổ tưởng tượng và nhận thức của hắn nữa.

Nhưng Lam Dật Phi cảm thấy chỉ cần nghiên cứu triệt để nó thì ắt sẽ giúp thực lực của mình tăng mạnh, nhờ đó chiến thắng được tất cả bá chủ trong thế hệ hậu bối.

...

Hết chương 1769.
Bạn cần đăng nhập để bình luận