Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2691: Phía sau Đạo Cảnh

Chương 2691: Phía sau Đạo Cảnh

Ly Mạch Thiên nhìn như đứng sừng sững bất động, nhưng thật ra hắn đang rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Dù sao hắn cường thế đến đây, còn mang theo cả thanh Vĩnh Hằng thần kiếm, dáng vẻ không chém vỡ Bích Du Thiên Cảnh thề không bỏ qua. Rất nhiều nhân vật chí cường của thế lực và tộc quần khác đều đang nhìn chằm chằm hắn, nếu bây giờ cứ thế rút thui vậy chẳng phải có chút mất mặt sao?

Người khác sẽ cho rằng Ly Mạch Thiên hắn đây bị dọa cho sợ hãi nên mới bỏ đi?

Tại địa phương Trọc tộc nơi xa xôi, bên trong chiến trường thế ngoại của Vụ tộc.

Hai người Trọc Phong Tà, Hồn Nguyên Quân mặc dù đang chém chết với tồn tại cùng cấp bậc, nhưng mà bọn hắn vẫn chú ý tới tình huống bên phía Bích Du Thiên Cảnh.

“Xem ra không cần chúng ta lo lắng nữa…”

“Hành động này của tộc trưởng Vĩnh Hằng thần tộc hiển nhiên đã chọc giận tới Cố công tử.”

Hai người chém giết với đối thủ trên không trung, còn không quên liếc nhìn nhau, cả hai đều có thể thấy được sự sợ hãi cùng cực trong mắt đối phương.

Rầm!

Phía trên thì chém giết vô cùng thảm liệt, phía trước hai người, cường giả cùng cấp của Vụ tộc và Câu tộc đều có thực lực cực kỳ kinh khủng, chân thân bất định.

Một người thì xung quanh đều là sương mù, mảnh vụn trật tự lượn lờ, một người thì thân quấn gông xiềng, vung vẩy xích sắt, giống như kéo theo chư thiên lao đến, vừa nhanh vừa mạnh, hủy diệt hết thảy.

Trọc Phong Tà ra tay va chạm với đối phương, tiếng leng keng vang lên, vô số đạo văn, thiên khung vỡ nát, tinh thần lập loè, không ngừng rơi xuống.

Đây là một khu vực đặc thù, tinh thần rơi xuống ở bên ngoài khiến cho dòng sông thời gian sôi sùng sục, bao phủ thiên địa, vô số ánh sáng năng lượng vỡ nát bắn ra khắp nơi xung quanh.

Nếu không phải là thế ngoại hư vô chi địa, thì khu vực này chắc chắn đã sớm sụp đổ rồi.

Cho dù như thế, thù đại chiến chém giết nơi đây cũng ảnh hưởng tới toàn bộ Tiên Linh văn minh.

Tu hành giả cùng cấp khác kia như rau hẹ ngã xuống liên tục từng tốp một, bọn họ hóa thành tro bụi, giao thủ trong dư âm giao thủ của đạo cảnh tồn tại, cho dù là Tiên Đế cũng khó mà bảo vệ được bản thân, phải dốc hết thủ đoạn để liều mạng tránh né.

Hàng vạn thời thông trực tiếp bị chém bay, cường giả ẩn núp trong đó liền hét lên thảm thiết, chưa kịp thoát ra đã chết tươi tại chỗ.

Những đại vũ trụ ở xung quanh càng bị tàn phá không tưởng nổi, chỗ đấy đã sớm không có khí tức sinh mệnh nữa rồi.

Trong Bích Du Thiên Cảnh, Cố Trường Ca đã lấy được một món Vĩnh Hằng thần khí khác từ trong tòa động phủ này.

Đây là một kiện cổ thư trông giống bản đồ, có điều ngay giây phút hắn chạm đến nó đã trực tiếp trải ra, hóa thành một bức tranh tràn ngập khí tức đại đạo, mênh mông khó lường.

Bên trong Vĩnh Hằng thần đồ gánh chịu một thế giới cổ lão chân chính, năm giữ hiệu quả phong trấn khốn địch.

Song đối với Cố Trường Ca mà nói, thì tác dụng của thứ đó vào thời điểm này không lớn cho lắm, hẳn chỉ tiện tay nhận lấy.

Trong động phủ còn có một số kỳ trân dị bảo, ngọc thư sách cổ, ngũ hành mẫu kim trân quý, tài liệu hỗn độn thần các loại, hắn bảo Mộc Yên chọn cho chính mình vài thứ, sau đó tay hắn khẽ run lên liền thu hết mấy đống còn lại.

Kế tiếp Cố Trường Ca tiện tay lật xem phía dưới, chủ nhân trước đây của tòa động phủ này cũng chính là thủy tổ của Vĩnh Hằng thần tộc, vị kia tên là Vĩnh Hằng thủy thần, hơn nữa còn thừa một vài bản chép tay tuỳ bút.

Nơi đây chỉ là động phủ Vĩnh Hằng thủy thần ngẫu nhiên lĩnh hội lúc tu hành, hắn sẽ bế quan tại đây, chứ không phải là đạo tràng. Cho nên những bản chép tay tuỳ bút này chỉ là lúc cảm ngộ hắn ghi chép lại mà thôi.

Những cảm ngộ kia nếu rơi vào trong mắt hậu thế, thì chắc chắn sẽ coi nó là thứ huyền diệu khó lường, trân quý vô cùng, cả thế gian khó cầu. Tuy nhiên Cố Trường Ca chỉ tùy ý liếc mấy cái lập tức không còn hứng thú nữa.

Đống ghi chép kia phần lớn là ghi chép về việc thôi diễn đối với bất hủ vật chất và tạo hóa vật chất, tìm hiểu đó là vật chất gì, tại sao có thể ảnh hưởng đến tu vi và thực lực của đạo cảnh tồn tại.

Xem ra cảnh giới lúc đó của Vĩnh Hằng thủy thần cũng chỉ có thể mơ hồ biết được tính quan trọng của những vật chất này, hắn phí hoài thời gian dài đẵng đằng mới có thể rút ra chút khí vận bên trong hư vô mờ mịt, kế đó ngưng luyện ra chút ít.

Khí vận mang ý nghĩa biến hóa, tự nhiên cũng mang ý nghĩa khả năng.

Theo thủy thần của Vĩnh Hằng thần tộc, thì quá trình tu hành chính là quá trình không ngừng thấy rõ biến hóa, đắp nặn mọi thứ. Đương nhiên đối với Cố Trường Ca thì thứ này chỉ là trình bày và lý giải đơn giản thô sơ về đạo mà thôi.

Có điều hắn có thể đi đến một bước này, đủ để chứng minh phần bất phàm của vị Vĩnh Hằng thủy thần kia.

Từ những thứ bản ghi chép tay này thấy được thủy thần của Vĩnh Hằng thần tộc là một tồn tại tý thì tu thành Vô Thượng Phá Toái, cũng chính là vượt qua chín lần Thiên Suy Kiếp, sắp phá vỡ cánh cổng siêu thoát rồi.

Đạo cảnh Đệ Cửu Suy thật ra là một đạo cảnh giới cuối cùng trước khi bước về siêu thoát.

Sau khi bước vào cửu kiếp thì mới có thể đi đến cuối con đường, ở cuối con đường sẽ nhìn thấy cảnh cửa siêu thoát, lúc phá vỡ cánh cổng siêu thoát là tu thành cảnh giới Vô Thượng Phá Toái.

Vô Thượng Phá Toái còn chưa từng thực hiện siêu thoát, cũng không thực sự đứng vững trên lĩnh vực đó, chỉ là mở ra cánh cửa của lĩnh vực đó, từ đấy có thể nhìn thấy một tia cảnh tượng.

Hết chương 2691.
Bạn cần đăng nhập để bình luận