Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2520: Hay là lão phu cảm giác sai?

Chương 2520: Hay là lão phu cảm giác sai?

‘Vương Vô Thương’ là đạo tử Cố Trường Ca khâm định, hơn nữa còn ban cho hắn rất nhiều chí bảo, cố ý coi hắn là người kế nhiệm tương lai để bồi dưỡng.

Tu vi của hắn từ mấy năm trước đã đột phá Chuẩn Tiên Đế.

Theo đạo lý, nếu như là chuyện Cố Trường Ca sắp xếp, thì nàng không nên xen vào mới đúng.

Nhưng đám người Minh, Cố Vô Vọng đều nói cho nàng biết, việc này Cố Trường Ca đã có bố trí, nàng phải tranh giành vị trí đạo tử.

Hơn nữa việc mà ‘Vương Vô Thương’ làm đã chọc giận các tộc, khiến cho mọi người vô cùng bất mãn, ước gì để người ta thay thế hắn ta.

Cố Tiên Nhi không biết Cố Trường Ca có dụng ý gì, nhưng nếu muốn tranh thì nàng tranh là được.

“Tại hạ Vương Vô Thương tham kiến chư vị tiền bối, không biết tại sao chư vị tiền bối khẩn cấp triệu tập tại hạ?”

“Tại hạ đang đến bước quan trọng của tu hành, sau khi nhìn thấy dụ lệnh của mấy vị tiền bối liền lập tức xuất quan chạy tới.”

Đúng lúc này, bên ngoài đại điện bỗng dưng có từng đạo lưu quang lao tới.

Người cầm đầu còn chưa giáng lâm mà giọng nói vô cùng lạnh nhạt đã truyền tới, tựa như dẫn đầu một bước quở trách mọi người trong điện.

Sau đó lưu quang giáng lâm, thân ảnh kia cất bước đi vào trong đại điện.

Người tới chính là Nghịch Trần, rất nhiều tùy tùng của hắn cùng với mấy vị lão tổ của Nghịch Minh nhất tộc đều đi theo đằng sau, sải bước tiến vào đại điện.

Mà khi nghe thấy giọng nói này, lãnh tụ các tộc đang thấp giọng nghị luận đều ngừng nói chuyện, tất cả đồng loạt nhìn qua.

Vô số người lộ vẻ châm chọc cực kỳ, dáng vẻ hóng chuyện.

Thân hình Nghịch Trần cao lớn, lông mày đoan chính, vẻ mặt hờ hững bình thản.

Hắn mặc áo bào trắng, chắp hai tay sau lưng, cứ thế tùy ý đi vào trong đại điện, dáng vẻ hoàn toàn không để mọi người vào trong mắt.

Mà một đám tùy tùng của hắn đều lần lượt tiến vào trong đại điện, khí tức ba động mạnh liệt khiến cho lãnh tụ các tộc ở đây nhíu mày càng sâu.

Rất rõ ràng, đây là một cỗ lực lượng không thể khinh thường, trong đó còn có mấy tôn có thể sánh ngang với Chuẩn Tiên Đế.

Phải biết rằng trong Đạo Xương chân giới, hiện giờ tồn tại Chuẩn Tiên Đế có thể gọi tên ra cũng không nhiều hơn một bàn tay. Mà bên cạnh Nghịch Trần lại có mấy người như vậy, thời khắc nào cũng nghe hiệu lệnh điều khiển của hắn.

Vô số người nghĩ đến tộc nhân và con cháu hy sinh trong trận chiến này, đối với Nghịch Trần càng thêm ghét cay ghét đắng. Tiền tuyến bộc phát đại chiến, hắn chẳng những không phái nhân thủ tới trợ giúp, mà còn ở hậu phương nội địa che đậy xấu xa, dẫn phát nội loạn.

Lần này buộc tội Nghịch Trần, ép buộc hắn thoái vị là việc chắc chắn phải làm.

Nét mặt Nghịch Trần vô cùng lạnh lùng, tuy rằng chú ý tới vẻ mặt mọi người trong điện, nhưng không thèm để ý chút nào.

Trước khi hắn đoạt xá Đạo Xương chân giới đã dự liệu được sẽ có cảnh tượng như vậy, sẽ khiến cho mọi người tức giận. Chẳng qua hắn không ngờ tới trận chiến này kết thúc quá nhanh.

Hơn nữa kế hoạch đoạt xá của hắn cũng bởi vì trong bóng tối giáng xuống một đạo kiếp số mà hoàn toàn tan vỡ, nhưng dù sao miễn là hắn còn sống, thì hắn vẫn còn cơ hội.

“Không biết chư vị tiền bối ban dụ lệnh triệu tập ta đến nơi này, rốt cuộc là vì sao?”

“Tại hạ đang trong thời điểm quan trọng để đột phá, nếu như không có việc gấp vậy thì cáo từ trước đây, dù sao trong tất cả những việc quan trọng, đều phải đặt việc tu hành lên đầu, bằng không khi minh chủ đại nhân trở về Đạo Xương chân giới, thấy ta lười biếng sẽ không tránh nổi muốn trách phạt một phen.”

Nghịch Trần cười nhạt, nhìn thẳng mấy người Cố Vô Vọng, Minh trong điện, dáng vẻ việc tu hành của bản thân bị quấy rầy.

Từ khi hắn trở thành đạo tử tới nay, Nghịch Trần vẫn cực lực xây dựng hình tượng mình là người truyền thừa của Cố Trường Ca, người kế nhiệm trong tương lai.

Cho nên hắn làm rất nhiều việc, đều cố ý hay vô tình bắt chước Cố Trường Ca.

Kể cả tư thái hôm nay, phong cách giọng điệu đều gần như dựa vào phương hướng kia, phải nói rằng phương pháp này rất hữu ích trong một khoảng thời gian dài trước đó.

Mọi người ở trên người hắn hoảng hốt nhìn thấy bóng dáng của Cố Trường Ca, càng sợ hãi đối với hắn không thôi. Điều này cũng giúp sự kiêu ngạo của Nghịch Trần tăng lên nhiều, khoe khoang khoác lác rằng chỉ cần Cố Trường Ca không ở Đạo Xương chân giới một ngày vậy hắn liền có tư cách một tay che trời, ngay cả Cố Vô Vọng và một đám đạo cảnh tồn tại cũng không thèm để vào trong mắt.

Bấy giờ nghe hắn nói như thế, ngay lập tức làm cho rất nhiều người trong điện nhíu mày càng sâu, cảm thấy có chút khó giải quyết. Dù sao thân phận đạo tử lúc trước của Nghịch Trần là do Cố Trường Ca chính miệng hạ lệnh thừa nhận.

Ai cũng không biết, không đoán ra thái độ của Cố Trường Ca.

Nếu đoán sai, hậu quả chỉ sợ không dám tưởng tượng, hở ra là tan xương nát thịt.

“Ồ? Chẳng lẽ việc tu hành của đạo tử xảy ra vấn đề gì à, vì sao lão phu cảm giác căn cơ của ngươi so với lúc trước lỏng lẻo hư hơn rất nhiều, hay là do lão phu cảm giác sai rồi?”

Người đứng đầu đại điện nghe thấy Nghịch Trần nói vậy liền đáp trả.

Cố Vô Vọng còn chưa cất lời, thì Minh ở bên cạnh đã cười nhạt một tiếng.

Ánh mắt vốn có vẻ hơi đục ngầu giờ phút này lại giống như nhìn thấu cái gì đó, ngữ khí thêm phần hứng thú. Đám người Cố Vô Vọng, Viên Thiền cổ tăng đều lộ ra chút dị sắc, cả đám đánh giá Nghịch Trần.

Bọn họ tốt xấu gì cũng là đạo cảnh tồn tại, tuy rằng không tự mình xuất thủ dò xét, nhưng mơ hồ vẫn là nhận thấy được chỗ không thích hợp trên người Nghịch Trần.

Khí tức của hắn so với lúc trước hình như yếu hơn rất nhiều, ngay cả quang huy của Chuẩn Tiên Đế cũng ảm đạm đi không ít, rốt cuộc trong khoảng thời gian này đã xảy ra những gì trên người hắn?

Hết chương 2520.
Bạn cần đăng nhập để bình luận