Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 530: Rất nhanh cả hai đều sẽ chết thôi

Chương 530: Rất nhanh cả hai đều sẽ chết thôi

“Tiên Luân Chí Tôn.”

Trong mắt hắn, những sợi ánh sáng đen bắt đầu tuôn ra, lộ ra vẻ vô cùng lãnh đạm và xa lạ.

Ông! !

Không một chút do dự.

Hắn trực tiếp ra tay!

Bốn phương tám hướng, rất nhanh đã được cắm mấy cây cờ, mang ý nghĩa mơ hồ, dối gạt ý trời, đem nơi này bao phủ, để tránh cho khí tức lộ ra ngoài!

Vị trí đan điền của Cố Trường Ca.

Một chiếc Đại Đạo Bảo Bình đột nhiên xuất hiện, một tia sáng đen khủng khiếp xuất hiện, gần giống như một lỗ đen, sắp nuốt chửng cả vũ trụ!

Trong khối thần nguyên kia dang phong ấn một thân ảnh rất khủng bố đang ngồi khoanh tay nhắm mắt.

Nhìn rất là mơ hồ, vô cùng cao lớn, giống như một vị thần, mặc một bộ áo giáp toát ra khí chất lạnh lùng, trên đỉnh đầu có một đôi sừng.

Trên Thần nguyên đang có một vết nứt, khiến khí tức trong đó lộ ra ngoài.

Cố Trường Ca đoán Khương Dương dẫn động ra khí tức kia, chính là đến từ nơi này, cho nên mới khiến toàn bộ Tiên Luân thánh địa đối với hắn tôn kính như một vị thần.

Đúng lúc này, hắn trực tiếp ra tay, dự định nuốt chửng nguyên thần bên trong, xem như là làm chất dinh dưỡng cho mình!

“Là ai?”

Tại thời điểm Cố Trường Ca bắt đầu ra tay, thân ảnh kia bỗng nhiên đã mở mắt, vẻ mặt lãnh đạm của hắn ta giống như được bao quanh bởi một bầu trời đầy sao rộng lớn, vô cùng thâm thúy.

Sau đó trở nên tức giận!

Hắn ta không ngờ rằng khi mình đang ngủ say lại có kẻ dám đánh lén.

Đây quả thật là to gan bằng trời.

Tuy nhiên, trong khoảnh khắc tiếp theo, khi nhìn thấy Đại Đạo Bảo Bình đột nhiên rơi xuống trước mặt, vẻ mặt của hắn ta lại thay đổi!

Từ lạnh lùng đến bàng hoàng, không dám tin, chuyển thành sự sợ hãi và kinh ngạc!

“Làm sao có thể... là Đại Đạo Bảo Bình...”

Nhận ra cái miệng đen kịt của cái bình trước mắt, thanh âm của hắn ta có chút có chút phát run...

Dường như ngay cả thần hồn cũng có chút chấn động.

Thân là Chí Tôn, tuy rằng chỉ là một mảnh thần hồn, nhưng cũng ẩn chứa uy lực cường đại, cho dù là một Chuẩn chí tôn cũng không thể là đối thủ của hắn ta!

Nhưng giờ phút này nhìn thấy miệng Đại Đạo Bảo Bình, cả người hắn ta như đông cứng lại và nứt ra từng mảnh.

Toàn thân lạnh ngắt.

Thứ này vậy mà lại lần nữa xuất thế, hơn nữa còn được dùng để giết hắn ta!

Đến mức Tiên Luân Chí Tôn cũng không có chú ý đến Cố Trường Ca trước mắt bỗng nhiên cầm ma kích trong tay đánh tới!

Khi hắn ta kịp phản ứng lại, năng lượng quỷ dị khủng khiếp đã đem hắn ta bao phủ lại.

Toàn bộ thần nguyên nhanh chóng nứt ra, trực tiếp rơi vào trên người hắn, giống như vô số tinh tú nổ tung, dao động quá mức kinh người.

Vai hắn ta gần như nổ tung.

Nếu nơi này không được Cố Trường Ca lập văn trận để ngăn chặn khí tức thoát ra ngoài.

Sợ rằng khí tức chấn động sẽ phá hủy tất cả các tòa nhà gần đó.

“Ngươi... không ngờ ngươi lại xuất hiện, người thừa kế Ma Công...”

Tiên Luân Chí Tôn run lên, nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, giọng nói của hắn ta không thể giữ được bình tĩnh, như thể hắn ta sắp bị nhìn thấu.

Trên khuôn mặt của Cố Trường Ca bao phủ một lớp sương mù.

Cực kỳ mờ nhạt.

Chỉ hiện ra một đôi mắt lạnh lùng không có chút cảm xúc, hắn giống như đang nhìn một vật thể không có sinh mệnh.

Điều này càng khiến tim hắn ta đập nhanh hơn, nghĩ đến nhiều lời đồn đại trước kia.

Những người thừa kế Ma công có sức mạnh có thể tàn phá thiên địa cùng mọi nơi trên thế giới này.

Đó là một thời đại khiến cho mọi người, mọi chủng tộc tuyệt vọng, là một thời kỳ u ám, không nhìn thấy được chút hy vọng nào.

“Ngoan ngoãn giao bản nguyên của ngươi cho ta, đừng làm bất cứ hành động phản kháng nào, nó không cần thiết.”

Cố Trường Ca thờ ơ nói, mặc dù ở trước mặt hắn chính là một vị Chí Tôn nhưng giọng điệu của hắn vẫn mang theo sự khinh thường và thờ ơ.

“Chỉ là một tên hậu bối, vậy mà dám ở đây nói những lời nói ngông cuồng như vậy. Làm sao ngươi tìm được tới nơi này?”

Tiên Luân Chí Tôn vô cùng tức giận, hắn ta nhanh chóng nhận ra rằng tên Cố Trường Ca đang đứng trước mặt mình chỉ là một tên hậu bối phô trương thanh thế, tự cho mình rất tài giỏi.

Nhưng tu vi chân chính của hắn chỉ là ở Thánh Nhân cảnh!

Vậy mà lại dám dùng giọng điệu này nói chuyện với một vị Chí Tôn như hắn ta?

Hơn nữa sự tồn tại của hắn ta để hỗ trợ cho Nhân Tổ chuyển thế, nhưng thời điểm này người thừa kế Ma Công vậy mà cũng có thể tìm tới tận cửa.

Như vậy Nhân Tổ chuyển thế khẳng định là lành ít dữ nhiều rồi.

Điều này làm cho Tiên Luân Chí Tôn càng thêm lo lắng và bất an, nhưng hiện tại hắn chỉ là một mảnh tàn hồn, cũng không thể làm gì nhiều vào lúc này.

Oanh!

“Làm sao ta tìm được, vấn đề này còn có quan trọng hay không?”

“Điều quan trọng là... người và Nhân Tổ chuyển thế, rất nhanh hai ngươi đều sẽ chết thôi.”

Cố Trường Ca thản nhiên nói, sau đó hắn trực tiếp ra tay.

Khoảnh khắc Bát Hoang Ma Kích hạ xuống, nó dường như sắp chia cắt vũ trụ ra thành hai mảnh, những tia sáng bắn ra khắp nơi, chuỗi pháp tắc run lên, hắn dự định đem tàn hồn của vị Chí Tôn này giết chết để thôn phệ ngay tại chỗ.

Trong lúc đó Đại Đạo Bảo Bình hạ xuống, từng mảnh từng mảnh phù văn giống như là mưa, từ trên trời bao phủ xuống dưới.

Ngay sau đó, có một tiếng gầm giận dữ và không cam lòng vang lên khiến ai nghe thấy cũng đều hoảng sợ.

Như thể có thứ gì đó, nó đang cố gắng dùng hết sức mạnh cuối cùng của mình để phản kháng, tiếng gầm vang lên làm kinh thiên động địa.

Nhưng nó bị bao phủ bởi một lớp sương mù màu xám dày đặc.

Ngay cả âm thanh cũng không truyền ra được, nhiều dư âm kinh khủng của nó đều bị Đại Đạo Bảo Bình trên bầu trời thôn phệ, không để lộ một chút nào!

Nó giống như một cái cối xay vũ trụ đáng sợ, khi ánh sáng đen rơi xuống, tạo ra một âm thanh nặng nề và dày đặc, chấn động mạnh giống như đang nghiền nát chư giới.

Cuối cùng, sự chấn động ở đây dần dần lắng xuống.

Không có bất kỳ bất ngờ nào xảy ra.

Hết chương 530.
Bạn cần đăng nhập để bình luận