Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1910: Kim Dương Thiên Nữ

Chương 1910: Kim Dương Thiên Nữ

“Rốt cuộc nha đầu này đã nhìn thấy cái gì rồi?” Đợi sau khi Cố Tiên Nhi rời khỏi, nét cười và vẻ ôn nhu trên gương mặt Cố Trường Ca cũng dần tan biến.

Hắn nhíu mày, biểu cảm như đang suy tư.

Đổi lại là ngày trước, Cố Tiên Nhi chắc chắn sẽ không nói ra mấy lời cực kỳ bất thường như hôm nay đâu.

Hơn nữa lúc biết được hắn chính là người thừa kế Ma Công chân chính thì nàng lại không hề ầm ĩ cãi lộn mà vô cùng bình tĩnh đón nhận tất cả.

Thậm chí nàng cũng không yêu cầu mình đừng tiếp tục làm những loại chuyện thương thiên hại lý trong mắt nàng nữa.

Quả thật Cố Tiên Nhi đang lo lắng cho hắn lúc này khác một trời một vực so với Cố Tiên Nhi vừa tham tiền, vừa hẹp hòi lại vừa kiêu ngạo như Cố Trường Ca từng biết đấy.

“A Đại, thời gian này ngươi hãy đi theo nha đầu ấy.”

“Nếu nàng có bất kỳ hành động bất thường nào thì lập tức ngăn lại.”

Nghĩ như vậy, Cố Trường Ca bèn quay về phía hư không sau lưng mà dặn dò.

“Vâng, chủ thượng.”

Thân ảnh A Đại xuất hiện rồi lại nhanh chóng tan vào hư không, chớp mắt một cái đã không còn thấy đâu nữa.

Hắn không hỏi tại sao Cố Tiên Nhi lại phát hiện ra mình là người thừa kế Ma Công bởi vì Cố Trường Ca cũng đã đoán ra rồi.

Chắc chắn là do bên Lam Dật Phi xảy ra vấn đề.

Có lẽ lúc Lam Dật Phi giải quyết cổ đại quái thai Kim Vân của Tử Tiêu Cốc đã bị Cố Tiên Nhi bắt gặp mà chính hắn cũng không hề hay biết.

Dù sao mấy vị sư tôn của Cố Tiên Nhi cũng có lai lịch không bình thường, một vài bí bảo bí thuật được ban cho cũng có thể giúp nàng che đậy được khí tức trên người, điều này cũng không có gì là lạ.

Chuyện độc nhãn đạo nhân của Thiên Hoàng Sơn hiện thân tại Thần thành dò hỏi Cố Trường Ca về Luân Hồi cổ thiên tôn không hề được cố tình giấu giếm, hơn nữa rất nhiều tu sĩ và thiên kiêu đã chính mắt nhìn thấy cảnh tượng đó cho nên tin tức đã nhanh chóng lan truyền ra khắp mọi ngõ ngách trong Thần thành.

Thiếu minh chủ của Vạn Bảo Thương Minh cũng là một tên xui xẻo, bởi thế rất nhiều người thở dài trong lòng, vui sướng khi người gặp họa.

Trêu vào ai không trêu, lại nhất định trêu phải Cố Trường Ca.

Giờ thì hay rồi, chơi kiểu gì mà suýt mất luôn cả mạng, cuối cùng thân là cường giả Chuẩn Đế của Vạn Bảo Thương Minh mà vẫn phải đợi độc nhãn đạo nhân của Thiên Hoàng Sơn hiện thân che chở mới có thể được đưa đi an toàn.

Lúc ấy rất nhiều người đã suy đoán kết cục của lão giả áo xám kia, chẳng có kết cục nào khác ngoài bị Cố Trường Ca đập chết bằng một chưởng.

Hắn có thể sống sót chủ yếu là nhờ may mắn.

Việc này rất ồn ào huyên náo, gần như tất cả các tu sĩ đều thảo luận sôi nổi.

Đương nhiên chuyện mọi người vẫn để ý nhất vẫn là việc Luân Hồi cổ thiên tôn hiện thân. Điều này do chính miệng Cố Trường Ca nói ra, chắc chắn không phải là giả.

"Mong chờ thật đấy, nếu Luân Hồi cổ thiên tôn bằng lòng ra tay thì chắc chắn mối họa Tuyệt Âm Thiên lần này sẽ có thể được giải quyết dễ dàng."

"Có lẽ Luân Hồi cổ thiên tôn xuất thế chính là để mở đầu cho đại thế huy hoàng này, tất cả thiên kiêu và những nhân vật có nội tình đều hội tụ ở Thần thành rồi."

"Đây là thịnh thế mà cả ngàn vạn năm cũng chưa chắc nhìn thấy được. Lão phu có thể tận mắt chứng kiến, vậy cuộc đời này sống đúng là không uổng phí."

"Đúng rồi, thịnh hội này mở ra vì Trường Ca thiếu chủ... Từ xưa đến nay chắc hẳn không một người trẻ tuổi nào có thể đạt được địa vị và thành tựu như hắn đâu nhỉ?"

Tu sĩ tại tửu lầu, khách điếm, phường thị và cung điện ở khắp nơi đều đang bàn tán chuyện này.

Lúc đàm luận đến Cố Trường Ca, tất cả mọi người đều lộ ra thần sắc kính phục.

Sau ngày Tuyệt Âm Thiên xảy ra chuyện, cơ bản không còn ai nghi ngờ Cố Trường Ca có liên quan tới người thừa kế Ma Công nữa, những lời đồn đãi trước đây cũng tự sụp đổ.

Đương nhiên lí do quan trọng nhất là các bất hủ đạo thống đều có hơi kiêng dè sự xuất hiện của Luân Hồi cổ thiên tôn.

Nếu như muốn hắt nước bẩn lên người Cố Trường Ca như trước thì bọn hắn cần phải đưa ra đủ chứng cứ.

Thái độ ngang ngạnh của Cố Trường Ca cũng đã chứng minh nếu như có người dám thử thì ắt phải trả một cái giá đắt.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Hôm sau, trong đại điện trung tâm của Thần thành.

Thái Hư thần tộc, Thiên Hoàng Sơn, Vô Tận Hỏa quốc, Ma Sơn, Phật Sơn,... Vô vàn nhân vật nội tình của các bất hủ thế lực đồng thời hiện thân ở đây.

Quanh người Khương Lạc Thần như tràn ngập hào quang kim sắc, nàng đứng cạnh một lão nương tóc vàng đang cầm nhánh cây không biết tên nào đó.

Nàng đã không còn vẻ lãnh ngạo tôn quý như trước nữa, trái lại còn toát ra vẻ ngoan ngoãn lanh lợi, khiến cho người khác cảm thấy sự tương phản rất lớn.

Lão nương tóc vàng có thân hình thấp bé, trên mặt toàn là nếp nhăn, đôi mắt già yếu cũng có vẻ rất vẩn đục.

Nhưng tất cả tu sĩ bên trong đại điện trung tâm bao gồm cả những nhân vật nội tình khác không kẻ nào dám khinh thường nàng.

Thời còn trẻ, lão nương tóc vàng được thế nhân xưng là Kim Dương Thiên Nữ, chính là Kim Ô thuần huyết hóa hình thành, thiên phú cực kỳ khủng khiếp, diễm áp thiên hạ, vô số thiên kiêu tuấn kiệt phải quỳ gối dưới váy nàng.

Nếu bàn về thực lực thì nàng cường đại hơn so với bất cứ thiên kiêu cùng thế hệ nào, nhưng mà không một ai có thể lọt vào mắt nàng.

Cho tới bây giờ vẫn còn nhân vật đồng lứa lưu luyến không quên nàng.

Tuy hiện tại bề ngoài của nàng thoạt nhìn cực kỳ già nua, nhưng với cảnh giới bây giờ của nàng, muốn khôi phục dung nhan tuyệt thế xưa kia cũng chỉ là chuyện trong một ý niệm.

Còn về nhánh cây trong tay nàng, nghe nói đó là một nhánh cây của Phù Tang thần thụ, diệu dụng vô cùng, có thể so với Tiên Thiên chi khí.

Hết chương 1910.
Bạn cần đăng nhập để bình luận