Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 841: Khăng khăng một mực

Chương 841: Khăng khăng một mực

"Ở kiếp trước, chúng ta thật ra đều là đệ tử của Vô Nhai Đạo Tông. Ta là đại sư huynh, còn Tử Dương sư đệ và ngươi là đệ tử thân truyền của sư phụ. Trong kiếp trước, ngươi tên là Đạo Tiên."

Đến đây Tần Vô Nhai cũng lên tiếng, hắn hy vọng rằng từ những lời này sẽ giúp cho Cố Tiên Nhi nhớ được ra điều gì đó.

Thế nhưng sắc mặt của Cố Tiên Nhi vẫn bình tĩnh và lạnh lùng như trước, không có bất kỳ sự thay đổi nào, cũng không hề nhớ tới điều gì.

"Các ngươi đã nói xong rồi chứ?"

Sau đó, nàng lạnh lùng hỏi lại.

Cái tên Đạo Tiên này, vừa rồi nàng đã nghe Tần Vô Nhai nói qua, nhưng nàng không ngờ nó lại là tên kiếp trước của mình.

Chuyện đó cũng quá khó tin và mơ hồ.

Trên đời này thực sự có luân hồi sao?

"Đây là nước của Luân Hồi hồ, nó có thể giúp người ta khôi phục lại ký ức kiếp trước. Nếu ngươi không tin thì có thể uống hết nó."

Đúng lúc này, Tần Vô Nhai lại lên tiếng, hắn lấy ra một cái bình ngọc nhỏ màu trắng từ trong tay áo rồi đưa cho Cố Tiên Nhi.

Trong đó hiện lên rất nhiều ánh sáng thần kỳ, những ánh sáng màu trắng bạc tràn ngập khoảng không, chúng tỏa ra ý nghĩa của sự luân hồi làm cho người khác rất kinh ngạc.

Dù đứng cách xa cái bình nhưng người ta cũng có thể cảm nhận được ý nghĩa dâng trào trong đó.

"Nước của Luân Hồ hồ?"

Cố Tiên Nhi nhíu mày, nàng cũng không đi tới lấy, đơn giản vì nàng vẫn không thể tin vào Tần Vô Nhai và Tử Dương Thiên Quân.

Về phần có phải là nước của Luân Hồi hồ hay không, nàng cũng không muốn chứng minh.

Ai biết rốt cuộc bên trong cái bình đó có cái gì?

Nhưng những lời này đã khiến cho Cố Tiên Nhi rơi vào vòng nghi hoặc.

Tóm lại, mục đích của hai người bọn họ là gì?

Không nói đến chuyện thật giả của kiếp trước, bây giờ chỉ riêng hành động lôi kéo nàng ở đây đã có dáng vẻ giống như không có ý tốt nào.

"Nếu ngươi vẫn không tin ta, đây chính là những cảnh tượng mà ta đã thấy khi sử dụng Tiên Đạo Thiên Nhãn."

Nhìn thấy Cố Tiên Nhi tiếp tục trầm mặc, ánh mắt Tử Dương Thiên Quân chợt vui mừng, hắn cho rằng nàng đang suy nghĩ nghiêm túc nên vội vàng mở miệng nói tiếp.

Cùng lúc đó, ở giữa lông mày của hắn đột nhiên hiện lên một đường vân màu vàng, nó chiếu rọi mọi thứ, vô cùng chói mắt, thần quang dâng trào.

Mặc dù bây giờ hắn không có cách nào sử dụng Tiên Đạo Thiên Nhãn thần thông chân chính.

Nhưng không khó để hắn khôi phục lại cảnh tượng lúc đó.

Nếu để cho Cố Tiên Nhi nhìn thấy những cảnh tượng này.

Vậy hắn tin rằng Cố Tiên Nhi chắc chắn sẽ sinh ra nghi ngờ đối với Cố Trường Ca, ít nhất thì nàng sẽ không tin tưởng người đó nhiều như bây giờ.

Ong!

Trong khi nói chuyện, ở khoảng không trước mặt Tử Dương Thiên Quân đột nhiên xuất hiện những tia sáng rực rỡ, ngay sau đó một số hình ảnh cũng hiện ra.

Bên trong ngục tối âm u và ẩm thấp, một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần đang bị xiềng xích đâm xuyên qua.

Tay chân treo trên vách tường, cả người bê bết máu, nàng đang hấp hối nhưng sắc mặt lại tràn đầy vẻ quật cường, lạnh như băng.

Còn người nam tử đẹp trai trước mặt, mặc áo trắng như tuyết, thần thái như ngọc, giống như một công tử thế giai không nhuốm chút bụi trần.

Trong tay hắn còn có một cái chén nhỏ bằng ngọc trắng, bên trong có chứa đầy máu, nhìn vô cùng quỷ dị.

Nhìn thấy cảnh này, Cố Tiên Nhi vẫn luôn im lặng.

Cơ thể mỏng manh của nàng bỗng nhiên run lên, sắc mặt tái nhợt giống như mất hết máu.

"Ngươi ăn nói linh tinh, ta muốn giết ngươi."

Đột nhiên, nàng quát lớn một tiếng, từ giữa lòng bàn tay bay ra trực tiếp ngọc tế kiếm.

Nó long lanh trong suốt, tỏa ra ánh sáng lung linh, lưỡi kiếm sắc nhọn đáng sợ, nó cắt ngang bầu trời rồi chém xuống phía Tử Dương Thiên Quân như muốn giết chết hắn ở đây.

"Những chuyện này đều là một phần của tương lai mà ta nhìn thấy ở Tiên Đạo Thiên Nhãn. Cố Trường Ca không hề có lòng tốt với ngươi đâu. Hắn mới chính là người thừa kế Ma Công. Tại sao ngươi lại không thể tin tưởng chúng ta chứ?

"Ta và đại sư huynh không muốn làm tổn thương ngươi."

Sắc mặt của Tử Dương Thiên Quân có chút u buồn, hắn nhịn không được quát hỏi.

Cùng lúc đó, ống tay áo của hắn hất lên, khí tức màu tím trào ra cuồn cuộn giống như một dải ngân hà, từ trên trời rơi xuống, chống lại một đòn của Cố Tiên Nhi.

Với thực lực hiện tại của hắn, nếu Cố Tiên Nhi không dùng thủ đoạn khác thì cũng không khó để đánh bại nàng.

Thế nhưng, Tử Dương Thiên Quân đã không làm như thế, hắn vẫn cố gắng khuyên giải, hy vọng rằng Cố Tiên Nhi có thể hiểu ra tất cả mọi chuyện, đừng lại u mê không tỉnh ngộ.

"Trừ việc ở bên ngoài cố gây chia rẽ mối quan hệ của ta và Cố Trường Ca ra, ngươi còn có năng lực nào khác không? Nếu đó là tương lai của ta thì ta cũng nguyện ý như vậy."

Giọng của Cố Tiên Nhi vẫn lạnh lùng như cũ, không bất kỳ tình cảm nào.

Bùm!

Kiếm ngọc cắt qua hư không, phá nát tất cả mọi thứ xung quanh nó. Những ngọn núi đang sụp đổ tại chỗ, mang theo quy tắc và trật tự đáng sợ, dâng trào và mở rộng, bắn ra đủ loại ánh sáng rực rỡ.

Nghe vậy, sắc mặt của Tử Dương Thiên Quân đột nhiên trở nên vô cùng khó coi, hắn vừa tức giận, vừa buồn bực, vừa căm hận nhưng sự đố kị và không cam lòng hình như còn nhiều hơn.

"Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà ngươi lại làm tất cả những chuyện này?"

"Rõ ràng là ta đối xử tốt với ngươi, còn Cố Trường Ca thì chỉ muốn làm hại ngươi."

Hắn gần như hét lên, hắn chưa bao giờ nghĩ tới Cố Tiên Nhi lại nói lời như vậy, cả người hắn như bị ngọn lửa ghen tị thiêu đốt lên.

Giờ phút này, Tử Dương Thiên Quân không thể quan tâm đến bất cứ thứ gì, hắn muốn trấn áp Cố Tiên Nhi, sau đó ép nàng uống nước của hồ Luân Hồi.

Ngay lập tức, pháp tắc đan xen ở đây, trật tự thần liên xẹt ngang trời, những chùm sáng rực rỡ chợt xuyên thủng qua hư không, vô cùng đáng sợ.

Hồng Mông Tử Khí bao phủ bầu trời rồi hóa thành tầng mây mênh mông, ở trong đó biến hóa rất nhiều loại thần thông, sấm sét màu tím vang lên đùng đùng giống như muốn xé rách mọi thứ.

Cố Tiên Nhi cũng thi triển nhiều thủ pháp khác nhau để chống lại tất cả những điều này, sắc mặt nàng vô cùng lạnh lùng.

Nhưng Tần Vô Nhai vẫn chưa hành động, hắn chỉ đứng ở một bên quan sát, đồng thời, để ngăn cản chấn động truyền ra từ đây, hắn đã thu hút những tu sĩ và thiên kiêu còn lại tới.

Hết chương 841.
Bạn cần đăng nhập để bình luận