Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1776: Thế cục ở chiến trường bách giới

Chương 1776: Thế cục ở chiến trường bách giới

Tại hướng Đông của lục đại khu vực, trong Chu Tước phường.

Trong một cung điện cực kỳ rộng lớn.

Thân là người trong cuộc, Cố Trường Ca đang thổi trà trong chén, ánh mắt điềm nhiên nghe thuộc hạ bẩm báo tin tức.

"Hồi bẩm công tử, chiến trường bách giới phân chia thành lục đại khu vực, lần lượt gọi là Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Thanh Long, Minh La, Thiên Hoàng..."

"Mỗi một phường có tổng cộng một trăm linh tám thành, là kẻ địch của nhau, tất cả bọn hắn đều tấn công, cướp đoạt tài nguyên và nữ nhân của nhau, cơ hồ mỗi tháng sẽ bùng nổ một trận đại chiến."

"Từ trước tới nay giết chóc và hỗn loạn luôn là nguyên tắc mà chiến trường bách giới noi theo, nếu như có ai không tuân theo quy củ này thì sẽ bị tuần vệ của tất cả các thành trì giết chết."

"Trước kia trong chiến trường bách giới từng xuất hiện một nhân vật tên là Độc Cô Họa, hắn suýt chút dựa vào sức của bản thân để phá hủy quy củ của chiến trường bách giới, nhưng mà sau đó vẫn bị cường giả trong tất cả các phường hợp lực giết chết."

"Không ngờ nhiều năm từ đó đến nay, nơi đây luôn cực kỳ yên ổn, những tu sĩ từ hạ giới đến đây đều không dám vi phạm quy củ của nơi này nữa, chỉ có thể ngoan ngoãn chém giết, trở thành máu mới của tất cả các phường."

Một nam tử trung niên cực kỳ phúc hậu đang đứng trước mặt Cố Trường Ca mỉm cười nịnh nọt lấy lòng, cung kính bẩm báo mọi chuyện cho hắn.

Hắn chính là chưởng quỹ của phân đà Vạn Đạo Thương Minh trong chiến trường bách giới, phụ trách giao dịch ở đây, đang có tu vi Chí Tôn cảnh.

Trong mắt người ngoài, hắn cực kỳ thần bí và ít khi lộ diện, chỉ an bài rất nhiều chuyện, xử lý hết thảy rất rõ ràng ổn thỏa.

Ngay cả đại nhân vật của tất cả các phường muốn cầu kiến hắn một lần cũng khó, dù sao hắn cũng nắm trong tay một nhánh làm ăn, lực lượng đằng sau cũng cực kỳ khủng khiếp.

Chứ đừng nói gì đến Vạn Đạo Thương Minh, một thế lực vô cùng kinh khủng trên thượng giới, tung hoành ngang dọc, liên thông với chư thiên.

Ngay cả các thế lực bất hủ cũng không dám tùy tiện trở mặt.

Đứng bên cạnh nam tử phúc hậu là một thiếu nữ rất đáng yêu, nàng diện váy dài vàng nhạt mềm mại, nước da trắng nõn mịn màng, đôi mắt to tròn, mái tóc như mây, toát lên vẻ giảo hoạt nghịch ngợm.

Nàng vô cùng hiếu kỳ nhìn Cố Trường Ca đang ngồi trong cung điện quay lưng về phía họ mà uống trà, nàng nhấn nhấn mũi chân, không hề che giấu sự ngưỡng mộ trong mắt.

"Đây đúng là một nơi tốt để dưỡng cổ, vậy mà trước đây ta lại không nghĩ tới nơi này."

Cố Trường Ca nghe vậy thì buông chén trà trong tay xuống, nhẹ nhàng thở dài, dường như có chút tiếc nuối.

Đương nhiên hắn chạy tới chiến trường bách giới là vì khi Bạch Họa dùng Hồng Mông Tử Giám để thôi diễn, hình ảnh hiện ra đã cho thấy manh mối của Phù Đồ và Địa Ngục nằm ở đây.

Sau khi đến nơi này hắn đã phái người tra xét một chút, quả nhiên là thế.

Hấp thu máu mới thì tất nhiên có thể bổ sung hạt giống sát thủ liên tục, đây mới là nền tảng đặt chân của Địa Ngục và Phù Đồ.

"Để bồi dưỡng sát niệm từ nhỏ mà đã hạ lệnh cho tất cả các phường là địch, ngày nào cũng chém giết, đây đúng là thủ đoạn hay."

Cố Trường Ca lắc đầu, dường như trong lời nói có chút cảm thán.

Mặc dù hắn hiểu được ngọn nguồn tồn tại của chiến trường bách giới, nhưng nếu nghĩ đơn giản như vậy thì hủy diệt Địa Ngục và Phù Đồ vẫn là chuyện không thể cho lắm.

Hơn nữa nếu như trực tiếp bộc lộ ý đồ ra thì sẽ còn đánh rắn động cỏ.

Hắn định tiêu trừ hết thảy trở ngại trước đại hôn, trong đó bao gồm hai tổ chức sát thủ cổ lão là Địa Ngục và Phù Đồ.

Lúc chúng ở thời kỳ đỉnh phong đã từng ám sát Kẻ thành đạo thậm chí là Tiên Nhân, không thể coi thường nội tình của chúng được.

Nam tử phúc hậu hơi biến sắc, hắn chính là nhân vật trọng yếu của Vạn Đạo Thương Minh, hắn biết Cố Trường Ca mới là chủ nhân thật sự sau lưng Vạn Đạo Thương Minh hiện giờ.

Cho nên dù biết trong những lời nói đó của Cố Trường Ca ẩn chứa tin tức không thể tưởng tượng được thì hắn cũng không dám hỏi nhiều, chỉ có thể thành thật đứng khoanh tay chờ phân phó.

"Trong khoảng thời gian tới, ta định chờ ở đây."

Cố Trường Ca cũng không lo nam tử phúc hậu sẽ tiết lộ điều gì, chỉ tùy ý nhìn hắn mà nói.

"Công tử yên tâm, thuộc hạ sẽ an bài hết thảy cho thật thỏa đáng." Vẻ mặt của nam tử phúc hậu trở nên nghiêm túc, hắn bảo đảm.

Cố Trường Ca gật đầu một cái, phất tay muốn để hắn lui ra.

Nhưng mà nam tử phúc hậu lại bồn chồn liếc nhìn thiếu nữ đáng yêu bên cạnh, hình như có hơi do dự, sau đó hắn cắn răng nói: "Công tử, đây là tiểu nữ Thanh Nhi của thuộc hạ, vẫn luôn rất ngưỡng mộ ngài, hơn nữa nàng còn lớn lên ở đây từ nhỏ."

"Không biết việc sinh hoạt ngày thường của ngài trong khoảng thời gian này có thể giao cho nàng lo liệu hay không. Nàng hiểu rất rõ về một trăm linh tám thành trong phường của chiến trường bách giới, có thể xử lý nhiều chuyện cho ngài."

Thiếu nữ đáng yêu tên là Thanh Nhi nghe vậy thì mở to hai mắt, tay ngọc siết chặt, trong mắt toàn là sự kỳ lạ không hề được che giấu chút nào.

Bên trong chiến trường bách giới này, có thể nói nàng là đại tiểu thư danh xứng với thực.

Ngay cả chúa tể sau lưng lục đại phường cũng phải nể mặt Vạn Đạo Thương Minh.

Thân phận nữ nhi của nam tử phúc hậu đã đủ để nàng nghênh ngang mà đi trong chiến trường bách giới, không ai dám đắc tội.

Nhưng nàng vẫn muốn hầu hạ cho Cố Trường Ca, hơn thế chuyện này còn do chính miệng nàng cầu xin nam tử phúc hậu.

"Thanh Nhi?"

Dường như Cố Trường Ca cũng không ngờ nam tử phúc hậu sẽ nói như vậy, đuôi mày của hắn giật nhẹ, dò xét đánh giá thiếu nữ tên là Thanh Nhi một hồi.

"Hiểu rõ chiến trường bách giới?"

"Được, vậy thì ngươi ở lại đi."

Hắn cũng không suy xét quá lâu, chỉ thu ánh mắt lại khẽ gật đầu nói.

Vừa hay hắn mới tới chiến trường bách giới nên còn đang thiếu nhân thủ, trông dáng vẻ thiếu nữ này cũng thông minh lanh lợi, chắc hẳn sẽ không gây phiền toái cho hắn.

Hết chương 1776.
Bạn cần đăng nhập để bình luận