Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 962: Khí linh của Chưởng Thiên Tháp

Chương 962: Khí linh của Chưởng Thiên Tháp

"Chưởng Thiên Tháp chính là vật phụ trách trấn áp những bí mật trong Chưởng Thiên Thất khí. Nó có sức mạnh trấn áp cả thế giới, bất kỳ quỷ quái xảo quyệt nào cũng khó có thể thoát khỏi sức mạnh hủy diệt khổng lồ của nó."

"Tiểu Thần tử, ngươi nhất định có thể thu phục nó. Vừa rồi nó đang gọi ngươi, điều này nói lên nó cho phép ngươi rồi."

Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh nói một cách đầy tự tin.

Nghe vậy, sắc mặt của Giang Thần càng trở nên nghiêm túc, hắn bắt đầu đi lòng vòng phía dưới Chưởng Thiên Tháp rồi nghĩ tới các biện pháp có khả năng làm được.

Nhưng cho dù hắn lựa chọn biện pháp nào, nói làm ra sao, Chưởng Thiên Tháp nguy nga vẫn đứng sừng sững ở đó, như thể nó sẽ mãi không dao động tí gì.

Điều này khiến hắn không khỏi hoài nghi không biết âm thanh mà hắn nghe được lúc trước, có phải đã lý giải sai rồi không?

Thật ra, Chưởng Thiên Tháp không phải là đang gọi hắn.

Nếu không, tại sao bây giờ nó lại không chút động tĩnh nào?

"Chẳng lẽ vẫn còn có khảo nghiệm nào chưa đạt sao, chỉ thông qua khảo nghiệm của nó thì nó mới có thể cho phép ta?" Ánh mắt Giang Thần đầy vẻ nghi hoặc.

"Không đúng, ngươi chính là Tạo Hóa Tiên Thuyền chuyển thế, theo lý mà nói, Chưởng Thiên Tháp sẽ không thể không nhận ra ngươi."

Lúc này, Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh cũng đang nổi lên nghi ngờ.

Hơn nữa, trước đó nó cũng cảm nhận được khí tức cũ của người quen, nhưng sau khi đến đây, khí tức càng trở nên phai nhạt dần.

Điều này khiến nó vừa lo lắng vừa không biết phải làm sao, dù sao thì trí nhớ của nó không hề hoàn chỉnh, có rất nhiều chuyện nó cũng không nhớ rõ ràng được, nếu không thì nó đã có thể xác định được người quen cũ đó là người nào.

"Trước tiên, chúng ta cứ nhìn xem vật đặt trên đạo đài kia là gì đã."

Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh thở dài nói.

Giang Thần gật đầu, lúc này hắn mới đi về phía đạo đài ở dưới Chưởng Thiên Tháp.

Chỉ là hắn còn chưa tới gần thì đã cảm giác được Chưởng Thiên Tháp đột nhiên khẽ rung chuyển, quang hoa rọi xuống, hư không lắc lư theo gợn sóng.

Oanh một tiếng!!!

Một cỗ uy áp nặng nề từ phía trước truyền đến, hắn cảm thấy trên người mình như đang mang theo ngàn vạn quân khổng lồ, hắn rất khó khăn để tiến lên một bước.

"Có chuyện gì vậy? Tại sao Chưởng Thiên Tháp lại ngăn cản ta tiếp tục bước về phía trước?"

Giang Thần trợn to hai mắt, hắn khó có thể chấp nhận hết tất cả chuyện này. Hắn không khỏi nghiến chặt răng, sắc mặt tái nhợt, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh.

Thế nhưng mặc cho hắn có cố gắng đến đâu thì cũng rất khó tiếp tục tiến về phía trước.

Trước mắt hắn như đang có một bức tường vô hình ngăn cản.

Rõ ràng là tòa tiên ngọc đạo đài kia chỉ cách hắn có vài bước, nhưng vài bước chân này lại giống như xa ở chân trời.

"Tại sao lại thế này?"

Giang Thần nghiến chặt hàm răng, trên trán hắn lộ ra gân xanh như đã dùng sức rất lớn.

Hắn không cam tâm, rõ ràng đã tới gần đến thế, nhưng tại sao hắn hay là không thể đi qua?

"Không đúng, theo lý mà nói những thứ này thuộc về ngươi, nhưng tại sao còn xảy ra chuyện này?"

Nhìn thấy cảnh này, giờ đây Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh cũng sững sờ, nó hoàn toàn không nghĩ ra được là nguyên nhân.

Vừa rồi Chưởng Thiên Tháp không hề có chút phản ứng nào, còn bây giờ nó lại ngăn cản Giang Thần tới gần đạo đài kia, rốt cuộc là vì sao chứ?

Ong!

Lập tức lại là một trận quang hoa rực rỡ giữa hư không, ngay sau đó hư ảnh của một chiếc thanh đồng tiên thuyền hiện ra từ mi tâm của Giang Thần.

"Chưởng Thiên Tháp, vì sao ngươi phải ngăn cản chúng ta."

Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh hiển hóa ra ngoài, một giọng nói trẻ con non nớt đang giận dữ truyền ra, nó không nhịn được nên hỏi.

Lúc này, Giang Thần cũng hít sâu một hơi, ngừng lại, hắn không muốn tiếp tục cố gắng không cần thiết.

Hắn hiểu rằng đây là Chưởng Thiên Tháp ngăn cản hắn, nếu như không sự chấp thuận của nó thì sẽ không thể lại gần được tòa đạo đài kia.

Mặc dù trong lòng hắn rất phẫn hận và không cam lòng, nhưng hắn cũng đã bình tĩnh lại, chuẩn bị nghe xem Chưởng Thiên Tháp trả lời lại như thế nào.

Theo những gì Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh đã nói trước đó, Chưởng Thiên Tháp vốn là thứ mà Tiên Cung trấn áp mọi vật trong giới, nó cũng giống như Tạo Hóa Tiên Thuyền, đều là Tiên Cung chi vật.

Cho nên, bọn nó có thể cảm ứng được sự tồn tại của đối phương.

Lúc trước khi tiến vào Tử Sơn, những sinh linh kia không quan tâm tới hắn, để mặc cho hắn đi sâu vào trong Tử Sơn là bởi vì trên người hắn có khí tức của Tiên Cung.

Nếu không hắn sẽ không thể thuận lợi như vậy.

Thế nhưng lúc này, tại sao Chưởng Thiên Tháp lại muốn ngăn cản hắn?

Mà sau khi Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh lên tiếng hỏi, tòa tháp vàng khổng lồ trên không hình như cũng có phản ứng.

Nó khẽ rung động, ở trên không trung nổ vang một tiếng.

Ngay sau đó, một thân ảnh mơ hồ xuất hiện ở trong đó, kim quang lượn lờ, hư hư thực thực, giống như một tôn cổ lão thần.

"Chưởng Thiên Tháp, cuối cùng ngươi đã xuất hiện."

Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh mở miệng, có chút kinh hỉ.

Rất hiển nhiên, kim sắc thân ảnh này chính là Chưởng Thiên Tháp khí linh.

Bởi vì Chưởng Thiên Tháp không hề giống với các Chưởng Thiên Khí còn lại.

Sau khi rèn đúc ra nó, người ta dự định dùng nó làm vật trấn áp mọi vật trong nên đã đặc biệt lựa chọn những vật liệu và phương pháp rèn đúc khác nhau để thể ôn dưỡng ra khí linh thần hóa trong đó.

Bây giờ kim sắc thân ảnh này chính là Chưởng Thiên Tháp khí linh!

"Tại sao ngươi muốn ngăn cản chúng ta?"

Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh hỏi, nó đã nghĩ mãi mà không vẫn không hiểu nổi.

Theo đạo lý, bọn hắn nên đứng ở một phe với nhau, thời điểm Chưởng Thiên Tháp không muốn giúp Giang Thần, nhưng vì sao nó hết lần này tới lần khác còn ngăn cản hắn?

"Vọng Nguyệt đã chết rồi."

Vậy mà, điều làm cho Giang Thần và Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh ngạc nhiên là sau khi nghe câu hỏi này, Chưởng Thiên Tháp lại trả lời sang chuyện khác.

Hết chương 962.
Bạn cần đăng nhập để bình luận