Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 845: Lại rơi vào thế cục của Cố Trường Ca

Chương 845: Lại rơi vào thế cục của Cố Trường Ca

Hô hô hô!

Giữa đất trời, trong lúc xuất hiện âm thanh kỳ lạ đó, mảnh vảy cá này vô cùng cổ quái, phía trên đường vân phảng phất sống lại, cùng nhau sáng chói sáng lên.

Cuối cùng, hóa thành một dị thú hình rồng mọc ra thân bò, cả người có lôi đình màu tím quấn quanh, ngửa mặt lên trời gào thét, tựa như cả nhật nguyệt cũng có thể bị gào đến vỡ nát.

Với sức mạnh thế này, dù là Sơn Hà Đại Ấn, có lẽ cũng bị ảnh hưởng.

Gió lồng lộng thổi tới, cùng với tiếng động nổ vang, đau tai nhức óc, từ thổi tới tám hướng đất trời, gần như cả thần hồn người cũng có thể thổi nát.

"Cửu Thiên Chi Vật?"

Ánh mắt Cố Trường Ca rơi vào trên tấm vảy cá kia, có hơi hứng thú, chỉ bằng vào sức mạnh một cái vảy cá này, đã có thể chống lại áp lực của cả Chí Tôn.

Vậy thời kỳ toàn thịnh của con thú biến dị này, mạnh đến bao nhiêu?

Chỉ là, hắn cũng không quá quan tâm, mà dùng Sơn Hà Đại Ấn ra, đánh thẳng qua phía Tần Vô Nhai, cùng lúc đó, cũng ra tay đánh mạnh đến chỗ Tử Dương Thiên Quân.

Hiện tại Cố Trường Ca không định sẽ giết Tử Dương Thiên Quân, hắn vẫn chờ đánh con thì cha tới, cường giả Tử Phủ còn chưa chạy đến, Tử Dương Thiên Quân sẽ không thể chết.

"Kịch đấu đá, không phải bình thường đều tới lúc người bị đánh sắp chết, thì thế hệ trước sẽ lập tức nhảy đến gọi lại sao? Tử Dương Thiên Quân ngươi cũng sắp chết, nhưng cường giả Tử Phủ sao còn chưa đến thế."

"Bọn hắn là định bỏ ngươi lại sao?"

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, sau đó liều mạng đánh ra một chưởng Sơn Hà Đại Ấn về phía Tần Vô Nhai.

Hắn vỗ một chưởng xuống lần nữa, lần này đã đè Tử Dương Thiên Quân ngã trên mặt đất.

"Cố Trường Ca!"

"Nếu ngươi giết ta, Tử Phủ nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ!"

Khắp người Tử Dương Thiên Quân toàn là máu me, ngay cả một xương cốt hoàn chỉnh cũng không còn.

Giờ phút này nhịn không được giận dữ hét lớn, vô cùng sợ hãi, bất an, sợ bị Cố Trường Ca giết chết ở đây.

"Ngươi thông đồng với người thừa kế Ma Công, giết hại đệ tử thư viện, sau đó tiếp tục thông đồng với sư huynh ngươi, muốn giết Tử Yên thánh nữ, rồi âm mưu đổ hết lên người ta."

"Lúc này, còn muốn dẻo miệng thế nào? Nếu Tử Phủ dám che chở ngươi, vậy ta lại giết hết đám bọn hắn."

Vẻ tươi cười của Cố Trường Ca vẫn phong khinh vân đạm như cũ, không một chút gợn sóng.

"Cố Trường Ca, ngươi ngậm máu phun người!"

Tử Dương Thiên Quân giận dữ, chửi ầm lên, vô cùng tức tối.

Cả người hắn cũng phát dần sáng, vô cùng trong suốt.

Cùng lúc đó, Hồng Mông Tử Khí tuôn trào ra, Hỗn Độn biến hóa ở nơi đó, muốn tụ lại khí tức Thái Sơ, muốn chống lại Cố Trường Ca.

Nhưng thực lực cả hai thật sự chênh nhau quá lớn.

Dù đạo cốt của Hồng Mông rất tầm thường, nhưng tia sáng năm màu đang dâng lên ở đó, quy tắc lưu chuyển đến mức tối da, cũng khó mà chống lại nổi.

Rất nhanh cả người Tử Dương Thiên Quân đã máu đẫm, bay tứ tung, bị Cố Trường Ca đè thẳng trên mặt đất.

Rất nhanh, khí tức nơi đây xảy ra giao chiến đã truyền ra, các loại tia sáng chiếu rọi vòm trời, trong nháy mắt hấp dẫn rất nhiều tu sĩ và thiên kiêu tới từ phía xa xa.

Trong một thời gian, từng đạo tia sáng phá không, bay về nơi đây, đều cảm thấy nơi đây có đại sự phát sinh, không thể bỏ lỡ.

Đệ tử Chân Tiên thư viện, cũng nhanh chóng chạy đến, khống chế các loại tia sáng, pháp khí, tọa kỵ, sợ bỏ lỡ cái gì.

"Là Tử Dương Thiên Quân!"

"Trường Ca thiếu chủ tìm được tung tích của Tử Dương Thiên Quân, hai người đang chiến đấu rất hăng say!"

Rất nhanh, mấy tu sĩ chạy tới, xa xa nhìn thấy tình cảnh nơi đây, không khỏi hô to một tiếng, sợ hãi và kích động không gì sánh nổi.

Phía sau lưng còn rất nhiều tu sĩ, nghe vậy cũng vô cùng vui mừng, nhanh chóng chạy đến, muốn tận mắt nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng.

Bọn người Lục Quan Vương, Thiên Hoàng Nữ, Doanh Ngọc đang chờ bên ngoài dãy núi, cũng nghe được động tĩnh bên đây, mang theo vẻ mặt khác nhau, chân đạp nhanh lên mây, đi thẳng tới.

"Không được!"

"Nơi đây đã bị người phát hiện."

Thấy cảnh này, vẻ mặt Tần Vô Nhai lại thay đổi lần nữa.

Hắn đang chống lại uy lực Chí Tôn, không nghĩ tới nơi đây còn có trận văn ẩn, không biết lúc nào lại bị phá mất, dẫn đến tia sáng chiếu rọi ngút trời, hấp dẫn tới rất nhiều tu sĩ từ xa.

Hắn biết, đây nhất định là Cố Trường Ca làm.

Cố Trường Ca không chỉ muốn lộ hành tung của bọn hắn ra, còn muốn giết chết Tử Dương Thiên Quân ngay trước mặt tất cả tu sĩ, để vương danh chính nghĩa.

Đây để hắn nhịn không được rùng mình một cái.

Suy nghĩ thế này, thật sự quá đáng sợ!

"Sư huynh, ngươi chạy mau!"

"Mặc kệ ta!"

Giờ lúc này, Tử Dương Thiên Quân kịp phản ứng lại dụng ý của Cố Trường Ca, trong lòng không khỏi cảm thấy kinh hoàng.

Hắn không muốn liên lụy đến Tần Vô Nhai.

Hơn nữa, nếu Tần Vô Nhai tiếp tục ở lại đây, bị người khác chú ý tới tung tích thì không thể rửa sạch hiềm nghi được nữa.

"Tử Dương sư đệ!"

Tần Vô Nhai nghiến răng, trong mắt tràn đầy tức giận và hận ý nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, vô cùng giãy dụa và xoắn xuýt.

Hắn cũng biết hắn không thể tiếp tục ở lại đây vào lúc này.

"Chính là ở đây! Không ngờ Tử Dương Thiên Quân lại ẩn náu ở đây!"

"Là hắn! Chính là người đã ám sát Tử Yên thánh nữ buổi tối hôm đó!"

"Quả nhiên hắn cùng một bọn với Tử Dương Thiên Quân! Không ổn, hắn muốn chạy trốn, mau ngăn cản hắn lại … phụt …"

Nhưng ngay sau đó, trong những tu sĩ đi tới, có người khiếp sợ nhìn một cái đã nhận ra Tần Vô Nhai.

Chính là người che mặt đêm đó, bỗng trở nên vô cùng kinh sợ và phẫn nộ.

Nhìn thấy Tần Vô Nhai quay người, muốn chạy khỏi nơi đó, bọn hắn lần lượt gào thét rồi xông lên, sử dụng các loại pháp khí muốn chặn hắn lại.

Thế nhưng Tần Vô Nhai tiện tay vung lên, xốc lên ống tay áo thì cái vảy màu trắng trong suốt lộ ra, xuất hiện một tia sáng chói mắt đáng sợ, chấn động tất cả bọn hắn.

Nhưng đám tu sĩ bị chấn động chưa kịp phản ứng lại thì đã bị một sức mạnh quái lạ bắn trúng, nổ tung trong không trung, máu thịt tan vỡ, thân thể lẫn linh hồn đều bị hủy diệt.

Cảnh tượng này khiến những tu sĩ đi tới sau kinh ngạc và khiếp sợ, ngay tức khắc và sau đó, dấy lên phẫn nộ, sát khí đằng đằng và trong lòng càng có nhiều căm phẫn hơn.

"Đáng ghét! Đã đến lúc này rồi mà hắn còn muốn hành hung, thật đúng là không biết sống chết!"

Mọi người đều nổi giận đùng đùng và lần lượt thi triển thần thông, thậm chí có người còn sử dụng thánh khí muốn chặn lại Tần Vô Nhai đang chạy trốn.

"Cố Trường Ca!"

"Tâm tư ngươi thật độc ác!"

Lúc này, Tần Vô Nhai cũng vô cùng phẫn nộ, trong mắt hiện lên hận ý, hắn chỉ muốn hất đám tu sĩ này ra, không hề muốn ra tay giết bọn họ.

Tình huống vừa rồi hoàn toàn là do Cố Trường Ca đang âm thầm hành động, mục đích chính là để hãm hại hắn!

Lúc này vẫn không quên muốn dồn hắn vào chỗ chết, không để lại bất kỳ cơ hội trở mình nào.

Nhưng bộ dáng của Cố Trường Ca như không nghe thấy lời hắn nói mà vẫn ra tay đánh về phía Tử Dương Thiên Quân.

Tần Vô Nhai liếc nhìn hắn, không dám ở lâu, bóng dáng bắt đầu mờ ảo, trước mắt xuất hiện một thông đạo, nhanh chóng rời đi.

Lúc này, hắn chỉ hy vọng cường giả của Tử Phủ mau chóng đến đây, nếu không thì hôm nay Tử Dương Thiên Quân tuyệt đối lành ít dữ nhiều.

Hết chương 845.
Bạn cần đăng nhập để bình luận