Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2136: Chỉ phụng mệnh làm việc

Chương 2136: Chỉ phụng mệnh làm việc

"Ta chỉ thuận tay giúp tiểu gia hỏa đáng thương này một chút thôi."

"Nhưng mà làm kẻ địch của ngươi? Ngươi còn chưa xứng."

Trong hư vô truyền tới lời nói nhàn nhạt, thân ảnh của Cố Trường Ca lại hiện lên một lần nữa, bạch y như tuyết, siêu phàm thoát tục, phong thần như ngọc, lại giống như một tôn trích tiên vừa hạ thế.

"Ngươi là người phương nào?"

Con ngươi hắc bào lão giả co rụt lại, trong lòng có mấy phần sợ hãi, hắn không hề cảm nhận được Cố Trường Ca xuất hiện như thế nào.

Cố Trường Ca đứng ở đó giống như không hề tồn tại, tựa hồ đã hợp làm một thể cùng với thiên địa nhưng thực ra là đang áp chế mảnh thiên địa này.

"Ngươi còn chưa xứng được biết ta là người phương nào."

Cố Trường Ca nhàn nhạt nói, mâu quang hời hợt liếc nhìn hắn.

Hắc bào lão giả lập tức như bị sét đánh, cả người kinh hãi, hoàn toàn không động đậy được, linh hồn và huyết dịch tựa hồ đều bị đông cứng, toàn thân cũng phát lạnh.

"Tiền bối..."

A Man cũng không nghĩ tới Cố Trường Ca chỉ vừa hiện thân đã khiến hắc bào lão giả sợ hãi đến không dám nhúc nhích như vậy.

"Ta khiến tiền bối thất vọng rồi, cho dù đạt được lực lượng cường đại như vậy thì ta cũng không thể tự tay giải quyết chuyện này."

Vẻ mặt nàng có chút ảm đạm và áy náy.

Nàng có thể cảm giác được rằng dựa vào thực lực hiện tại thì mình hoàn toàn có thể đánh bại hắc bào lão giả, thậm chí là giết chết hắn.

Nhưng nàng lại bị ngăn trở khắp nơi, dốc toàn bộ sức lực cũng chỉ có thể phát huy sáu bảy phần, thậm chí sau đó còn bị hắn uy hiếp đến buộc phải ngừng tay lại.

Cố Trường Ca lắc đầu, cũng không hề trách nàng.

"Ngươi đã làm rất tốt rồi, đối mặt với người từng là thân nhân, cho dù biết hắn lừa gạt và tính toán mình nhưng được bao nhiêu người có thể hạ sát thủ với hắn?"

"Đây chính là nhân tính. Mặc dù ngươi được định trước sẽ là ma nhưng cũng không thể nói rằng ma chân chính chắc chắn sẽ phải mất đi nhân tính."

A Man ngây ngẩn, nàng biết quả thật lời này của Cố Trường Ca là đang an ủi mình.

Trước đó, tiền bối không hề ôn hòa với nàng như vậy mà lại rất lãnh khốc và nghiêm khắc.

A Man biết có lẽ Cố Trường Ca không muốn trách mắng mình trước mặt A Công mà giữ thể diện cho nàng.

"Rốt cuộc ngươi là ai? Vì sao muốn nhúng tay vào chuyện của thế giới này?"

Trong lòng A Công vô cùng hoảng hốt, hắn cảm giác bản thân hoàn toàn không nhúc nhích được, giống như bị không gian trước mắt khóa chặt và rơi vào trong bùn lầy.

Nhưng mà hắn có thể chắc chắn được một chuyện, đó chính là Cố Trường Ca cũng không phải nhân vật của thế giới này.

"Ta nói rồi, ngươi còn chưa có tư cách để biết."

Cố Trường Ca liếc nhìn hắn.

Nếu dựa theo sự phân chia cảnh giới tu hành ở thượng giới thì kỳ thực, ngay cả Thánh cảnh, A Công trước mắt này cũng không đạt được.

Nhưng mà ở một phương hạ giới hoang vu này, hắn lại được coi là tồn tại tuyệt đỉnh, vượt qua cái gọi là tu sĩ Đệ Cửu cảnh vô số lần.

Nếu như không phải bởi vì dị số A Man thì Cố Trường Ca cũng sẽ không thèm để ý đến phương thế giới này, dù sao hắn cũng có thể tiêu diệt hàng tỉ thế giới như vậy trong nháy mắt.

"Ngươi muốn biết chân tướng thì có thể hỏi hắn."

Cố Trường Ca nói với A Man.

Việc đã đến nước này thì Cố Trường Ca cũng không có ý định tiếp tục lãng phí thời gian nữa, mặc dù A Man trước mắt còn chưa trưởng thành đến mức khiến hắn hài lòng nhưng chỉ cần mài dũa thêm thì cuối cùng ngọc thô cũng sẽ phát sáng và chiếu rọi chư thiên.

"Muốn biết chân tướng..."

Trên mặt A Man mang theo mấy phần giãy giụa và chần chừ.

Vốn dĩ nàng rất muốn biết những chuyện này nhưng bây giờ lại có chút chần chừ và do dự, không hề dũng cảm giống như trước đây nữa.

"Sao rồi?"

"Là không dám tiếp nhận hay là không muốn biết?"

Cố Trường Ca nhìn về phía nàng.

"Ta không biết, ta cảm thấy đầu mình rất loạn, dường như có rất nhiều việc trước kia mà ta không biết..."

A Man lắc đầu, thần sắc trong mắt có mấy phần mê man.

"Muốn biết hay không đều do ngươi lựa chọn, ta cũng sẽ không miễn cưỡng ngươi."

Cố Trường Ca nói. Sau khi yên lặng trong chốc lát, vẻ mặt A Man dần khôi phục lại bình tĩnh.

"Muốn. Ta luôn sống trong dối trá từ trước cho tới nay."

"Không chỉ hiện tại, dường như ở quá khứ rất xa về trước, ta cũng từng như vậy."

Âm thanh của nàng hơi trầm xuống.

Cố Trường Ca đưa tay ra, đặt lên đầu nàng rồi bình tĩnh nói:

"Nếu đã lựa chọn tiếp nhận, vậy ngươi phải có dũng khí chịu đựng những điều này, hoa trong gương cũng được mà trăng trong nước cũng tốt, giấc mộng hoàn lương cũng thế, cuối cùng cũng sẽ có lúc ngươi muốn tỉnh lại..."

A Man gật đầu, ánh mắt lại trở nên kiên định, nàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía A Công đang sợ hãi, bất an và không thể nhúc nhích được ở trước mặt.

"A Man, cho dù ngươi giết ta cũng vô ích, ta chỉ phụng mệnh làm việc thôi..."

Thấy sát ý trong mắt A Man, A Công vô cùng bất an, hắn muốn giãy giụa nhưng lại nhanh chóng tuyệt vọng bởi vì bản thân hoàn toàn không giãy giụa được, thần hồn của A Công đều đã bị giam cầm thật chặt, giống như bị lực lượng kinh khủng nào đó đè lên trên đất.

"Phù..."

Một khắc sau, A Man cũng không để hắn nói hết câu, nàng trực tiếp đâm đoản kiếm trong tay vào tim hắn.

Hết chương 2136.
Bạn cần đăng nhập để bình luận