Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2652: Tạm thời không có biện pháp

Chương 2652: Tạm thời không có biện pháp

“Không biết Vĩnh Hằng thánh nữ muốn ta giúp ngươi làm chuyện gì đây?”

Vương Hạc chỉ có thể cố nén phẫn nộ và lãnh ý vào trong lòng, cố gắng duy trì sự bình tĩnh, hắn chắp tay hỏi.

Từ khi hắn xuất thế đến nay bởi vì dựa vào Thập Hoang Chi Thư mà thuận buồm xuôi gió, xuôi chèo mát mái. Trước giờ Vương Hạc chưa từng chịu đựng sự thiệt thòi cỡ này, ngay cả tính mạng cũng bị người khác nắm trong tay.

Điều này khiến Vương Hạc thầm hận trong lòng, hắn thề rằng sớm muộn gì bản thân cũng sẽ tìm được một cơ hội thích hợp, khiến Lạc Tương Quân phải trả cái giá đắt.

Làn váy Lạc Tương Quân phất phơ, mái tóc tung bay, đứng sừng sững cách đó không xa, hai chân thon dài thẳng tắp, so với nữ tử bình thường còn cao hơn một cái đầu.

Trên khuôn mặt nàng không thấy rõ được cảm xúc gì, nàng chỉ nhẹ nhàng thản nhiên nhìn lướt qua Vương Hạc, sau đó nói: “Ta muốn ngươi cướp thần vật đã nói cho Mộc Yên kia đến tay, vả lại phải giao đến trước mặt ta.”

Nghe vậy, trong lòng Vương Hạc nhất thời chấn động, có điều hắn nhanh chóng khôi phục sắc mặt như thường.

Hắn không rõ tại sao Lạc Tương Quân biết được hắn đã nói tin tức về Bích Du Thiên Cảnh cho Mộc Yên.

Nhưng từ tình huống trước mắt xem ra, Lạc Tương Quân đối với món thần vật trong Bích Du Thiên Cảnh cũng vì tình thế bắt buộc. Chẳng lẽ thực lực của Lạc Tương Quân đã vượt qua Đạo Cảnh, cho nên mới không cách nào tiến vào Bích Du Thiên Cảnh, sau đó mới có thể tìm đến hắn ư?

“Tại hạ chắc chắn sẽ dốc hết toàn lực cướp được thần vật kia đến tay cho Vĩnh Hằng thánh nữ.” Dù cho hiện tại trong lòng Vương Hạc dấy lên rất nhiều ý niệm, nhưng mà trên mặt hắn lại không lộ ra chút dị thường nào, hắn chắp tay nói.

“Ta sẽ ở ngoài Bích Du Thiên Cảnh chờ ngươi, hy vọng ngươi đừng để ta thất vọng.”

Lạc Tương Quân gật đầu, dường như nàng không hề biết Vương Hạc nghĩ thế kia.

Sau đó Vương Hạc không nhiều lời thêm nữa, thân ảnh hắn chợt lóe, chạy về phía lối vào Bích Du Thiên Cảnh phía xa.

Vốn hắn định ở đây chờ đám người Mộc Yên và Cố Trường Ca đã đến, xác định bọn họ sẽ tiến vào Bích Du Thiên Cảnh sau đó mới theo sau.

Nhưng bây giờ Vương Hạc vì bảo vệ tính mạng thế nên chỉ đành tạm gác kế hoạch và tính toán ban đầu sang một bên, hắn nhất định phải tìm được kiện thần khí kia trước đám người Mộc Yên.

Cừu hận giữa Mộc Yên và Vĩnh Hằng thần tộc hắn có hiểu chút ít, mà căn nguyên của tất cả những chuyện này đều xuất phát từ kiện thần khí mà Mộc Yên đang nắm trong tay kia.

Tuy nhiên trong tin tức mà Vương Hạc biết được, thì ngày sau Mộc Yên sẽ tự tay hủy diệt mấy kiện thần khí kia. Về phần rốt cuộc tại sao lại thế, hiện tại Vương Hạc cũng không cách nào biết được.

Hơn nữa vị thánh nữ của Vĩnh Hằng thần tộc này đúng là rất khiêm tốn.

Trong những ghi chép cuộc đời mà hắn biết được dường như chưa từng có ai như thế, nếu sớm biết chỗ khủng bố của vị Vĩnh Hằng thánh nữ kia, vậy chắc chắn Vương Hạc sẽ sớm đề phòng một chút.

“Không ngờ tới nữ nhân này lại có thể nhúng tay vào chuyện đó, có điều vãng sinh chú kia quả thật khó chơi, dựa vào kiến thức hiện tại của ta không có cách nào giúp được ngươi.” Giọng nói của Thập Hoang Chi Thư đúng lúc cũng đang vang lên.

Nằm ngoài dựa đoán của Vương Hạc chính là khí linh của Thập Hoang Chi Thư lại vô cùng quan tâm mình.

“Nếu tạm thời không phá giải được, vậy thì cứ kệ đi, thực lực của Vĩnh Hằng thánh nữ kia, theo ta thấy e rằng sẽ không yếu hơn những thiên vị trưởng lão của Trọc tộc.”

“Hơn nữa nàng cho ta một loại cảm giác vô cùng thần bí, kể cả thánh nữ đời trước của Vĩnh Hằng cũng không đáng sợ bằng nàng.”

Vương Hạc lắc đầu, bản thân hắn rất kiêng kỵ Lạc Tương Quân.

Khí linh của Thập Hoang Chi Thư nghe vậy cuối cùng không nói thêm gì nữa.

Rất nhanh, thân ảnh Vương Hạc huyễn ảo, xuyên qua khu vực trong suốt phía trước tìm được lối vào Bích Du Thiên Cảnh. Cánh cửa khủng tựa như ngang dọc giữa cả tinh vực, liếc mắt một cái căn bản không nhìn thấy biên giới.

Cảnh tượng này giống như trên bầu trời bỗng nhiên nứt ra một cái khe hở sâu hoắm.

Ở nơi đó bắt đầu dấy lên khí tức mênh mông vô tận, vật chất bản nguyên rải rác khắp nơi, rực rỡ lấp lánh, thần quang quấn quanh, phun ra ở bốn phía xung quanh.

Phía sau cánh cửa ra vào dường như có một thế giới lấp lánh đang phát sáng.

Đối với sinh linh bình thường mà nói, nơi này chính là bất tử chi giới, tràn đầy khát vọng.

Rất nhiều tu hành giả và sinh linh đã sớm xuyên qua rất nhiều nguy hiểm, đi tới phụ cận để tìm kiếm cơ duyên.

Tuy nhiên có vô số người vẫn đang thử nghiệm, bọn họ không lập tức vọt tới Bích Du Thiên Cảnh, bởi vì lo lắng sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì đó.

Vương Hạc liếc mắt nhìn chung quanh, sau đó hắn không do dự trực tiếp hóa thành một đạo thần quang, xuyên qua cánh cửa của Bích Du Thiên Cảnh.

Tu vi của hắn là Bán Đạo Cảnh, ngay cả khi bị áp chế, thì cũng sẽ không chịu ảnh hưởng quá lớn, có thể nói ở trong Bích Du Thiên Cảnh hắn hiếm có địch thủ, trừ phi là gặp phải một vài nguy hiểm không biết.

Hết chương 2652.
Bạn cần đăng nhập để bình luận