Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 813: Bất ngờ

Chương 813: Bất ngờ

Cố Trường Ca nhìn ánh mắt của nàng, mơ hồ đoán được nàng đã nhìn thấy cái gì.

Nhưng hắn cũng không thèm để ý, chỉ mỉm cười nói: "Chưa nói tới thích, chẳng qua là rảnh đến nhàm chán, giết thời gian thôi."

"Dù sao bây giờ bản thân ta đang bị trọng thương, chỉ có thể trung thực đợi trong cung điện, không đi đâu được."

Con mắt Liễu Tử Yên nhìn hắn thật sâu một cái, sau đó thở dài nói: "Không biết Trường Ca thiếu chủ mời ta đến đây có chuyện gì?"

Trong lòng nàng đã hạ quyết tâm, không thể đắc tội Cố Trường Ca.

Đây không phải vấn đề trực giác, mà vừa rồi, cảnh tượng nàng nhìn thấy trên bàn cờ kia đã làm nàng cảm thấy sợ hãi đến tận xương tủy.

Giống như chạm tới bí mật kinh khủng gì không thể cho người khác biết.

Hắn rốt cuộc đã che giấu bao nhiêu mới có như thế hùng vĩ khí phách, lấy vạn linh trong thiên địa làm quân cờ.

Cho dù là những người đã thành đạo cũng không dám giống như Cố Trường Ca, xa xa không có khí phách giống như hắn thế này.

"Ta thật chỉ muốn mời Tử Yên thánh nữ đến đây uống trà, vì sao không tin tưởng ta chứ?"

Cố Trường Ca có chút bất đắc dĩ cười cười, ánh mắt bình tĩnh mà lạnh nhạt, mang đến cho người ta một loại cảm giác rất an tâm.

"Công tử, trà rất ngon..."

Lúc này, Cơ Thanh Huyên cũng bưng chén trà lên, khí nóng mạnh mẽ bay lên, lấy Thụ Tâm Tuyền tám trăm vạn năm nấu, hương thơm ngào ngạt, vô cùng nồng nặc.

Trong đó, lá trà giống như ngộ đạo cổ trà, hạ xuống lấy các loại thần tính, đạo vận lưu chuyển, nhưng lại cũng không giống nhau, có chênh lệch rất lớn.

Giống như có cổ chung, khẽ run lên là có tiếng chuông vang vọng, giống như có đại đỉnh, thần kiếm, cổ ấn...

Thần quang năm màu trong làn khói lượn lờ dâng lên, giống như mở ra một thần binh đạo tạng trên bầu trời.

Búa rìu câu xiên, đao kiếm tường roi, cái gì cần có đều có... Các loại thần binh đều đang huyễn hóa, giống như muốn ngưng thực ra, tiếng leng keng vang dội, bảo quang mênh mông.

"Trà này thật đúng là kỳ dị."

Liễu Tử Yên ngay lập tức cũng có chút sửng sốt, thân là Tử Phủ thánh nữ, nàng đã được chứng kiến nhiều vật liệu.

Nhưng lại là lần đầu tiên nàng nhìn thấy nước trà như vậy, không nói trước nước trà này có trân quý hay không, chỉ riêng nhưng lá trà trân quý này thôi thì nàng cũng đã chưa từng thấy qua.

Hôm nay, thật sự là tăng thêm không ít kiến thức.

Trong lúc nhất thời, nàng cũng có chút không làm rõ ràng được mục đích của Cố Trường Ca, chẳng lẽ hắn thật sự chỉ mời nàng đến đây uống trà thôi sao?

Nhưng trước đó, Cố Trường Ca điều động hạ nhân và tùy tùng, thái độ phách lối đến cỡ nào thì đơn giản không cần nhiều lời.

So sánh hai cái, Liễu Tử Yên lại cảm thấy rất có thể là bọn hạ nhân ngang ngược càn rỡ đã quen.

Dù sao, chỉ cần mang theo tên tuổi là tùy tùng của Cố Trường Ca thì ai dám tuỳ tiện trêu chọc?

"Đây là vô danh cổ trà do tự ta trồng và chăm sóc, lấy thân cây của ngộ đạo cổ trà, sau đó lấy cành lá của những cổ trà còn lại, cuối cùng đã làm ra một tứ bất tượng như thế..."

Cố Trường Ca nụ cười ôn nhuận, ăn nói nhẹ nhàng, sau đó chủ động giới thiệu nước trà này cho Liễu Tử Yên nghe.

Đương nhiên, những lời này chắc chắn là lời nói vô căn cứ, hắn đối với uống trà đúng là có không ít hứng thú.

Nhưng trồng và chăm sóc cổ trà thì quá phiền phức, Cố Trường Ca vẫn thích loại có thể trực tiếp hái thành quả cuối cùng hơn.

Loại cổ trà không biết tên này là hắn đổi ở trong thương thành của hệ thống.

Về phần mục đích, cũng chỉ có tác dụng làm kíp nổ thôi.

"Thì ra là thế, không ngờ Trường Ca thiếu chủ lại còn có lòng dạ thảnh thơi như thế..."

"Nhưng có thể nghĩ đến loại biện pháp này để bồi dưỡng cổ trà, thật làm cho Tử Yên bội phục."

Trong mắt Liễu Tử Yên có chút dị sắc, những lời này là xuất phát từ trong lòng, từ đáy lòng, mà không phải nịnh nọt.

Bản thân nàng đối với tu hành thật ra cũng không quá hứng thú, so sánh với những yêu thích còn lại, giống như cầm kỳ thư họa trà nghệ dáng múa, vân vân… thì nàng cũng nghiên cứu tương đối thấu triệt.

Thế gian này rất nhiều cổ trà, nàng đều có hiểu biết, cho nên càng có thể phán đoán nói lời này của Cố Trường Ca đến cùng là thật hay giả.

Nàng thật không ngờ, Cố Trường Ca có kiến giải sâu sắc đối với trà đạo như vậy.

"Xem ra Tử Yên thánh nữ cũng là người hiểu trà."

"Mời!"

Cố Trường Ca mỉm cười, sau đó ra hiệu Cơ Thanh Huyên rót đầy, mà lúc này, hắn cũng nói ra dụng ý của mình.

"Thật ra, hôm nay ta mời Tử Yên thánh nữ đến đây là còn có một chuyện khác."

Lúc này, cho dù là Cố Trường Ca không nói thì bản thân Liễu Tử Yên cũng biết hắn định nói chuyện gì.

Lập tức, nàng có chút đắng chát, cười nói: "Ta biết Trường Ca thiếu chủ đang tìm kiếm tung tích của Tử Dương Thiên Quân, nhưng thật ra ngay cả ta cũng không liên lạc được với hắn."

"Vào hơn nửa tháng trước, ta đã thông báo một việc cho hắn, nhưng tới bây giờ ta vẫn chưa có bất kỳ chắc chắn nào, nếu như Tử Dương Thiên Quân thật có liên hệ với người thừa kế ma công thì ta chắc chắn sẽ không thủ hạ lưu tình."

"Ồ? Thì ra Tử Yên thánh nữ nói là chuyện này à?"

"Nhưng hình như ngươi đã hiểu lầm ta rồi."

Nhưng, sau một khắc, lời nói của Cố Trường Ca lại làm cho vẻ mặt Liễu Tử Yên cứng đờ, có chút giật mình ngạc nhiên.

Chẳng lẽ không phải Cố Trường Ca dự định từ trong miệng nàng hỏi thăm manh mối và tung tích của Tử Dương Thiên Quân sao? Hiểu lầm gì chứ?

Hết chương 813.
Bạn cần đăng nhập để bình luận