Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 884: Mong ngươi đừng làm ta thất vọng

Chương 884: Mong ngươi đừng làm ta thất vọng

"Cố công tử, nếu ngươi còn muốn biết chuyện ở thế giới kia của ta, thật ra vẫn có thể nói với ngươi một chút ..."

Trên mặt của Tiêu Nhược Âm mang vẻ hơi thấp thỏm lo lắng, mở miệng nói ra, cũng không biết sau khi nói vậy, Cố Trường Ca sẽ phản ứng thế nào.

Trừ lý do này ra, thật sự, nàng cũng tìm không được cái cớ nào để ở lại bên người Cố Trường Ca được.

Mặc dù, ở thế giới trước kia, lí do nhờ vào vẻ đẹp của nàng, đã được rất nhiều người theo đuổi, nhưng bây giờ ở thế giới này, tựa như vẻ đẹp ấy cũng không thể mang lại lợi thế bao nhiêu.

Người có thân phận như Cố Trường Ca, cũng không thể lại vì bề ngoài của nàng mà có ý nghĩ gì khác.

"Những chuyện này, nghe một hai lần ngược lại vẫn có thể, nhưng nếu nghe nhiều, không chừng sẽ ngán."

Cố Trường Ca cười nói, vô cùng uyển chuyển từ chối lý do này của nàng.

Nghe vậy, Tiêu Nhược Âm có chút thất vọng, nhưng cũng không ngoài ý muốn, đối với tu sĩ trong thế giới này, đồ vật mà bọn hắn theo đuổi, hoàn toàn khác nhau.

Lúc đầu, Cố Trường Ca nghe vẫn thấy rất thú vị, nhưng nghe nhiều, lại trở thành một chuyện rất phiền phức.

"Cố công tử, ta muốn hỏi ngươi một chút, nếu ta muốn tu hành, vậy có cần điều kiện gì không?" Tiêu Nhược Âm lại hỏi, trong ánh mắt mang theo vẻ mong mỏi, háo hức.

Có thể trở thành một người tu hành, vẫn luôn là giấc mơ và điểm theo đuổi của nàng, mà ngay lúc này, giấc mơ ấy có thể được phóng lớn hơn, để nàng nhìn thấy chút hi vọng.

Nàng cũng biết ba lần bảy lượt đưa ra vấn đề, nếu là ai cũng sẽ phiền, nhưng khi đối mặt với cơ hội thế này, Tiêu Nhược Âm thật sự không muốn buông tha.

"Tu hành?"

Cố Trường Ca nghe vậy, tựa như cũng sửng sốt một chút, sau đó lại nghiêm túc suy tính một chút, sau đó rất kiên nhẫn giải thích cho nàng, "Trừ những thứ cần thiết để tu hành như thể chất linh căn, công pháp, và số lượng tài nguyên lớn ra, điều còn lại trong mắt ta, chính là thời gian."

"Thể chất linh căn, công pháp tu hành, số lượng tài nguyên lớn, và thời gian?"

Lúc Tiêu Nhược Âm nhắc tới những chữ này, thần thái trong đôi mắt cũng dần u ám đi.

Ở trong đó, dù cái nào nàng cũng không có, coi như có thể chất linh căn, cũng sẽ không công pháp, tài nguyên,… những thứ này.

Nàng bị coi là một người xuyên không, nhưng đã đến một thế giới lạ lẫm như thế, không quen ai, thì sao có cơ hội được những vật này chứ?

"Kỳ thật, nếu Tiêu cô nương muốn tu hành, ngược lại ta vẫn có thể giúp ngươi một chút, nhưng điều kiện đầu tiên, là ngươi phải có linh căn thể chất để tu hành, nếu không, ta cũng chỉ lực bất tòng tâm, chẳng thể giúp được gì."

Thấy vẻ chờ mong trong mắt nàng lúc này đang dần biến mất, Cố Trường Ca bỗng nhiên cười, dùng giọng điệu ôn hòa nói .

Nghe nói thế, Tiêu Nhược Âm cũng hơi sửng sốt, nhanh chóng mở to hai mắt nhìn, khó mà tin được vào hai tai mình.

Dù vô cùng vui vẻ, như vừa được từ đĩa bánh bay xuống đập trúng vào người vậy, nhưng nàng vẫn nghĩ không thông, Cố Trường Ca đang yên đang lành, sao lại chọn giúp đỡ nàng?

Đây chẳng lẽ là gặp phải quý nhân trong truyền thuyết?

"Cố công tử, ngươi giúp ta vậy, thật không biết phải cảm tạ báo đáp ngươi thế nào..."

Nói đến đây, Tiêu Nhược Âm cũng có chút nói không được nữa, nàng không biết nên cảm ơn Cố Trường Ca làm sao thật.

Chẳng lẽ lại câu cũ, lấy thân báo đáp? Nhưng người ta để ý thì sao?

"Lấy thân báo đáp thì không cần."

Cố Trường Ca mỉm cười, tựa như đã biết nàng nghĩ cái gì, giỡn xua tay đánh gãy lời nàng, "Có lẽ là cảm thấy ngươi ta có duyên gặp mặt đi, công pháp tài nguyên những thứ này đối với ta mà nói, chỉ là thứ không đáng nhắc tới thôi, vốn chẳng không tính là cái gì."

"... Cám ơn Cố công tử."

Vẻ mặt Tiêu Nhược Âm có chút khó coi, tự nhiên ửng đỏ, ngước mắt nhìn qua hắn.

Sau đó cũng yên lặng lại, coi như nàng là đồ đần, cũng có thể nghe rõ tầm quan trọng của công pháp và tài nguyên trong thế giới này.

Có thể Cố Trường Ca vẫn chịu giúp nàng như cũ, thậm chí không cần đền bù.

Có lẽ đây với hắn mà nói, thật chỉ là việc nhỏ không đáng nhắc tới.

"Ngươi cũng đừng vội cám ơn ta, lỡ ngươi không có linh căn và tư chất, đến lúc đó ta cũng không còn cách nào." Cố Trường Ca cười cười.

"Được."

Tiêu Nhược Âm gật đầu như gà con mổ thóc, trong lòng đã tràn ngập đầy niềm vui sướng và may mắn.

Không nghĩ tới, phong hồi lộ chuyển, lại có một ngày nàng được bước lên con đường tu hành thật sự.

Nếu hình ảnh lúc này của nàng bị đám bạn đang giam ở nhà lao kia thấy, còn không phải sẽ trừng to mắt, đây là ấn tượng nữ thần băng sơn giáo hoa tiêu của bọn hắn sao?

Sau đó, Cố Trường Ca dẫn Tiêu Nhược Âm theo tới chỗ kiểm tra năng lực và thể chất, đương nhiên lấy nhãn lực của hắn, đã sớm biết Tiêu Nhược Âm đến cùng có thể tu hành hay không?

Vận Mệnh Hư Vô Chi Thể.

Chỉ là, cân nhắc đến kế hoạch sau này, hắn vẫn cần sắp xếp một chút.

Rất nhanh, một nơi trống trải được rọi sáng lên, tia sáng Thần Sơn lấp lóe lập lòe, các loại thần huy tiên trì mờ mịt, vô cùng xán lạn, ở bên cạnh còn có mấy tảng đá tràn ngập Thần Hi, vô cùng chói lóa.

Cố Trường Ca đã sớm bảo Hắc Nhan Ngọc sắp xếp hết những này cho tốt, giờ chỉ cần đợi Tiêu Nhược Âm đến đây rồi kiểm tra năng lực.

Sau khi đến, Tiêu Nhược Âm cũng bắt đầu hơi lo lắng, mồ hôi không tự kìm được vô thức chảy xuống gò má trắng như ngọc.

"Tiêu cô nương, mong ngươi đừng làm ta thất vọng." Cố Trường Ca mỉm cười nói.

Hết chương 884.
Bạn cần đăng nhập để bình luận