Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 606: Giảng hòa

Chương 606: Giảng hòa

“Cố công tử.”

Doanh Ngọc cũng cả kinh, con ngươi màu bạc trừng lớn.

Nàng không ngờ Cố Trường Ca lại tới đây, còn chắn ở trước mặt bọn họ.

Hình như là muốn giải vây lần nữa?

"Gặp qua Trường Ca thiếu chủ!"

Không ít người Thiên Hoàng Sơn giờ phút này cũng không ngốc, thấy Cố Trường Ca hình như muốn ra tay giải vây cho bọn hắn, nhao nhao mở miệng chào hỏi hắn, thái độ rất là cung kính.

Nhất là nam tử áo đen tên A Cổ, thần sắc của hắn càng kích động hơn.

Thiên Hoàng sơn theo lý thuyết là đứng đối lập với Cố Trường Ca.

Thế nhưng lúc này hắn lại đồng ý đứng ra, giải vây cho bọn hắn.

Điều này khiến hắn nhớ lại cảnh tượng trong lầu các lần trước, lúc đó nếu như không phải Cố Trường Ca, thì bọn hắn đã sớm mạo phạm mọi người rồi.

Trường Ca thiếu chủ làm người đúng là rộng lượng, thảo nào sẽ có nhiều tuổi trẻ chí tôn cam tâm tình nguyện đi theo hắn.

"Doanh Ngọc cô nương."

Cố Trường Ca quay đầu, nhìn về phía Doanh Ngọc đang có chút kinh ngạc, khẽ vuốt cằm, mỉm cười đáp lại.

Âm thanh của hắn vẫn ôn hòa như trước để cho người ta cảm thấy như tắm gió xuân.

"Cố Trường Ca.”

Doanh Sương nửa người nổ tung, đang chậm rãi khép lại, âm thanh hơi run rẩy.

Lúc này, hắn mới phản ứng được, sau lưng không khỏi dâng lên hàn khí đáng sợ, tay chân so với lúc trước còn muốn lạnh hơn.

Đây là lần đầu tiên hắn gặp Cố Trường Ca.

Trước đó đều chỉ là nghe tin đồn.

Lúc hắn còn là gã sai vặt nuôi ngựa, hắn đã nghe qua danh tự của Cố Trường Ca từ Doãn Mi tiểu thư, hắn biết đó là nhân vật danh chấn thiên hạ.

Có quyền thế và năng lực, khiến cho Doãn Mi tiểu thư không khỏi sinh lòng ngưỡng mộ.

Lại nói, lúc ấy người hắn ngưỡng mộ và ghen tỵ vẫn là Cố Trường Ca.

Tiếp theo mới là Doanh hoàng tử Doanh Sương.

Hắn tình nguyện đối mặt với Vương Tử Câm - truyền nhân của Nhân Tổ điện, cũng không muốn đối mặt với Cố Trường Ca.

Mặc dù gia hỏa này mỉm cười, một bộ dáng phong thần như ngọc, tuấn tú vô song, nhưng rất đáng sợ, vượt xa Vương Tử Câm gấp trăm lần.

Đây là trực giác của hắn.

Nhược điểm lớn nhất của hắn, Cố Trường Ca có lẽ đã sớm biết rồi.

Cho nên hắn mới không dám nhìn thẳng Cố Trường Ca.

Hơn nữa, Doanh Sương cảm thấy thời điểm mà Cố Trường Ca xuất hiện cũng thật trùng hợp nha.

Mọi việc giống như hắn với Vương Tử Câm cố ý dàn xếp vậy.

"Cố Trường Ca, ngươi muốn ngăn cản ta sao?"

Thần sắc Vương Tử Câm có chút giật mình, không ngờ Cố Trường Ca lại đột nhiên hiện thân.

Nàng còn tưởng rằng hắn định nấp trong bóng tối, tính xem kịch mà thôi.

Đã muốn hiện thân, vậy vì sao lúc trước không nói với nàng chứ?

Hay là nói Cố Trường Ca thật ra đang lợi dụng cả nàng? Hay đây là quyết định đột ngột của hắn?

Vương Tử Câm cảm thấy mình có cần nên để Cố Trường biết, mặc dù nàng động tâm với hắn, nhưng không có nghĩa mọi việc sẽ để cho hắn dắt mũi.

"Chuyện hôm nay, trước tiên dừng tay đã, có được không?"

"Doanh hoàng tử có phải là người thừa kế ma công hay không, việc này còn phải đợi xem đã.

Cố Trường Ca chẳng lẽ lại không biết Vương Tử Câm nghĩ gì, nhưng mà trên mặt vẫn mang theo nụ cười: “Tử Câm thánh nữ nể mặt ta đi."

"Ta không dễ lừa đâu."

Vương Tử Câm lắc đầu, thần sắc ngược lại có vẻ lạnh lùng, nàng nhìn về phía Doanh Ngọc, có phần hứng thú, “Chẳng lẽ ngươi có ý với cô nương này, nhiều lần che chở nàng thế nhỉ?”

"Trên người Doanh hoàng tử rõ ràng có điểm bất thường, lẽ nào Cố huynh không nhìn ra sao?”

Nàng cũng không biết tính tình của Cố Trường Ca vốn dĩ lạnh lùng, vì sao lại muốn làm như vậy.

Lẽ nào là đang diễn kịch sao?

Nhưng vì sao hắn muốn diễn kịch với Doanh Ngọc chứ, rốt cuộc có ý đồ gì?

Vương Tử Câm cảm giác bản thân càng không đoán được suy nghĩ của Cố Trường Ca, hắn quá khó nắm bắt.

"Chỉ là ta cảm thấy việc này quá kỳ quặc thôi. Đương nhiên, tính cách của Doanh Ngọc cô nương đúng là rất ngay thẳng, ta cũng không muốn nàng gặp chuyện bị vạ lây.”

Thần sắc của Cố Trường Ca tự nhiên mà nói, cản ở trước mặt Vương Tử Câm.

Lời này của hắn khiến Doanh Ngọc đứng sau lưng có chút giật mình, sau đó nghĩ đến cái gì, sắc mặt không khỏi đỏ lên.

Ngược lại là thần sắc của Doanh Sương trở nên có chút âm trầm, nhưng cũng chỉ là thoáng qua rồi biến mất, hắn rất nhanh khôi phục lại bộ dáng bình tĩnh, nhìn không ra cảm xúc gì.

Khoảng thời gian này, hắn ngược lại là luyện rất tốt công phu dưỡng khí.

"Được thôi, Trường Ca thiếu đã nói như vậy thì ta có thể làm gì được nữa chứ? Đến lúc đó có lẽ không đánh lại ngươi.”

Lúc này Vương Tử Câm ngược lại rất thoải mái, bộ dáng có chút bất đắc dĩ.

Cố Trường Ca bỗng nhiên phản bội, để cho nàng có chút trở tay không kịp.

Nhưng mà cân nhắc tính tình của nam nhân này là như vậy, nàng cũng không nói thêm gì nữa.

Dù sao tình hình bây giờ, dựa theo kiếp trước thì là nàng đang theo đuổi Cố Trường Ca, chiều hắn một chút thì sao chứ?

Nhưng mà lời của nàng là thật, nếu như Cố Trường Ca khăng khăng muốn bảo vệ đám người của Thiên Hoàng sơn, lấy thực lực của nàng bây giờ, khả năng cao không phải là đối thủ của Cố Trường Ca.

Cố Trường Ca không đơn giản như bề ngoài đâu.

Có đôi khi nàng nghi ngờ thân phận của Cố Trường Ca có phải là đại lão ẩn tàng hay gì không.

Hết chương 606.
Bạn cần đăng nhập để bình luận