Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1989: Hoàng Vũ nữ đế trùng sinh?

Chương 1989: Hoàng Vũ nữ đế trùng sinh?

"Cái gì?"

"Bên trong cấm khu của Thần Khư có chủ nhân sao? Mà lại chỉ là một gốc đào hắn từng gieo trồng xuống?"

Mà những âm thanh này lại lần nữa làm sắc mặt của ba Kẻ thành đạo biến đổi, dự cảm không rõ trong lòng càng thêm nồng đậm.

Nếu đây là sự thật, vậy chẳng phải lúc trước Kỷ Nguyên Thụ bị vị chủ nhân nọ mang từ thượng giới đến trồng ở chỗ này hay sao?

Hắn trồng một gốc đào đã phát triển đến mức có thể so sánh với nhân vật nội tình?

Da đầu của bọn hắn tê dại, nói chuyện cũng không còn tự tin như lúc trước. Nếu vị Thần Khư chi chủ kia vẫn tồn tại trên thế gian, nhất định là tu vi sẽ thông thiên triệt địa.

Nhưng vì sao… hắn còn muốn cướp đoạt Kỷ Nguyên Thụ?

Rất nhiều nghi hoặc nảy sinh trong lòng bọn hắn, nhưng giờ khắc này bọn hắn đã không còn cơ hội để suy tư.

"Ngao…"

Bên trong Thần Khư có thêm một vầng sáng trùng tiêu một lần nữa, quang mang chói lọi tựa như xiềng xích cực lớn chui vào bên trong thiên khung, thoáng cái bao phủ liên tiếp mấy khu vực.

Phù văn đáng sợ thiêu đốt ở trên hư không, hào quang chiếu rọi một mảnh vũ trụ, chấn động kinh người cuộn trào ở nơi đó.

"Cái này…"

"Tồn tại bên trong Thần Khư dự định lấy chúng ta đi luyện dược kéo dài tính mạng. Không hay rồi, đó là một tên lang sói"

Trông thấy một màn này, sắc mặt của ba Kẻ thành đạo phía trên vòm trời kịch biến, bọn hắn vội vàng quay người chạy trốn.

Đột nhiên, bọn hắn nghĩ tới một số lời đồn. Ở thời điểm rất xa xưa, khi hoàn cảnh thiên địa còn chưa kịch biến, những tiên nhân kia sẽ dùng thủ đoạn lấy nhân thế để luyện dược kéo dài duyên thọ tính mạng cho bản thân.

Những phù văn kia tựa như mặt trời tung hoành không trung, chui vào hư không giống như đang thu thập năng lượng nào đó.

Sau đó chúng hóa thành xiềng xích xông về phía bọn hắn bắt đầu trói lại. Phù văn như thiểm điện cấp tốc tiêu thất giữa hư không, nhanh đến mức bọn hắn không kịp phản ứng.



Bọn hắn dùng hết mọi thủ đoạn cũng không thể thoát khỏi xiềng xích, linh khí toàn thân như bị khô kiệt không thể vận dụng.

"Tiền bối tha mạng…"

"Tiền bối tha mạng…"

Từng tràng kêu la hoảng sợ quanh quẩn ở trên không trung khiến rất nhiều Chuẩn Đế ở khắp vũ trụ hoặc xa xa trong tinh vực toàn thân phát lạnh, cảm giác được loại sợ hãi tuyệt vọng này.

Những tu sĩ sinh linh khác trên cổ chiến thuyền cũng sởn hết gai ốc, vốn nghĩ rằng có thể dùng tư cách quân tiên phong dẫn đầu vọt tới Bắc Đẩu tinh vực, trước tiên giải quyết hết thảy mọi thứ rồi cướp đoạt Kỷ Nguyên Thụ.

Nhưng bọn hắn chưa từng nghĩ tới sẽ gặp sự việc khủng bố tới mức này.

Thủ đoạn dùng nhân thế để luyện dược đã sớm biến thành cấm kỵ. Ngay cả ở thượng giới cũng không có người can đảm dám thử chứ nói gì là lấy ba Kẻ thành đạo đi luyện dược, dùng cụm từ thành kinh hãi thế tục để hình dung thì cũng không ngoa.

"Thật đáng sợ, ba Kẻ thành đạo cứ như vậy không thể nhúc nhích nổi, bị trói vào hư không, bắt đầu bị sắc thành đại dược…"

"Đấy rốt cuộc là thủ đoạn kinh khủng tới cỡ nào."

Tất cả tu sĩ sinh linh bên trong Bắc Đẩu tinh vực đều bị một màn này dọa cho sững sờ, toàn thân phát lạnh.

Ầm ầm!!!

Nương theo tiếng nổ vang trời, ba Kẻ thành đạo vẻ mặt tuyệt vọng hét thảm, không ngừng cầu xin tha thứ như gặp phải tra tấn đáng sợ nhất trong cuộc đời.

Huyết nhục của bọn hắn đang bị trừ khử, thần bốn chấn động tiêu tán như ánh lửa không ngừng ảm đạm.

Vô số mảnh vỡ đại đạo bay ra. Huyết nhục, hài cốt, linh hải, hồn cung ở bên trong đều đang thoát ly, sắp xếp ở trên hư không rồi lại lần nữa hợp lại, trở thành quang vũ tựa như phi tiên, sáng lạn cực độ.

Cuối cùng bọn hắn nổ tung, hóa thành ba chùm quang đoàn sáng chói. Đó là sinh mệnh bản nguyên của bọn hắn, chúng cứ như vậy mà lơ lửng giữa không trung.

Tất cả mọi người đều sợ ngây người, hận không thể lập tức tiến lên để quang vũ kia xối xuống người, hấp thu mảnh vỡ đại đạo vô tận vào thể nội.

Nhưng không có người nào dám làm như vậy, chỉ có thể nhìn phù văn không ngừng thiêu đốt, sau đó bắt đầu luyện dược.

Quá trình này giằng co trong thời gian rất lâu, sau đó ba chùm quang đoàn kia xông về một chỗ va chạm ra quang mang chói mắt, mà những mảnh vỡ đại đạo kia cũng tụ lại một chỗ dung luyện.

Ở trung tâm ngưng kết thành một chùm quang đoàn vô cùng lớn, hừng hực chói mắt đè áp hư không như muốn sụp đổ.

Cuối cùng, trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, một cây đại dược đã thành hình, mùi thuốc nồng đậm kinh người lan toả ra xung quanh.

Gốc đại dược này hình thành ở trong hư không, giống như tiểu Tiên Hoàng trông rất sống động và vô cùng sáng lạn.

Nó vừa hóa sinh đã như có linh tính, lập tức hóa thành một đạo thần hồng bay thẳng đến Vũ Hoá tiên triều. Trong tất cả ánh mắt kinh hãi rung động của mọi người, nó tiến đến đạo đài chui vào bên trong đầu lâu trắng muốt kia.

Oanh!

Giờ khắc này có khí tức sinh mệnh giống như thủy triều hiển hiện, đầu lâu trắng muốt càng phát ra ánh sáng chói mắt. Sau đó có vô tận ánh sáng chuyển động hoàn toàn bao phủ xung quanh.

Một mảnh mông lung mơ hồ có đạo quang rực rỡ xen lẫn Tiên vận, còn có người nghe được tiếng kêu thanh thúy của Tiên Hoàng.

"Tổ tiên…"

Hoàng chủ của Vũ Hoá tiên triều sững sờ nhìn một màn này, hoàn toàn không phản ứng kịp.

Vị tồn tại bên trong Thần Khư kia thu thập ba Kẻ thành đạo, sau đó dung luyện thành đại dược để dùng trên người tổ tiên của bọn hắn, cũng chính là Hoàng Vũ nữ đế?

Kỳ thật không chỉ là Hoàng chủ của Vũ Hoá tiên triều, mà tất cả sinh linh tu sĩ của Bắc Đẩu tinh vực cũng bị một màn này làm cho sợ ngây người.

Đây là thủ đoạn nghịch thiên cỡ nào. Chẳng lẽ là muốn lấy sinh mệnh của ba Kẻ thành đạo để tái diễn sinh mệnh của Hoàng Vũ nữ đế thêm một đời nữa sao?

Bọn hắn nghĩ cũng không dám nghĩ, thủ đoạn bậc này đã không còn ngôn ngữ nào có thể hình dung nổi, quả thực chính là cướp đoạt sinh mệnh đi ngược lại ý trời.

Từ chuyện này bọn hắn đã hiểu rõ mấy lời đồn nghe được trước đây. Hoàng Vũ nữ đế đã từng gặp Thần Khư chi chủ, hơn nữa người nàng muốn tìm chính là người nọ, là vị Thần Khư chi chủ thần bí kia.

Nếu không thì vì sao Thần Khư chi chủ phải dùng ba Kẻ thành đạo để làm dược liệu, thu thập nhân thế đại dược vì nàng?

Hết chương. 1989.
Bạn cần đăng nhập để bình luận