Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 644: Xoay theo chiều gió

Chương 644: Xoay theo chiều gió

Một lúc sau, thái độ của rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi nhìn về phía Tô Thanh Ca đã thay đổi, mang theo sự tôn kính chứ không còn dám giống như vừa rồi nữa.

"Trường Ca thiếu chủ, chuyện là như thế này, ta cảm thấy ở đây có sự hiểu lầm rồi."

Lúc này, trán của Quân Cẩu đã lấm tấm mồ hôi lạnh, vội vàng hướng về phía Cố Trường Ca mở miệng nói: "Vừa rồi chúng ta không biết Tô cô nương có quan hệ với ngài."

"Nếu như biết thì chúng ta nhất định không dám đắc tội với nàng."

Bất kể thế nào đi chăng nữa, người không biết thì không có tội.

Với tình huống bây giờ, trừ phi đầu óc có vấn đề thì mới mãi nắm lấy việc này, không chịu buông.

Vừa nãy, hắn còn đòi dò xét thức hải của vị bạch y nữ tử kia.

Nếu như quả thực có việc này, đừng nói là hắn, cho dù là Nho Thánh học phủ phía sau hắn cũng phải chịu đau đớn như bị lột da.

Nghĩ tới đây, nửa phần dáng vẻ lãnh khốc vừa rồi của Quân Cẩu cũng không còn. Khuôn mặt của hắn trắng bệch, mồ hôi lạnh thấm ướt đẫm lưng, hối hận khôn nguôi.

Hắn thậm chí tỏ vẻ lấy lòng với Tô Thanh Ca, hi vọng nàng không trách cứ hắn nữa.

Sự chuyển biến thái độ chóng mặt như vậy ở trong mắt mọi người lại không cảm thấy lạ gì. Xem ra việc này vẫn xảy ra thường xuyên với hắn.

Vì sao vị bạch y nữ tử này có thân phận như vậy lại không nói sớm một chút?

Mấy vị tuổi trẻ chí tôn vừa rồi chưa mở miệng sơ suất nói ra điều gì không tốt, liền lén thở phào một cái, vắt mồ hôi lạnh.

"Hiểu lầm? Hiểu lầm gì đó? Sao mọi chuyện chưa nói rõ ràng đã cho rằng đây là hiểu lầm?"

"Hẳn là ngươi cảm thấy Cố mỗ sẽ thiên vị hay sao?"

Thấy thái độ thận trọng của Quân Cẩu ở trước mặt, lông mày của Cố Trường Ca vẫn nhíu chặt như cũ, lên tiếng hỏi:

"Cố mỗ tự hào cho rằng mình là người công bằng. Nếu như Thanh Ca làm sai chuyện gì, kể cả nàng có là nha hoàn của ta, ta cũng sẽ tuyệt đối không bao che."

Nghe vậy, Quân Cẩu càng cười khổ, cảm giác chuyện này không thể trôi qua êm đẹp được rồi.

"Thanh Ca, ngươi tại sao lại ở chỗ này?"

Sau đó, Cố Trường Ca nhìn về phía Tô Thanh Ca ở trước mặt, thần sắc lộ ra vẻ nghiêm khắc: "Nếu dám nói dối ta nửa lời thì ngươi cũng biết hậu quả rồi đó."

Thấy vậy, biết đây là cơ hội mà Cố Trường Ca cho nàng để giải vây, Tô Thanh Ca vội vàng thanh minh.

Ngay lập tức, nàng không có chút giấu diếm nào, liền kể lại toàn bộ đầu đuôi sự việc.

"Thanh Ca không dám lừa dối công tử. Sau khi ta đi vào Nam Thịnh Thiên, vốn không muốn dựa vào công tử nữa nên tự đi tiêu diệt Tuyệt Âm sinh linh bằng bản lĩnh của mình, hi vọng có cơ hội gia nhập vào Chân Tiên thư viện."

"Ở lối vào, ta gặp được đám người Nho Thánh học phủ. Lúc ấy Triệu Tiêu Dao mở miệng mời ta kết bạn với bọn hắn. Ta thấy làm như vậy cũng an toàn hơn đi một mình nên liền đáp ứng. "

Vậy là nàng gặp được đám người ở Nho Thánh học phủ rồi cùng họ tiêu diệt Tuyệt Âm sinh linh.

Sau đó nàng chọn rời đi nhưng Triệu Tiêu Dao lại quyết định đuổi theo. Tuy nhiên trên đường đi hai người đã mất dấu nhau.

Bấy giờ, cho dù là đám người Nho Thánh học phủ ở cùng nàng lúc đó cũng không thể chỉ ra có chỗ nào không đúng.

Hơn nữa sau khi nghe xong, nhận thấy bộ dạng liếm chó của Triệu Tiêu Dao, mọi người lập tức trở nên sôi nổi.

Sắc mặt của Tô Thanh Ca không chút thay đổi, đó là bởi vì nàng là người của Cố Trường Ca.

Một người như Triệu Tiêu Dao, hắn đến xem náo nhiệt gì chứ?

Không ít tuổi trẻ chí tôn âm thầm chậc lưỡi, tỏ vẻ khinh thường.

Triệu Tiêu Dao này thân là nhị sư huynh của Nho Thánh học phủ, là người chính trực. Thế nhưng lại động tâm với nha hoàn của Cố Trường Ca, còn làm ra hành động đến như vậy.

Nếu như không phải hắn gặp phải chuyện ngoài ý muốn, e rằng cũng khó có được kết cục tốt đẹp gì.

Nghĩ đến đây, trong lòng mọi người đều cảm thấy sự việc ngày hôm nay hoàn toàn là do Triệu Tiêu Dao tự chuốc lấy.

Một mình hắn đòi đuổi theo Tô Thanh Ca dù cho nàng đã muốn rời đi. Như vậy người ta không bỏ mặc hắn thì còn làm gì được?

Lại đúng vào lúc này, vận khí không tốt của Triệu Tiêu Dao hết lần này tới lần khác gặp phải người thừa kế ma công.

Nho Thánh học phủ bèn đùn đẩy trách nhiệm cho Tô Thanh Ca, phải chăng là vì muốn tùy tiện tìm cớ để chối bỏ trách nhiệm?

Tô Thanh Ca biết rõ nếu giết Triệu Tiêu Dao thì nàng sẽ mang hiềm nghi lớn nhất. Nếu nàng làm như vậy, thì không phải là quá ngốc hay sao?

Hơn nữa, mọi người đều biết phía sau Tô Thanh Ca là Cố Trường Ca.

Hoài nghi Tô Thanh Ca chẳng phải đồng nghĩa với việc hoài nghi Cố Trường Ca hay sao?

Lúc đó, Tô Thanh Ca lại tiếp tục mở miệng, giọng điệu rất bình tĩnh.

"Sau đó Triệu Tiêu Dao bỗng nhiên mất tích. Đệ tử của Nho Thánh học phủ liền cho rằng là ta ám hại hắn nên chặn ta ở lối vào này và yêu cầu ta buông thả tâm trí để bọn họ dò xét thức hải."

"Tất cả mọi chuyện là như vậy, ta không dám giấu diếm công tử nửa câu.”

Sau khi nghe xong, khuôn mặt của Quân Cẩu cùng đám người ở Nho Thánh học phủ không còn chút huyết sắc nào nữa.

Có người còn không đứng vững được, xụi lơ trên mặt đất.

Việc dò xét thức hải, nếu chưa nói ra thì thôi, một khi nói ra thì tức là Tô Thanh Ca không có ý định buông tha cho bọn họ.

"Ồ? Dò xét thức hải ư?"

Ánh mắt của Cố Trường Ca trở nên thâm trầm.

Hắn nhắc lại câu này một cách chậm rãi, sau đó nhìn về phía Tô Thanh Ca, nhàn nhạt nói: “Thanh Ca, Nho Thánh học phủ đã hoài nghi ngươi có quan hệ với người thừa kế ma công, vậy thì ngươi buông thức hải ra để bọn họ kiểm tra cũng tốt."

Âm thanh của hắn rất trầm ổn, bình tĩnh.

"Đúng rồi, Thanh Ca là người của ta. Nàng có quan hệ với người thừa kế ma công thì chẳng phải nghĩa là ta cũng có quan hệ với người thừa kế ma công hay sao?"

"Dù thế nào thì ta cũng đã để người thừa kế ma công chạy thoát nhiều lần, liệu có phải là Nho Thánh học phủ cũng hoài nghi ta? Nếu thế thì cũng phải tiện thể dò xét thức hải của ta xem thế nào?"

Câu cuối cùng là hắn nhìn về phía Quân Cẩu ở trước mặt, rồi hỏi.

Hết chương 644.
Bạn cần đăng nhập để bình luận