Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3514. Phải nhưng cũng không phải



Chương 3514. Phải nhưng cũng không phải




Phạt Thiên Minh, Cố Trường Ca không tỏ thái độ, rất nhiều cao tầng cũng không biết thái độ của hắn đối với việc này như thế nào.
Tiên Đạo Minh xuất hiện tất sẽ ảnh hưởng đến địa vị của Phạt Thiên Minh trong Thương Mang, ngăn cản con đường phạt thiên của bọn họ.
Tuy nhiên, dưới ngọn cờ chiến đấu chống lại sinh linh hắc ám, Tiên Đạo Minh đã vung tay hô to hội tụ văn minh chân giới các phương.
Lúc này, nếu Phạt Thiên Minh ra tay quấy nhiễu, ít nhiều cũng có chút không nói được.
Kẻ đắc đạo thì được thế đông người giúp, người thất đạo thì không ai đoái hoài. Phạt Thiên Minh cường đại đến đâu cũng không có khả năng là địch với toàn bộ Thương Mang.
Tuy nhiên, trước khi Cố Trường Ca tỏ thái độ, một đám cao tầng Phạt Thiên Minh cũng không dám tùy ý phỏng đoán tâm tư và suy nghĩ của hắn.
Hiện tại trên dưới Phạt Thiên Minh đều đang đợi Cố Trường Ca phân phó. Nếu hắn không muốn nhìn thấy Tiên Đạo Minh xuất hiện, Phạt Thiên Minh lập tức có thể thay đổi đại quân thẳng hướng Phiêu Miểu Thánh Vực.
“Người áo trắng thần bí có liên quan đến Trung Quân. Trước giờ, đệ tứ sát trận đã từng nằm trong tay Trung Quân, đã được ông ta luyện hóa hoàn toàn. Trừ phi thực lực vượt xa Trung Quân hoặc là hậu duệ huyết mạch của ông ta, còn lại thì không cách nào chưởng khống đệ tứ sát trận.”
Lúc này, phong vân bên ngoài khuấy động, mưa gió sắp đến. Một bầu không khí giương cung bạt kiếm căng thẳng.
Bên trong đình đài, Cố Trường Ca vẫn ngồi ung dung uống trà, thuận tiện nghe suy đoán của Lăng Ngọc Linh vừa mới được hắn cứu ra từ thời không hư vô.
Lăng Ngọc Linh mặc một chiếc váy dài màu trắng, khoác một chiếc sa y màu xanh nhạt, ánh mắt yên tĩnh, thoát tục mà thanh lãnh. Nàng ngồi ngay ngắn đối diện Cố Trường Ca, tay bưng chén trà nhấp từng ngụm nhỏ, không hề có chút dáng vẻ chật vật nào do bị vây bên trong thời không hư vô, thái độ vẫn vân đạm phong khinh như cũ.
Nàng bị vây trong không gian hắc ám vô số năm tháng, còn bị vật chất hắc ám nhuộm dần, phải đấu trí đấu dũng với vật chất hắc ám ăn mòn.
Chút khó khăn trắc trở này đối với nàng mà nói chỉ là thoáng qua, không đáng để ý.
Đương nhiên còn có một điểm quan trọng nhất, Lăng Ngọc Linh tin vào thực lực của Cố Trường Ca, biết hắn cho dù không có tọa độ thời không, hắn cũng có thể mang nàng về bất cứ lúc nào.
Cho nên, nàng chưa hề lo lắng.
Chứ đừng nói chi vừa rồi nàng nghe Cố Trường Ca nói hắn có lưu lại ấn ký trên người nàng, khi nàng gặp phải nguy hiểm thì có thể ra tay cứu mạng nàng.
Thời không hư vô kia đối với hắn mà nói chẳng khác nào một ngọn hải đăng vô cùng rõ ràng.
Nghe đến đây, Lăng Ngọc Linh sửng sốt một chút, cũng không biết rốt cuộc Cố Trường Ca nói là thật hay giả nhưng trong lòng nàng vẫn cảm thấy có chút ấm áp.
“Thực lực của người áo trắng thần bí ngang ngửa với ta, hẳn không phải tồn tại vượt qua chín lần Thiên Suy Kiếp như bên ngoài đồn đoán. Hắn ta chỉ dựa vào đệ tứ sát trận chuẩn bị trước đó mới khiến ta ăn thiệt lớn.”
“Nếu ta không khinh địch, kết quả trận chiến đó ta cũng không bị biệt khuất như vậy. Lúc đó, khi nhìn thấy hắn ta vận dụng đệ tứ sát trận, ta cũng lấy làm kinh hãi.” Lăng Ngọc Linh giải thích.
Nàng suy đoán người mặc áo bào trắng rất có thể là hậu nhân của Trung Quân.
Nhưng Diêu Quang tổ đình đã sớm bị hủy diệt, tiêu tán bên trong dòng sông lịch sử, hậu thế cũng không nghe nói có hậu nhân của Trung Quân sống sót.
Cho dù hậu bối của Diêu Quang tổ đình bây giờ là Vị Ương tiên triều thực ra cũng không có bao nhiêu huyết thống.
Nhưng liên hệ với rất nhiều truyền ngôn liên quan đến Vị Ương tiên triều gần đây, có phải tên kia có liên quan đến vị công chúa của Diêu Quang tổ đình phá nguyên mà ra không?
Vị công chúa đó rất có thể là con gái của Trung Quân.
Thân là nhân vật cùng một thời đại với Trung Quân, Lăng Ngọc Linh cũng không biết chính xác Trung Quân có còn dòng dõi hay không, cũng khó có thể xác định thân phận của nữ nhân thần bí kia là thật hay giả.
Nhưng nếu nàng ta thật sự là dòng dõi của Trung Quân, tại sao nàng lại bị cuốn vào Chính Nhất Minh, đồng thời còn liên quan đến sinh linh hắc ám?
“Ta đã biết được đại khái thân phận của người mặc áo bào trắng này, ngươi không cần suy đoán.”
Bỗng nhiên Cố Trường Ca lên tiếng, ánh mắt bình tĩnh như một đầm nước.
Lăng Ngọc Linh giật mình, vội hỏi: “Hắn ta thật sự là hậu nhân của Trung Quân sao?”
Nàng cũng không biết Cố Trường Ca thông qua thủ đoạn nào mà biết được.
Nhưng nếu hắn đã nói như vậy, hẳn không xê xích bao nhiêu so với chân tướng.
“Có thể nói là đúng, nhưng cũng có thể nói là không đúng.”
Cố Trường Ca khẽ gật đầu, sau đó lại lắc đầu.
Gương mặt Lăng Ngọc Linh hiện lên sự nghi hoặc, mày cau lại, luôn có cảm giác lời này của Cố Trường Ca như lọt vào trong sương mù.
“Phải hay không, thật ra không quan trọng.”
Cố Trường Ca cười nhạt: “Nếu cảm thấy thua trong tay hắn ta có chút mất mặt, vậy thì lần gặp tiếp theo đừng bất cẩn như vậy nữa.”
Lăng Ngọc Linh thiếu chút nữa phun nước trà trong miệng ra, hơi giận Cố Trường Ca một chút, không khỏi trừng mắt nhìn hắn một cái.
Mấy chuyện này cũng lấy ra trêu ghẹo nàng sao?
“Nàng đến rồi.”
Đột nhiên Cố Trường Ca nói khẽ.
“Là ai?” Đầu tiên, Lăng Ngọc Linh sững sờ, sau đó cảm nhận được cái gì đó, liền nhìn ra bên ngoài viện lạc. Hết chương 3514.



Bạn cần đăng nhập để bình luận