Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 610: Thiên phú của Kỳ Lân nhất tộc

Chương 610: Thiên phú của Kỳ Lân nhất tộc

Bên trong khu vực hạch tâm, có sinh ra vật chất nguyên bản của Tuyệt Âm Thiên.

Cố Trường Ca dự định đến lúc đó sẽ lấy Đại Đạo Bảo Bình tiến hành thôn phệ.

Thực tế không được, còn có thể dùng giá trị thiên mệnh vạn năng, Cố Trường Ca vì những thứ này đã chuẩn bị tất cả.

Ngoài ra, bên trong chỗ sâu của Tuyệt Âm chi địa, khí tức Tuyệt Âm rất dày, sinh linh bình thường căn bản không kiên trì nổi để đến nơi đó, ở trên đường liền bị khí tức Tuyệt Âm thôn phệ.

Cố Trường Ca cũng không lo lắng có tồn tại gì cường đại cản trở kế hoạch của hắn.

Trước mắt thì phạm vi của Tuyệt Âm chiến trường ngược lại rất lớn, nhưng khu vực đám người Dạ Hàn chiếm cứ thật ra còn rất nhỏ.

Cho nên Cố Trường Ca nghĩ ngợi, tính che giấu tai mắt của người khác, dứt khoát phân phó nói,

"Làm không tệ, nhưng ngần ấy điểm tích lũy thì chưa đủ. Đây là lệnh bài của ta, nếu như có người dám cản trở, thì dùng lệnh bài báo cho ta.”

"Ta sẽ rời khỏi chỗ này trong một khoảng thời gian.”

Dứt lời, hắn cầm lệnh bài trên tay ném cho Dạ Hàn.

Dù sao thân phận của hắn rất đặc thù, rất nhiều người đều đang nhìn chằm chằm, bây giờ muốn làm chút chuyện đã rất phiền phức.

Cố Trường Ca dứt khoát tính làm ve sầu thoát xác, lấy lý do rời khỏi Tuyệt Âm chiến trường, khiến đám người ít chú ý đến sự tồn tại của hắn.

Đến lúc đó cũng sẽ bớt đi phiền phức.

Thấy cảnh này, thần sắc của các tùy tùng khác không khỏi hâm mộ, có thể được chủ nhân tặng lệnh bài, chứng minh rằng Dạ Hàn rất được coi trọng.

Nhưng bọn hắn không có vinh hạnh như vậy.

Dạ Hàn cũng rất kích động, cung kính nhận lấy lệnh bài, vội vàng nói, “Chủ nhân xin yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ ngài giao cho.”

Cố Trường Ca gật đầu, "Ngươi làm việc ta rất yên tâm."

Dứt lời.

Thân ảnh của hắn rời khỏi chỗ này, nhanh chóng biến mất không thấy tung tích.

"Không biết nguyên nhân mà chủ nhân rời khỏi Tuyệt Âm chiến trường là gì, lẽ nào bên ngoài có việc lớn gì sao?”

Sau khi thấy Cố Trường Ca rời khỏi, một thiên chi kiều nữ có khuôn mặt mỹ lệ không khỏi có chút nghi ngờ hỏi.

"Không biết, chuyện của chủ nhân, không đến lượt chúng ta hỏi.”

"Trước tiên vẫn nên hoàn thành nhiệm vụ mà chủ nhân giao phó đi, có thân phận của chủ nhân nếu như gặp được Tuyệt Âm sinh linh, sẽ không có mấy người dám tranh đoạt với chúng ta, đây chính là cơ hội tốt để tiến vào thư viện Chân Tiên.”

Mấy tùy tùng bên cạnh nghe vậy lắc đầu, không dám hỏi nhiều.

Sau đó không ít tuổi trẻ tồn tại ngược lại chú ý tới thân ảnh của Cố Trường Ca xuất hiện ở lối đi vào Tuyệt Âm.

Hình như hắn rời khỏi Tuyệt Âm chiến trường, tiến về ngoại giới.

Tin tức này khiến không ít người bắt đầu có chút dịch chuyển, bây giờ Cố Trường Ca xứng đáng là bá chủ của thế hệ trẻ tuổi.

Cho dù là Thiên Hoàng tử Doanh Sương ở trước mặt hắn cũng yếu thế hơn.

Bây giờ Cố Trường Ca không ở Tuyệt Âm chiến trường, nói thật là để cho không ít người thở phào trong lòng.

Nhưng mà khu vực của Tuyệt Âm chiến trường rất lớn, chỗ của Cố Trường Ca cũng chỉ là phạm vi rất nhỏ.

Có tin tức liên quan tới hắn thì chỉ truyền bá trong phạm vi rất nhỏ mà thôi, cũng không gây ra việc gì.

Đám người Doanh Ngọc, Diệp Lang Thiên, Vương Tử Câm cũng nghe được, nhưng mà thần sắc và suy nghĩ đều khác nhau.

"Thiếu chủ, lại đi về phía trước chính là chỗ sâu của Tuyệt Âm chiến trường, phụ cận có không ít Thần Vương Cảnh, Tuyệt Âm sinh linh, nếu như lại tiến vào sợ rằng sẽ gặp được Chuẩn Thánh cảnh hay thậm chí là Thánh Nhân cảnh.”

"Mà khí tức của Tuyệt Âm ở nơi đó quá dày, ta sợ rằng rất nhiều người khó chống đỡ nổi.”

Phía trước một hồ nước đã khô cạn.

Một đám sinh linh đang ở nơi này, tất cả đều cưỡi hung thú cường đại.

Khí huyết rất dọa người như Thần Lộc, Tỳ Hưu, Kỳ Lân, dưới chân có mây mù bao trùm, nhìn vô cùng tuấn tú và oai hùng.

Giờ phút này nói chuyện chính là một tên sinh linh trẻ tuổi trên đầu mọc ra sừng tê giác, thực lực chính là Chân Thần cảnh, cũng là một vị tuổi trẻ chí tôn,

"Không sao, một số người theo ta tiến vào phía trước, một số người ở chỗ này chờ đợi, đừng cho người phía sau tới."

"Tuyệt Âm sinh linh ở phụ cận đã không đủ để chúng ta giết, nếu như đến lúc đó có thể gặp được một sinh linh Chuẩn Thánh cảnh, cũng bớt phiền phức.”

"Nghe nói Cố Trường Ca đã rời khỏi Tuyệt Âm chiến trường, đây chính là cơ hội của ta, dựa vào điểm tích lũy để nghiền nát hắn!”

"Người đứng đầu của thế hệ trẻ tuổi, cũng không dễ làm như vậy!”

Thiếu chủ trong miệng hắn chính là một nam tử trẻ tuổi có thân hình cao lớn, rất tuấn mỹ, trên người mặc trường bào màu vàng.

Một đầu tóc vàng tựa như như mặt trời sáng chói loá mắt, chảy xuôi bóng mượt, tròng mắt của hắn cũng màu vàng óng ánh, phảng phất như hai mặt trời nhỏ.

Nhất là trên đỉnh đầu có hai long giác kim sắc, đang lưu chuyển một loại đạo vận thần uy nào đó, rất bất phàm.

Nhưng hắn lại không phải Long Tộc, chính là Kỳ Lân nhất tộc, còn là Hoàng Kim Kỳ Lân hiếm thấy.

Kỳ Lân Tử, một vị quái thai cổ đại tồn tại từ xưa đến nay, tu vi đã đạt tới Chuẩn Thánh cảnh.

Phụ thân chính là Kỳ Lân Yêu Hoàng, đã từng là một bá chủ của Yêu Giới, tu vi có một không hai trong thiên hạ.

Mặc dù chưa từng thống trị Yêu Giới, nhưng uy thế của bản thân cũng khiến cho không ít Thái Cổ chủng tộc vì thế mà kiêng kị.

Kỳ Lân Tử kế thừa thiên phú đáng sợ của cha hắn, bây giờ chỉ mới hai mươi tuổi, cũng đã có thực lực như vậy.

Coi như không có phong tồn, thực lực cũng có thể khinh thường những người cùng trang lứa.

Hơn nữa, Hoàng Kim Lân còn có một loại thiên phú đặc thù, có thể hóa dữ thành lành, trên một số phương diện, thậm chí đạt đến trình độ dự báo tương lai.

Mặc dù tồn tại cực kỳ cường đại, sau khi đến cảnh giới nào đó, liền có thể thăm dò dòng sông thời gian, chú ý đến mấy chuyện vụn vặt của tương lai.

Nhưng cũng sẽ bị phản phệ.

Hoàng Kim Kỳ Lân cũng sẽ không có loại tình huống này, từ trình độ nào đó thì đây là nhất tộc mà thiên địa yêu quý.

Giờ phút này, nghe thấy Kỳ Lân Tử nói như vậy, một đám tùy tùng của hắn cũng gật đầu, một phần biết khó mà lui, nhưng đa phần chọn đuổi theo hắn.

"Là ai..."

Nhưng mà đúng vào lúc này, sắc mặt của Kỳ Lân Tử đột nhiên biến đổi, trong đôi mắt có thần quang nổ bắn ra, tựa như lợi kiếm, nhìn về phía khoảng không sau lưng hắn.

Ánh mắt của hắn cũng trở nên ngưng trọng hơn, cảm nhận được một loại bất an, không khí nguy hiểm bao trùm cả phụ cận.

Đây là trực giác của hắn, đến từ thiên phú của Hoàng Kim Kỳ Lân nhất tộc.

Điều này khiến cho mi tâm hắn nhói nhói, tựa như bị đâm thủng.

Đầu đều như muốn nổ tung.

Nguy hiểm lần này, đúng là vượt quá tưởng tượng!

Hết chương 610.
Bạn cần đăng nhập để bình luận