Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1620: Thiếu nữ đến từ dị giới

Chương 1620: Thiếu nữ đến từ dị giới

“Thật sự là không biết sống chết, cho các ngươi đường sống thì không đi, cứ nhất định phải tìm đường chết.” Thần tình Du Liệt không hề biến hoá chút nào, vẫn vô cùng lạnh lùng như cũ.

Những tù binh của các thế lực đối địch này vốn nên xử tử từ sớm, tuy nhiên hắn nghĩ có thể mang lại chút vui thú cho hắn cho nên mới lưu lại.

“Hôm nay ta thả cho các ngươi một con đường sống, mảnh cổ lâm trước mặt các ngươi chính là nơi các ngươi sẽ chạy trối chết. Nếu như ba ngày sau các ngươi vẫn còn sống, vậy thì ta sẽ bỏ qua cho các ngươi, thậm chí là có thể để các ngươi quay về thế lực sau lưng.”

Du Liệt từ tốn nói, giảng giải quy tắc của trò chơi này cho mọi người.

Trong bãi săn không chỉ có hung thú mà còn có đủ loại hiểm địa, ngoài ra còn có bọn hắn truy sát ở phía sau.

Tu vi của đám tù binh đã bị khoá lại, bọn hắn không khác gì thường nhân, cho dù là liều mạng chạy trốn thì cũng không chạy được bao xa.

Đương nhiên vì để tăng thêm vui thú cho trò chơi, đám người Du Liệt cũng không được tùy tiện sử dụng thuật pháp thần thông.

Rõ ràng là những tuổi trẻ Chí Tôn khác đã thường xuyên nhìn thấy loại chuyện này từ lâu, bọn hắn không hề suy nghĩ gì, thần sắc cũng không có bất cứ biến hoá nào.

Ngược lại là Già Lạc hoàng tử của Tuyệt Âm Hoàng Đình cảm thấy có chút hứng thú, không nghĩ tới trò chơi nhỏ mà Du Liệt nói lại là như vậy.

Mà sau khi Du Liệt nói xong quy tắc trò chơi, xe chở tù cũng được mở ra, đám người bên trong mang theo xiềng xích nặng nề lập tức giải tán.

Cho dù là người có cốt khí vừa rồi cũng lựa chọn tạm thời nhân nhượng, liều mạng chạy về chỗ sau, không bỏ qua cơ hội sống sót ‘tốt’ như thế.

Sâu kiến còn sống tạm bợ, huống chi là người, mặc dù cơ hội sống tiếp vô cùng xa vời.

“Tại hạ không tham dự trò chơi nhỏ này, ở đây xem là được.”

Thấy thế, ngược lại thần sắc của Cố Trường Ca cũng không có bao nhiêu gợn sóng. Đối với lời mời của Du Liệt, hắn lắc đầu cười nói.

“Ha ha, đã như vậy thì ba ngày sau gặp lại.”

Du Liệt cũng không ngờ Cố Trường Ca sẽ tự tuyệt, khuôn mặt hắn cứng đờ, tuy nhiên cũng chẳng thèm để ý, cười ha ha một tiếng rồi cầm theo cung tiễn cưỡi tọa kỵ của mình nhanh chóng đuổi theo.

Trong trò chơi như thế này, mỗi lần đều sẽ dựa vào số lượng tù binh mà người tham dự giết được để xếp hạng.

Người thắng trận có thể có được rất nhiều đồ tốt, giành được tặng thưởng của đám người.

Rất nhanh sau đó bên trong lầu các chỉ còn lác đác mấy người, ngoại trừ Cố Trường Ca, Trưởng công chúa Du Phi Nhã cũng chưa từng tham dự, thần sắc trông có hơi tiều tuỵ, dường như nàng có tâm sự.

“Vì sao Trường Ca thiếu chủ không tham gia trò chơi săn bắn này?”

Du Phi Nhã nhìn thấy Cố Trường Ca như đang nhìn nàng, không khỏi lấy lại tinh thần, mang theo nghi hoặc hỏi hắn.

Mặc dù những người đó là tù binh bắt được từ các thế lực đối địch nhưng nàng vẫn không đành lòng, không muốn hại bọn hắn thêm một lần trước khi bọn hắn chết.

“Tất nhiên là cảm thấy nhàm chán mà thôi.” Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, tuỳ ý nói.

Du Phi Nhã miễn cưỡng cười nói: “Đối với Trường Ca thiếu chủ, trò chơi này quả thực có vẻ hơi nhàm chán.”

“Bọn hắn cũng được mang về từ biên giới sao?”

Cố Trường Ca không cho ý kiến cười cười, tiếp đó hỏi.

“Đương nhiên rồi.” Du Phi Nhã không biết vì sao Cố Trường Ca lại hỏi như vậy, bèn gật đầu một cái.

“Vậy thì ngược lại là có chút ý tứ.”

Ánh mắt của Cố Trường Ca trở nên hứng thú, trong nháy mắt thần niệm bao phủ toàn bộ cổ lâm, rơi trên một thân ảnh mảnh mai gầy yếu mang theo xiềng xích nặng nề cố hết sức chạy trốn...

Phạm vi săn cũng không quá lớn, chỉ nằm trong khoảng mấy chục vạn dặm.

Đối với tu sĩ có tu vi thâm sâu mà nói, chỉ cần trong nháy mắt là thần niệm sẽ có thể bao phủ toàn bộ và nhìn được tất cả mọi chuyện xảy ra bên trong.

“Có ý tứ gì?”

Du Phi Nhã sững sờ, không biết những lời này của Cố Trường Ca là có ý gì. Nàng mang tâm sự nặng nề, có vẻ không đặt tâm tình ở nơi này.

Cố Trường Ca cười cười, cũng không giải thích cho nàng.

Trước khi đến Đại Du tiền triều, hắn đã biết khu vực biên giới của Đại Du tiên triều xuất hiện một thế giới cổ lão chưa từng mở ra.

Chỉ là tin tức này được Đại Du tiên triều che đậy rất tốt, làm cho người ta khó mà phân biệt thực giả.

Trong nhóm tù binh mà Đại Du tiên triều bắt được ở biên cảnh, hắn cảm giác được khí tức khác thường.

Nói đúng ra là hoàn toàn khác biệt với khí tức của quy tắc thiên địa.

“Nếu như chỉ nhiễm phải thôi thì loại khí tức kia sẽ biến mất theo thời gian, nhưng quan sát thì hình như không đơn giản là chỉ nhiễm phải mà giống với hình thành khi sinh trưởng ở một thiên địa khác hơn…”

“Chẳng lẽ là thổ dân ở thế giới khác? Vậy tại sao lại lưu lạc tới thế giới này, hơn nữa còn trở thành tù binh?”

Thần niệm của Cố Trường Ca quét ngang mà đi, rơi vào thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn kia.

Nhìn từ bề ngoài, đó chỉ là một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi bận áo gai, trông rất bẩn thỉu, trên tóc dài dính máu bết lại với nhau, thậm chí còn có mấy chỗ rối thành một cục, chỉ lờ mờ phân biệt được giới tính.

Trên cổ chân bị xiềng xích nặng nề khoá lại, bước đi vô cùng phí sức, phát ra âm thanh rất lớn.

Cho dù là đang ở trong tình huống này, nàng vẫn liều mạng chạy trốn. Trên gương mặt vô cùng bẩn thỉu, ánh mắt của nàng lại cực kỳ tỉnh táo, lộ ra khát vọng và ý chí cầu sinh.

Mặc kệ là trước đây nàng có tu vi như thế nào, lại lịch như thế nào thì lúc này nàng cũng chỉ là một tù nhân.

Biện pháp duy nhất để sống sót là cố gắng chạy trốn, không để cho thợ săn sau lưng đuổi theo.

Thần niệm của Cố Trường Ca đảo qua các tù binh còn lại nhưng hắn không cảm nhận được loại khí tức dị thường của quy tắc thiên địa khác.

Bỗng nhiên thiếu nữ này khiến hắn có chút hứng thú.

Nếu như nàng thật sự là người đến từ đại thế giới cổ lão mà Đại Du tiên triều đang cố hết sức che giấu, có lẽ hắn sẽ có thể biết được rất nhiều tin tức từ trong miệng của nàng.

Hiện tại Nội Vũ Trụ của Cố Trường Ca đang trong thời điểm then chốt của quá trình lột xác, hơn nữa Kỷ Nguyên đạo quả cũng đã sắp thành thục.

Hắn vô cùng cấp thiết muốn tìm được thế giới bản nguyên thích hợp để tiến hành dung hợp.

Mặc dù xung quanh thượng giới có hàng tỷ hạ giới nhưng cấp độ của những thế giới kia đều quá thấp.

Cho dù dung hợp thế giới bản nguyên của mấy thế giới đó thì cũng không có bao nhiêu tác dụng đối với việc lột xác Nội Vũ Trụ của Cố Trường Ca.

Huống chi hắn còn định sử dụng chiến thuật câu cá, thiết hạ mồi nhử dẫn dụ tất cả các thế lực đạo thống tới đó. Nếu như có thể lấy đại thế giới cổ lão làm mồi nhử thì cũng phù hợp.

Nghĩ tới đây, Cố Trường Ca cũng không nóng nảy, chỉ dùng thần niệm theo dõi động tác của thiếu nữ kia.

Hết chương 1620.
Bạn cần đăng nhập để bình luận