Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2148: Chân tướng

Chương 2148: Chân tướng

Thiền Hồng Y đứng giữa hư không, ánh mắt chứa đầy sự phức tạp giống như là một kẻ đứng trên thế giới đang tận mắt chứng kiến hết thảy.

Nhất là khu rừng trúc quen thuộc này, rất nhiều nơi còn lưu lại dấu vết luyện kiếm của nàng.

Đình nghỉ chân nơi mà đám nam nữ trẻ tuổi này đàm luận sư tôn của nàng do chính tay nàng dựng lên. Chẳng qua hiện tại nàng chỉ có thể giống như là khách qua đường nhìn những quá khứ này. Dõi theo bóng dáng dần xa của thiếu nữ áo đỏ, nam tử trẻ tuổi tên là Tống Minh kia vội vã kéo theo rất nhiều sư đệ sư muội đuổi theo. Thời gian hỗn loạn, trong thái dương bị sương mù hắc ám vô tận bao phủ.

Nàng như một chiếc thuyền nhỏ bị xé nát, sóng lớn ngập trời vỗ vào thiên không như thể chớp mắt là nàng sẽ bị loại lực lượng khủng bố đến cực hạn này đánh ngã, nó bao phủ lấy nàng khiến nàng vĩnh viễn chôn vùi trong đó.

Tình cảnh khủng bố như vậy, cho dù là Tiên Vương cũng có khả năng tan thành tro bụi.

Tu vi hiện tại của nàng vẫn chưa khôi phục đến đỉnh phong, xét một phương diện thì không thua kém Tiên Vương nhưng chung quy vẫn không có tới cấp độ kia.

Giây phút đó, Thiền Hồng Y tưởng rằng mình sẽ chết, ấn ký thần hồn bị biển sét bao phủ, bị chém nát thành tro tàn, thật sự biến mất khỏi thế gian này.

Bất ngờ là khoảnh khắc ấy nàng lại không thấy tuyệt vọng, trong lòng lại yên tĩnh đến kỳ lạ, nàng cảm thấy được giải thoát cùng với tiếc nuối nhàn nhạt. Trên con đường tìm kiếm sự thật, nó cũng là một lựa chọn tốt.

Nhưng Thiền Hồng Y không nghĩ tới, tại thời khắc nàng đã lẳng lặng chờ đợi tử vong, dòng sông thời gian đang bạo động lại đột nhiên yên tĩnh lại, ngay cả chân lôi ở cuối bầu trời cũng biến mất.

Thân thể nàng vốn đã chìm sâu dưới đáy biển lại bị một lực lượng vô hình nâng lên.

Đó không phải là lực lượng vô hình mà càng giống như một đôi tay ấm áp khiến càng vô thức nghĩ đến thứ cảm giác thân thuộc hồi thơ ấu.

Thiền Hồng Y còn tưởng rằng là phản ứng của kí ức trước khi mình chết, nàng thử mở mắt ra nhưng trước mắt chỉ có vô tận hắc ám, không nhìn rõ được bất cứ thứ gì.

“Sư tôn, là ngươi sao?”

Nàng chỉ có thể nhỏ giọng lầm bầm như vậy.

Nhưng cũng không có ai trả lời nàng, đến khi nàng mở to hai mắt lại lần nữa thì nàng đã quay lại rừng trúc rộng lớn quen thuộc này.

Nàng trở lại thời đại cổ lão, trở về kỷ nguyên mà nàng muốn trở lại, điều này khiến nàng cảm thấy không thể tin được.

Tâm trạng của Thiền Hồng Y vô cùng phức tạp, nàng cho rằng đó là một giấc mộng của bản thân, chỉ là phản ứng của kí ức trước khi chết nhưng nàng thật sự đã được ôm ra khỏi nơi đáy biển tĩnh mịch kia.

Tất cả đều là sự thật, không phải là giấc mộng hay là ảo giác của nàng.

“Nhưng vì sao ngươi lại cứu ta, vì sao lại đưa ta trở lại thời đại này?”

Thiền Hồng Y lẳng lặng đứng giữa hư không, nhẹ giọng lẩm bẩm:

“Sư tôn mà ta thích nhất cũng hận nhất.”

Nàng không rõ vì sao Cố Trường Ca lại muốn làm như vậy.

Dòng sông thời gian đang cuộn trào, hết thảy đều vô cùng hỗn loạn, đây là dấu hiệu có khí tức chí cường xuất hiện ở đầu kia của dòng sông thời gian.

Và Đào Yêu.

Cho nên khả năng duy nhất chính là, Cố Trường Ca cũng bước vào dòng sông thời gian này, ở đầu bên kia ra tay, vì sao hắn lại ra tay cứu nàng?

“Sư tôn, đột nhiên ta phát hiện, cho tới bây giờ chính bản thân ta cũng chưa bao giờ nhìn thấu được ngươi.”

Tâm trạng của Thiền Hồng Y chưa bao giờ phức tạp như thế, tâm trạng mâu thuẫn này tra tấn nàng vô số lần bị phong trấn ở Táng Ma Uyên. Nàng vẫn luôn im lặng, sau khi ánh sáng bên ngoài biến mất, tức là thế giới bên ngoài vực sâu lại trôi qua một ngày.

Như vậy vòng đi vòng lại.

Nàng đếm vô số năm, từ Cấm Kỵ kỷ nguyên, vượt qua mấy đại kỷ nguyên ở giữa rồi cũng đến giây phút thoát ra.

Trong khoảng thời gian đó, thậm chí nàng còn phát điên, tâm trí mơ hồ, trở thành một ma đầu thật sự tràn đầy lệ khí, trong đầu chỉ có ý niệm muốn giết chóc chư thiên.

Hoa...

Sau khi thoát khỏi Táng Ma Uyên, nàng liền huyết tẩy thượng giới, sau đó xông thẳng đến chỗ Cố Trường Ca. Tình yêu càng sâu đậm thì hận thù càng khắc cốt ghi tâm.

Thiền Hồng Y cảm thấy hình dung nàng như vậy cũng không quá đáng chút nào, nhưng về sau thì tu vi của nàng khôi phục lại, tâm tính cũng dần dần vững vàng, có thể khống chế lệ khí của bản thân.

Tuy rằng kết quả cuối cùng vẫn nhập ma nhưng cũng sẽ không giống như lúc trước, hoàn toàn đánh mất sự tỉnh táo chỉ còn lại ý niệm giết chóc trong đầu.

“Sự thật mà ta đang tìm kiếm, là gì…”

Bóng lưng của Thiền Hồng Y biến mất, nàng giống như một kẻ qua đường đi theo phía sau thiếu nữ áo đỏ nhìn nàng đi về hướng bên bờ U Minh, nhìn nàng cảnh cáo những đệ tử Thần Kiếm Đạo Tông kia không nên đi theo nàng.

Cũng nhìn nam tử trẻ tuổi tên là Tống Minh kia cố gắng kéo gần quan hệ giữa hắn và thiếu nữ áo đỏ...

Nhưng thiếu nữ áo đỏ vô cùng lãnh đạm, nàng không quan tâm hắn bắt chuyện mà vẫn luôn nhẫn nại, thậm chí còn muốn rút trường kiếm ra làm thịt bọn họ.

Hết chương 2148.
Bạn cần đăng nhập để bình luận