Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2631: Không kịp phản ứng

Chương 2631: Không kịp phản ứng

“Mộc cô nương đã lâu không gặp, ngược lại gầy đi không ít nhỉ, cơ mà so với trước kia còn xinh đẹp hơn rất nhiều.” Cố Trường Ca khẽ mỉm cười, thoải mái tùy ý chào hỏi Mộc Yên.

“Ngươi…”

“Cố… Cố ngốc nghếch…”

Bây giờ Mộc Yên hoàn toàn ngây dại, nàng đương nhiên nhận ra Cố Trường Ca, dù sao lúc trước thời gian đôi bên ở cùng nhau cũng hơn nửa tháng.

Dáng vẻ thanh tuấn như tiên này có độ nhận diện cực kỳ cao, chỉ cần không phải là người mù, thì liếc mắt một cái đều có thể nhớ kỹ.

Chứ đừng nói đến khoảng thời gian đó hai người “sớm chiều ở chung”, thế nên sao nàng có thể quên được dáng vẻ của Cố Trường Ca.

Chỉ là Mộc Yên căn bản không ngờ tới, quý công tử “ngốc nghếch” mà lúc trước nàng vô cùng ghét bỏ, lo lắng hắn đi lại bên ngoài sẽ bị người ta lừa gạt đến ngay cả quần lót cũng không còn.

Đảo mắt cái lại xuất hiện trước mặt nàng, hơn nữa còn với một thân phận khác nàng không thể tin được, khó mà tưởng tượng nổi. Trọc Phong Tà của Trọc tộc, cùng với thủy tổ Hồn Nguyên Quân của Hồn tộc lại tự mình tiếp đón hắn ư?

Đây không phải là công tử áo trắng thần bí gây lên ồn ào huyên áo trong khoảng thời gian này tại Cổ Phong cổ thành sao? Ngay từ đầu sao nàng không từng nghĩ liên hệ hai người này với nhau chứ?

Song mặc dù nàng nhận ra Cố Trường Ca, nhưng lúc Mộc Yên và Cố Trường Ca ở bên nhau chắc chắn không phải dáng vẻ trước mắt này.

Hắn nhận ra nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên vả lại còn đi thẳng về phía nàng, đây mới là điều khiến Mộc Yên kinh ngạc nhất, không thể tin được.

Cơ mà nàng nhanh chóng phản ứng lại, lai lịch và thân phận cỡ như Cố Trường Ca sợ là đã sớm nhìn thấu dịch dung đổi mạo lúc ấy của nàng, chẳng qua hắn không vạch trần nàng mà thôi.

Mộc Yên cũng không biết xảy ra chuyện gì, nghĩ đến chuyện đó liền có loại cảm giác nghiến răng nghiến lợi. Hơn nữa lúc trước nàng còn có dáng vẻ già lên mặt cụ non của người từng trải.

Dặn dò Cố Trường Ca, rồi lại dặn dò tiếp, trông rất trang nghiêm lo lắng hắn đi lại bên ngoài không có đủ kinh nghiệm sẽ bị lừa, đánh mất mạng.

“Ngươi… Sao ngươi lại ở đây?”

Mộc Yên nhanh chóng điều chỉnh bản thân tỉnh táo lại khỏi đống suy nghĩ hỗn loạn này, cũng không để ý tới lời chào hỏi trêu chọc của Cố Trường Ca, nàng hơi híp mắt, hỏi dồn dập.

Tuy nhiên nàng vừa hỏi vấn đề này liền cảm thấy vô cùng hối hận, muốn mắng mình một tiếng sao lại ngốc như thế, sao hiện tại đầu óc rối tung thế này.

Sao nàng có thể hỏi loại câu hỏi vừa nhìn đã biết câu trả lời chứ.

Còn không phải do bà già Trọc Ô kia tổ chức đại điển thu đồ đệ nên mời Cố Trường Ca đến sao?

Nhìn Mộc Yên đang có vẻ hối hận lắp bắp, Cố Trường Ca lắc đầu, bật cười trả lời: “Ta tới nơi đây không phải là vì gặp Mộc cô nương sao? Chẳng lẽ cố nhân gặp lại, Mộc cô nương không hoan nghênh ư?”

“Hả?”

“Tới đây vì ta sao?”

Mộc Yên nghe vậy không khỏi sửng sốt lần thứ hai, thiếu chút nữa nghi ngờ rằng có phải mình nghe nhầm hay không. Cố Trường Ca cố ý đến gặp mình à? Không phải chấp nhận lời mời của Trọc Ô nên mới tới sao?

Không đúng, sao hắn biết mình ở đây?

Trong lúc nhất thời, trong đầu Mộc Yên hiện ra một loạt nghi vấn, đôi mắt đẹp khẽ mở to.

Có điều hiện tại những đáp án này không quá quan trọng, Cố Trường Ca bỗng nhiên xuất hiện ở đây, còn nói ra những lời như thế, điều đó khiến cho Mộc Yên có cảm giác an toàn hơn nhiều.

Vừa rồi nàng còn bị mọi người chỉ trích, nhục mạ, mỉa mai trào phúng.

Tuy rằng trong lòng nàng không thèm để ý những thứ này, nhưng ít nhiều thì vẫn có chút ấm ức khó chịu. Mà bây giờ, Cố Trường Ca đứng trước mặt nàng tựa như che chắn mọi thứ cho nàng, vừa rồi những người lên tiếng giễu cợt mỉa mai nàng, giờ phút này đều hoàn toàn ngây dại, y hệt đám ngốc.

Sắc mặt của mọi người cực kỳ khó coi giống như ăn chuột chết, đứng đực ở chỗ đó, gương mặt thay đổi liên tục, Trọc Ô càng tỏ vẻ khó có thể tin nhìn những điều này, ánh mắt mắt nàng ta trừng lên dữ tợn.

Biểu cảm kia vô cùng đặc sắc, muốn nói chuyện cũng không dám nói, chỉ có thể lúng túng tại chỗ.

Mộc Yên nhìn hết mọi thứ, trong lòng có loại thoải mái sung sướng khó tả.

Vương Hạc ở nơi xa cũng ngây dại giống đám người kia, dường như không kịp phản ứng mọi chuyện.

Thật ra lúc Cố Trường Ca bỗng nhiên giáng lâm, hắn đã lập tức nhận ra có dấu hiệu không thích hợp, nhớ tới thời điểm ở đấu trường vạn tộc, Cố Trường Ca đã nẫng tay trên dẫn theo thiếu nữ tóc xám kia rời đi.

Song trong lòng hắn vẫn mang theo một tia suy đoán, cho rằng có lẽ do mình suy nghĩ quá nhiều, chứ đâu thể có nhiều sự trùng hợp như vậy. Nhưng mà, khi Cố Trường Ca trực tiếp đi về phía Mộc Yên, hắn vẫn hoàn toàn khựng lại.

Vương Hạc thật sự không dám tin.

Mộc Yên quen Cố Trường Ca từ khi nào thế?

Nếu Cố Trường Ca xuất hiện ở chỗ này, vậy chắc chắn hắn ta sẽ làm đảo lộn rất nhiều kế hoạch kế tiếp của hắn, hơn nữa Mộc Yên cũng không có khả năng trông cậy vào hắn trợ giúp nàng thoát khỏi khốn cảnh.

Hết chương 2631.
Bạn cần đăng nhập để bình luận