Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1998: Một chưởng huỷ Đế Khí

Chương 1998: Một chưởng huỷ Đế Khí

"Lão Thạch, đây là…"

Nghe đoạn đối thoại không đầu không đuôi của Lão Thạch và Thiền Hồng Y, một đám tồn tại cổ lão ở nơi đây chấn động không thôi, hoàn toàn không hiểu đây là chuyện gì.

Nhưng bọn hắn cũng nghe được một ít, chuyện này tuyệt đối dính dáng đến bí ẩn của Cấm Kỵ kỷ nguyên, cần vô cùng thận trọng trong lời nói.

"Đoạn thời gian này các ngươi đừng có rời khỏi Chân Tiên thư viện, thành thành thật thật đợi đi, đoán chừng hạo kiếp sẽ lại đến a…" Lão Thạch thở dài một tiếng, cũng không giải thích cho bọn hắn một chút mà quay người trở lại phía sau núi.

Cho dù thiết lập lại đại cục kinh thế thì thế nào, hắn có khả năng ra tay quấy nhiễu được sao?

"Hôm nay ta ngược lại thật muốn xem xem phương vũ trụ này rốt cuộc có cái gì cổ quái mà khiến toàn bộ đại quân tiên phong của ta hao tổn!"

Đại quân trùng trùng điệp điệp tới gần bên ngoài Côn Cực vũ trụ, ánh mắt của tồn tại nội tình nóng rực cảm nhận được dao động nồng đậm của Kỷ Nguyên đạo quả từ trong đó.

Hắn hừ lạnh một tiếng, không chút dao động xuất thủ từ bên ngoài vũ trụ, tự thân tế luyện đạo binh mấy trăm ngàn năm tuổi tạo thành thần tháp Vĩnh Hằng Lam Kim.

Khí tức khủng bố ngập trời chấn động quét sạch tất cả rất nhiều vũ trụ xung quanh và vô số đại tinh thành bụi trong nháy mắt.

Những tu sĩ sinh linh sớm được hoàng vũ nữ đế đưa ra ngoài dù đang ở cách một cự ly rất xa cũng cảm nhận được loại dao động có thể diệt thế như vậy, quả thực sợ hãi gần chết.

Bọn hắn lần đầu tiên chứng kiến được cái gì gọi là tồn tại nội tình, ngay cả Kẻ thành đạo ở dưới loại khí tức này cũng là đom đóm so với ánh trăng.

Tồn tại Chuẩn Đế càng là hồn cũng sắp bị thổi bay, kèm theo đó còn ôm theo tâm lý may mắn cảm thấy Côn Cực vũ trụ nhất định có thể chống đỡ loại dao động chiến đấu kia. Nhưng hiện tại vừa cảm nhận được, da đầu đều run lên, khó có thể tin nổi.

"Vừa vặn cân nhắc kỹ một chút xem Thần Khư chi chủ thần bí kia có đáng giá để chúng ta ra tay hay không."

Ánh mắt của một vị tồn tại nội tình khác lạnh lùng, đại thủ tìm kiếm đem một vị Chuẩn Đế ở một chỗ khác trong phương vũ trụ chộp tới, không kiêng nể gì trực tiếp dò xét trong ký ức của hắn để tìm hiểu tin tức về Côn Cực vũ trụ.

Sao đó vị Chuẩn Đế nọ ngay cả tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra đã trực tiếp nổ tung, huyết vụ bay đầy trời, hình thần câu diệt.

Tòa tháp phát ra lam quang chói mắt bất diệt vĩnh hằng, huy quang chói mắt như bị bốc cháy đánh về hướng bên trong Côn Cực vũ trụ.

Hiển nhiên là vừa rồi vị tồn tại nội tình này chỉ đang thăm dò xem thực lực của Thần Khư chi chủ ra sao chứ không hề giống như không kiêng nể gì mà biểu hiện ra mặt ngoài.

"Phạch"

Vượt qua tưởng tượng của mọi người, Thần Khư chi chủ thần bí kia vốn không để ý đến, ngược lại là quạt một bàn tay từ trong đó, một âm thanh trong trẻo phát ra.

Sau đó một tiếng nổ vang lên, thần tháp đúc từ lam kim vĩnh hằng vỡ nát, hóa thành một mảnh quang lam lớn màu xanh vọt tới ngoại vực, đem rất nhiều tinh thần chấn thành bột mịn biến mất ở chỗ sâu trong vũ trụ!

Một bàn tay màu trắng vươn ra từ trong Côn Cực vũ trụ trực tiếp đánh tới tòa Thần tháp tạo thành từ Vĩnh Hằng Lam Kim.

Một tiếng động đáng sợ vang lên, tòa tháp ầm ầm sụp đổ hóa thành hàng nghìn mảnh vụn bay đầy trời.

Quang vũ lam sắc bay múa lộng lẫy mà mỹ lệ, đây là mảnh vỡ tiên kim vọt vào nơi sâu nhất nhất của vũ trụ, rất nhiều ngôi sao lớn bị va chạm nổ thành bột phấn, giống như những tràng pháo hoa nở rộ.

Bao la hùng vĩ mà kinh thế hãi tục!

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người chấn động, đám nội tình còn lại đồng loạt biến sắc, đại quân đi theo phía sau bọn hắn phát ra tiếng ồn ào, chấn động không thôi.

Đây chính là thần tháp được một vị nội tình đó dựng dục trong bao nhiêu năm tháng, uy thế vô cùng mạnh mẽ, mạnh hơn rất nhiều Đế Khí.

Nhưng chỉ bằng một bàn tay, ngay cả các vị thần trong đó cũng bị hủy diệt, không kịp phát ra một tiếng động nào, cứ như vậy, yên lặng mà biến mất.

"Thật đáng sợ, chắc chắn thực lực của người này không hề kém ta và ngươi, đạo hạnh của hắn sâu không lường được…”

Thần tháp bị hủy, vị nhân vật nội tình này sắc mặt trở nên lạnh hơn bao giờ hết, trong mắt hắn lóe ra sự lạnh lẽo vô tận, đan xen cả phẫn nộ và sát ý.

Nhưng chung quy Thần Tháp cũng chỉ là binh khí cấp Đế xen lẫn thần tính và đạo văn, cũng không thể so sánh nó với Tiên Khí được. Nếu bọn hắn dùng toàn lực ra tay, một chưởng hủy đi Đế Khí cũng là chuyện rất bình thường.

Vừa rồi hắn chỉ muốn thử xem thực lực của Thần Khư chi chủ kia như thế nào mà thôi, chưa từng nghĩ đối phương lại quyết đoán và ngang ngược như thế, trực tiếp tung một chưởng như sấm gào gió thét hủy diệt luôn binh khí của hắn.

"Hình như không phải do Thần Khư chi chủ làm đâu, có thể là do bạch y nữ tử bên cạnh hắn cũng nên..." Một nhân vật nội tình khác trầm giọng mở miệng nói.

Cả người hắn được bao phủ bởi sức mạnh mênh mông đứng sừng sững bên ngoài Côn Cực vũ trụ, tản ra khí tức chấn động Cửu Thiên Thập Địa, phảng phất như mảnh vũ trụ này cũng không dung nạp được chân thân của hắn.

Không ai có thể thể nghi ngờ sức mạnh của hắn, vừa rồi chỉ là một ý niệm thôi đã có thể giết chết một Chuẩn Đế cách nơi này vô cùng xa xôi, thậm chí quét sạch thần hồn của hắn không còn một mảnh, rõ ràng hiểu được Côn Cực vũ trụ đã xảy ra chuyện gì.

Hết chương. 1998.
Bạn cần đăng nhập để bình luận