Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2598: Đừng chạm vào ta

Chương 2598: Đừng chạm vào ta

Người có mái tóc màu xám tro vừa chiến đấu trên đấu trường khi nãy, lúc này đang ngồi một mình trong một lồng giam trong góc. Toàn thân chìm trong bóng tối, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một bóng người nhỏ gầy cô tịch.

Mùi táu tươi nồng nặc tràn ra, gay mũi.

Mặc dù vừa trải qua một phen đại chiến, toàn thân tắm trong máu tươi, nhưng hiển nhiên không có bất kỳ dấu vết sẽ đi tắm rửa sạch sẽ nào.

Thấy thế, Trọc Cư trưởng lão nhíu mày, ánh mắt chuyển sang nam tử trung niên, lạnh lùng nói:

“Chính là kẻ trước mắt đây sao? Biết rõ đại nhân cố ý đến đưa nàng đi mà các ngươi cũng không dẫn người đi tắm rửa sạch sẽ mà để bẩn thỉu khó ngửi như vậy. Các người có ý gì đây?”

Trên trán nam tử trung niên rịn ra một lớp mồ hôi lạnh, vội vàng giải thích:

“Trọc Cư trưởng lão bớt giận, chúng ta không có ý đó, cũng không phải do chúng ta không muốn để nàng đi rửa ráy.”

“Chỉ là tính tình nàng rất kỳ quái, mấy bà bà thị nữ được sắp xếp cũng vì chạm vào người nàng mà bị nàng ra tay siết chặt cánh tay. Nếu như bọn họ không trốn nhanh thì chỉ sợ mạng cũng bỏ lại chỗ đó luôn rồi.”

“Vả lại, nếu như có người khác phái đến gần cũng sẽ bị nàng xem là mối uy hiếp, lập tức ra tay đánh người. Chúng ta không còn cách nào khác, cũng chỉ có thể tùy ý nàng thôi. Nếu như nàng muốn đi tắm rửa sẽ chủ động nói với chúng ta.”

Trọc Cư trưởng lão sững người, thật sự không ngờ là có chuyện như thế.

“Nếu đã vậy, tại sao các ngươi lại để nàng chém giết trên đấu trường?”

Hắn không khỏi hỏi tiếp.

Nghe thấy câu hỏi như vậy, vẻ mặt nam tử trung niên lập tức trở nên hơi xấu hổ, nhưng vẫn trả lời.

“Không dối gạt gì Trọc Cư trưởng lão, thật ra nàng còn có người trong tộc và mấy người muội muội nữa. Nàng làm việc cho đấu trường tất nhiên nguyên nhân là vì bảo vệ người trong tộc và mấy người muội muội của mình.”

Mặc dù hắn giải thích như thế, nhưng Trọc Cư trưởng lão cũng hiểu được, nhất định là đấu trường Vạn Tộc bắt cóc người trong tộc và người thân của người ta uy hiếp.

Thủ đoạn như thế, có thể nói là khá thường gặp giữa các thế lực, hắn cũng không nhiều lời thêm nữa.

“Cũng không biết nàng rốt cuộc có chỗ nào đặc biệt, để vị đại nhân đây có hứng thú?”

Trọc Cư trưởng lão cẩn thận liếc mắt nhìn lại nhiều lần, trong lòng vẫn cảm thấy khó hiểu.

Hắn đã quan sát nhiều lần nhưng không nhìn ra trên người nàng có gì khác biệt.

Nếu có một thứ tương đối ngoài ý muốn chính là vừa rồi trên đấu trường, khi chém giết với đối thủ, chiêu thức nàng thi triển quái dị vô cùng.

Chẳng qua hắn cũng không định tìm hiểu đến cùng, dù sao chỉ là làm việc thay Cố Trường Ca mà thôi.

“Được rồi, chút nữa nghĩ cách tắm rửa sạch sẽ cho nàng, rồi dẫn người đến cho đại nhân. Nếu như hời hợt, chủ nhân sau lưng ngươi cũng phải xem mà xử lý.”

Sau đó, Trọc Cư trưởng lão khoát tay áo, mắt nhìn vào bên trong lồng giam một chút rồi thu hồi ánh mắt về. Ở cái nơi này, với thân phận ngày thường của hắn, căn bản chẳng cần phải tiến vào đây.

Nhưng vì phải làm việc, biểu hiện thành ý với Cố Trường Ca, hắn tất nhiên phải đích thân chạy tới đây một chuyến.

Sau khi dặn dò xong, Trọc Cư trưởng lão dẫn đám người trong tộc Trọc tộc rời đi,

Nam tử trung niên thở phào một hơi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ ghen tị, sau đó vung tay lên, để mấy người đứng cách xa tiến đến, bàn giao mọi chuyện.

Mà vào lúc này, bên trong lồng giam, thân ảnh gầy yếu kia, dù nghe thấy tiếng trò chuyện bên ngoài nhưng ánh mắt cũng không có bất kỳ thay đổi nào.

Một người ngồi trong bóng tối, ánh mắt dường như trống rỗng, nhưng nhiều hơn là dáng vẻ lạnh lẽo như bão tuyết tàn phá, đầy trời xám trắng.

Đối diện với ánh mắt ghen tị mà đám người bên ngoài nhìn về phía nàng, cũng không để ý tới, không thèm quan tâm tới.

Trái với ngày thường, một vị bà bà phụ trách chăm sóc nàng mở cửa nhà lao ra, tiến đến bên cạnh nàng, giọng điệu hâm mộ nói:

“Cuộc sống khổ sở của ngươi chấm dứt rồi, một vị đại nhân thần bí khiến cả Trọc tộc đều muốn lấy lễ long trọng tiếp đón, định bảo ngươi đi theo hắn. Từ nay về sau, ngươi đã không còn là người cùng một thế giới với bọn ta nữa rồi.”

“Haizzz, người so với người đúng thật là khiến người ta tức chết, bà bà như ta lúc nào mới có thể có vận may được như ngươi chứ.”

“Hôm nay ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời, rửa ráy bản thân sạch sẽ vào, ăn mặt thật xinh đẹp vô, đến gặp vị đại nhân kia.”

“Sau này ngươi không cần phải ngày ngày chém chém giết giết với người ta ở cái nơi quỷ quái này, không biết trước được ngày nào phải bỏ mạng nữa.”

Chẳng qua, nói thì nói như thế, nhưng khi bà ta đi đến vẫn bịt chặt mũi mình, khuôn mặt tràn đầy vẻ ghét bỏ. Đứng ở khoảng cách hơi xa còn dễ thở, khi nào đến gần đều sẽ ngửi thấy mùi máu tươi gay mũi khiến người ta muốn nôn kia. Bà ta cũng không biết kẻ trước mắt rốt cuộc làm sao có thể kiên trì lâu như thế trong hoàn cảnh thế này.

Vả lại, xa cách lãnh đạm như thế, trên cánh tay đầy vết thương, dáng người vừa gầy vừa thấp, cũng không biết dựa vào gì mà được vị đại nhân thần bí kia nhìn trúng.

Mà khi nghe thấy tiếng nói của lão bà tử này, thân ảnh gầy yếu kia, ánh mắt dường như chuyển động, lướt qua cảm xúc nghi hoặc, hình như không nghe hiểu bà ta đang nói gì.

Chẳng qua, nàng trông thấy lão bà tử vươn tay muốn chạm vào nàng.

Ánh mắt dưới mái tóc màu xám tro rối bời thay đổi, sát ý đáng sợ lập tức lan tràn, như ngưng tụ thành băng sương, lạnh lẽo thấu xương.

“Đừng chạm vào ta.” Giọng nói khô khốc khàn khàn của nàng mang theo sát ý lạnh lẽo thấu xương.

“Ngươi, cái con nhỏ này. Lão bà tử đang giúp ngươi, ngươi đừng có mà làm loạn.” Bà bà này cũng hết cả hồn, vội vàng lùi về phía sau.

Mặc dù bà ta cũng có tu vi tương tự nhưng cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của người trước mặt đây.

Hết chương 2598.
Bạn cần đăng nhập để bình luận