Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 822: Tần Vô Nhai đột nhập

Chương 822: Tần Vô Nhai đột nhập

"Vậy xem ra là ta nghĩ nhiều rồi."

Cố Trường Ca cười nói, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía ngoài điện, bộ dáng như đang suy nghĩ điều gì.

Nhìn thấy bộ dáng này của hắn, Liễu Tử Yên lập tức có chút hiếu kỳ, nói: “Vừa rồi, Trường Ca thiếu chủ nhìn chăm chú ra ngoài điện, xảy ra chuyện gì hay sao?"

Nghe vậy Cố Trường Ca nhìn nàng một cái, lắc đầu nói: “Đột nhiên có chút tâm thần không yên thôi, xem ra mấy ngày nay sẽ không bình tĩnh, Tử Yên thánh nữ ngược lại phải chú ý một chút."

"Ta chú ý một chút?"

Liễu Tử Yên sững sờ, nàng vẫn chưa kịp phản ứng lời nói này của Cố Trường Ca.

"Mấy ngày nay, Tử Yên thánh nữ vẫn nên chuyển tới ở cùng với ta đi." Cố Trường Ca không giải thích thêm cái gì, chỉ nói một câu như vậy.

"Cố Trường Ca, ngươi nằm mơ đi."

"Ta… Ta sẽ không sinh con cho ngươi!"

Liễu Tử Yên nghe vậy, sửng sốt một chút, sau đó trên gương mặt tuyệt lệ đột nhiên có chút sợ hãi, không khỏi lui lại phía sau mấy bước.

Lúc này, chuyện đầu tiên xuất hiện trong đầu nàng chính là chuyện mấy ngày trước Cố Trường Ca đã nói là sẽ cho Tử Phủ chưởng giáo vui vẻ được làm gia.

Cho nên dưới tình thế cấp bách, không khỏi thốt ra.

Nhưng lời này vừa ra, nàng lập tức cảm thấy có chút không đúng, hình như phản ứng của mình quá kịch liệt.

"Tại sao Tử Yên thánh nữ từ sáng đến tối đều muốn chuyện tốt vậy?"

Cố Trường Ca nghe vậy thì nhíu mày, giống như cũng có chút bất đắc dĩ: “Ý của ta là ngươi chuyển tới bên này, lỡ có xảy ra chuyện gì thì ta cũng dễ chiếu ứng một chút."

Nghe nói như thế, Liễu Tử Yên cũng rất nhanh kịp phản ứng, con ngươi trợn trừng lên.

Nàng cũng không ngốc, nhớ lại hành động vừa rồi của Cố Trường Ca, giống như là hắn đã chú ý tới cái gì.

"Ý của Trường Ca thiếu chủ là, có người sẽ đến đây ám sát ta?"

Liễu Tử Yên tỉnh táo lại, lông mày nhíu chặt, nghiêm túc suy nghĩ, nàng cũng không hoài nghi loại khả năng này.

Nếu như lúc này nàng xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, Cố Trường Ca tuyệt đối sẽ không thoát khỏi quan hệ.

Mà chủ yếu nhất là, bởi vì có liên quan đến nàng, nội bộ Tử Phủ đã xuất hiện không ít âm thanh phản đối che chở Tử Dương Thiên Quân.

Nếu nàng xảy ra chuyện, sẽ dẫn tới người trong Tử Phủ tức giận, không chừng vừa có một chút manh mối sẽ lập tức bị bóp tắt.

"Nếu như ta là Tử Dương Thiên Quân, việc lúc này cần phải làm, tuyệt đối là phái người đến đây giết ngươi."

Cố Trường Ca cười nói, hắn đã nói đến mức này, hắn không tin Liễu Tử Yên còn không nghĩ ra.

Liễu Tử Yên nghe vậy thì lâm vào trầm tư thật lâu, hành động của nàng cũng là vì suy nghĩ cho Tử Phủ, mà việc làm của Tử Dương Thiên Quân thì không khác đẩy Tử Phủ về vực sâu không đáy, vạn kiếp bất phục.

Lúc này, nàng đã trở thành hòn đá cản đường Tử Dương Thiên Quân!

Sau đó, Cố Trường Ca gọi một đám tùy tùng tới, yêu cầu bọn hắn tăng cường tuần tra và đề phòng, để phòng có người đánh tới trả thù.

Liễu Tử Yên tâm sự nặng nề, cũng hết tâm tư tiếp tục tìm Cố Trường Ca đánh cờ, trước cáo từ lui xuống.

"Tần Vô Nhai, ngươi cũng nên động thủ đi chứ?"

Sau khi thấy Liễu Tử Yên đi, Cố Trường Ca cười cười, hắn đã bố trí xong thiên la địa võng, chỉ chờ Tần Vô Nhai động thủ.

Thật ra, hắn đã đoán được mục đích của Tử Dương Thiên Quân.

Đương nhiên cũng không phải giết Liễu Tử Yên, mà là cứu Liễu Tử Yên ra.

Mà hiện tại, người duy nhất Tử Dương Thiên Quân có thể tìm tới giúp đỡ chính là vị đại sư huynh Tần Vô Nhai của hắn.

Sau đó, Cố Trường Ca truyền tin thông báo cho Đường Uyển, nói nàng chạy tới một chuyến, có chuyện giao cho nàng đi làm.

Lúc này, nếu có thể thuận tiện làm cho một vị khí vận chi tử khác dính vào Sở Hạo, vậy chuyện này sẽ không thể tốt hơn.

Ngay lúc đó, ở bên ngoài cung điện này.

Một nam tử vóc người trung đẳng, khuôn mặt bình thường đang ở trong một con hẻm vắng vẻ, nhíu mày quan sát động tĩnh.

Trong miệng hắn thì thào, trong tay phải thì có một tảng đá với đường vân kỳ dị, đang lưu chuyển ba động không hiểu.

"Lấy trạng thái bây giờ của Cố Trường Ca, ta chỉ cần tránh được tùy tùng của hắn, vậy chắc là hắn sẽ không phát hiện được ta."

"Đến lúc đó, thần không biết quỷ không hay cứu Tử Yên thánh nữ ra, cũng coi là hoàn thành nhiệm vụ Tử Dương sư đệ giao cho ta."

Người này dĩ nhiên chính là Tần Vô Nhai đã đồng ý với thỉnh cầu của Tử Dương Thiên Quân, đến đây nghĩ cách cứu viện Tử Yên thánh nữ.

Vì để nắm rõ hành tung rất nhiều tùy tùng của Cố Trường Ca, thuận tiện làm rõ tình huống phòng ngự trong cung điện của Cố Trường Ca.

Tần Vô Nhai đã ở đây quan sát trọn vẹn ba ngày, lúc này mới có hoàn toàn chắc chắn.

Nơi đây thủ vệ sâm nghiêm, tu sĩ thiên kiêu lui tới đều sẽ bị khống chế, không cho phép bất kỳ người nào có khuôn mặt xa lạ đi vào.

Trên toàn bộ Huyền Vũ cổ quốc, cho dù là cấm địa trong hoàng đô thì cũng không đề phòng kỹ lưỡng như vậy.

Có thể thấy được, bản thân Cố Trường Ca bị trọng thương cũng không đơn giản.

Trong mắt rất nhiều người, mặc dù Cố Trường Ca công bố ra ngoài là thương thế đã tốt, không còn gì đáng ngại.

Nhưng bị tổn thương bản nguyên, sao có thể dễ dàng khôi phục như vậy?

"Nếu như thương thế của hắn không nặng, vậy khẳng định sẽ không thể giống như bây giờ, cảnh giác, không buông tha bất kỳ gió thổi cỏ lay nào như thế."

"Xem ra mặc dù Cố Trường Ca này có thủ đoạn hơn người, thế nhưng cũng vẫn lo lắng người khác thừa cơ động thủ với hắn, người thừa kế ma công ẩn tàng trong bóng tối, ngo ngoe muốn động, Cố Trường Ca tuyệt đối là họa lớn hắn nhất định phải diệt trừ.”

Tần Vô Nhai cẩn thận ẩn nấp lấy khí tức bản thân, giấu kín ở một chỗ gần cung điện.

Cho dù là những thiên kiêu tu sĩ tuần tra đi qua cũng không phát hiện thân ảnh của hắn.

·····

Hết chương 822.
Bạn cần đăng nhập để bình luận