Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1326: Đổi thành thế hệ trước thì sao?

Chương 1326: Đổi thành thế hệ trước thì sao?

Oanh!

Trương Bá Thiên ra tay, trực tiếp tế ra bản nguyên toàn thân, nơi đây trong nháy mắt bộc phát thần quang chói mắt, có hỏa diễm ngập trời nở rộ, lao về phía Dạ Hàn.

Đây là bản lĩnh cao nhất của Trương Bá Thiên, cả đời này cũng rất ít thi triển ra.

"Quá yếu, thật đúng là khiến ta thất vọng."

Nhưng Dạ Hàn thấy một màn đó, lắc đầu, lời nói của hắn vẫn lạnh nhạt như cũ, chỉ nhẹ nhàng giơ vuốt lên, xé rách không gian phía trước, cả người rất nhanh đã biến mất tại chỗ, giống như dung nhập vào trong gió.

Sắc mặt của rất nhiều người trẻ tuổi hơi thay đổi, vào thời khắc này vậy mà không nắm được hành tung của hắn.

Sau một khắc, có âm thanh gào thảm truyền đến, mưa máu ngập trời rơi xuống, xen lẫn một ít mảnh vụn xương cốt màu trắng.

Cả người của Trương Bá Thiên bị xé nứt, thân thể chia năm xẻ bảy, sau đó phanh một tiếng nổ tung, hình thần câu diệt, trực tiếp bị giết chết tại chỗ.

Một màn kia rất khủng bố, ẩn chứa uy hiếp rất lớn và rung động, làm cho rất nhiều người nhịn không được rùng mình một cái.

Như vậy còn đánh như thế nào nữa?

"Kế tiếp là ai?"

Dạ Hàn vẫn lạnh nhạt như cũ, bóng dáng lại lần nữa xuất hiện ở tại chỗ, trên bàn tay của hắn còn dính một vài vết máu.

"Cứ thế mà chết đi, ngay cả một đòn cũng đỡ không nổi… "

Vô số tồn tại trẻ tuổi của Bát Hoang thập vực có chút phát run, bởi vì thực lực của rất nhiều người thật sự không chênh lệch lắm với Trương Bá Thiên.

Chẳng phải là nói nếu như bọn hắn tiến lên, chỉ sợ cũng là trong nháy mắt sẽ bị xé nát, hình thần câu diệt, nên trong lòng rất nhiều người dâng lên sợ hãi nồng nặc và tuyệt vọng.

"Thậm chí ngay cả một đòn cũng không chặn được… "

Sắc mặt của Huyền Cương và một đám tồn tại cổ lão trầm xuống, không ngờ tới Trương Bá Thiên thậm chí ngay cả một đòn của Dạ Hàn cũng không chặn được.

Chuyện đó đã ngoài dự liệu của bọn hắn, vốn cho rằng có thể thông qua Trương Bá Thiên thăm dò rõ ràng thực lực của Dạ Hàn một chút.

"Làm sao? Không người nào dám lên sao?"

Thấy dáng vẻ của đám người Bát Hoang thập vực, Dạ Hàn nhếch miệng cười một tiếng, toàn là đùa cợt khinh thường.

"Ai nguyện ý đánh thêm một trận với hắn?"

Sắc mặt của Huyền Cương nặng nề, lại lần nữa hỏi, sau khi thắng một trận, Dạ Hàn đã có thể rời khỏi, nhưng hắn cũng không có, chuyện ấy rõ ràng là muốn giết cho thoả thích.

"Thủ đoạn hắn thi triển vừa rồi, có thể một đòn xé rách Bán Thánh cảnh, chứng minh thực lực của hắn chắc ở Thánh Nhân cảnh trở lên, thậm chí có thể là Chí Thánh Cảnh."

Ánh mắt của không ít thiên kiêu trẻ tuổi Bát Hoang thập vực lấp lóe, đang phân tích thực lực của Dạ Hàn, muốn nắm chắc thắng bại khi giao thủ với hắn.

Có điều, bây giờ vẫn không có ai dám xông lên.

"Trương Bá Thiên ngay cả một đòn cũng ngăn không được?"

Chủ nhân sau lưng của Trương Bá Thiên là một nam tử trẻ tuổi thân mặc trường bào màu vàng, ngay trán có mọc ra một cái sừng thú, phát ra một loại đạo vận xưa cũ mà huyền diệu.

Hắn là truyền nhân của Kim Giác Long Tộc, cái độc giác này chính là thiên phú đặc biệt của bộ tộc bọn họ ẩn chứa uy năng không gian, có thể tuỳ tiện xé rách hư không.

Giờ phút này, hắn khẽ nhíu mày, khuôn mặt của hắn có chút không vui, sau đó đảo qua rất nhiều tùy tùng sau lưng.

"Có ai muốn tiến lên thử một lần không?" Hắn nhàn nhạt mở miệng nói, trước khi chưa thăm dò rõ ràng thực lực của Dạ Hàn, hắn sẽ không ra tay.

Có điều mọi người nghe vậy, đều rất trầm mặc, không có ai trả lời.

Từ một đòn vừa rồi, đã nhìn ra Dạ Hàn rất mạnh, đó là thực lực khủng bố mà người cùng thế hệ không thể địch lại.

"Đừng suy nghĩ, ở trong thế hệ trẻ tuổi của giới ta, ngay cả một trăm người đứng đầu ta còn chưa được xếp vào. Nếu như các ngươi ngay cả ta cũng không chiến thắng được, làm sao có tư cách đánh với những người còn lại đứng ở phía sau ta?"

"Chớ đừng nói làm sao có tư cách muốn tranh phong với chủ nhân nhà ta?"

Dạ Hàn lại lần nữa đảo qua tất cả mọi người, lạnh lùng mở miệng, nhìn xuống mang theo tia khinh miệt.

Rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi của Bát Hoang thập vực nghe được lời này, sắc mặt của bọn hắn đều đã tái mét một trận, hàm răng cắn chặt.

Bọn hắn trẻ tuổi nóng tính, mặc dù biết rõ hiện giờ tiến lên sẽ có nguy hiểm tính mạng, thập tử vô sinh, nhưng vẫn như cũ vô cùng phẫn nộ, bực bội, bị người bên cạnh, gắt gao đè lại, không cho bọn hắn xúc động.

"Nếu như thế hệ trẻ tuổi không người nào dám ứng chiến? Vậy đổi lại thế hệ trước như thế nào? Nếu như thế hệ trước có người dám, vậy không bằng giao thủ với ta, như thế nào?"

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, dường như cũng chẳng suy nghĩ gì.

Thân ảnh của hắn giống như sừng sững ở bên ngoài không gian vô tận, vô cùng mơ hồ, bị sương mù mênh mông che lấp, nhìn không rõ ràng.

Trong mắt mọi người, chỉ có thể nhìn thấy một hư ảnh khủng bố, che đậy vòm trời, ở nơi đó nhìn xuống tất cả, có loại trạng thái tim đập nhanh cơ thể phát run.

Giờ phút này nghe được lời kia, vô số người cảm thấy bức bội, mặc dù không thiếu loại người tràn đầy nhiệt huyết, nhưng người bên cạnh lại không cho phép bọn hắn mạo hiểm.

Bởi vì bọn hắn còn rất trẻ, nếu như cứ như vậy chết không rõ ràng ở chỗ này, đó mới là không đáng giá nhất.

"Ta đến đánh với ngươi một trận!"

Mà vào ở thời khắc rất nhiều thiên kiêu của Bát Hoang thập vực trầm mặc, một âm thanh bỗng nhiên vang lên, mang theo quả quyết, băng lãnh, phẫn nộ.

Tất cả mọi người nghe vậy nhìn lại, nhìn thấy một tên áo xám từ trên chiến thuyền cổ đi tới, khuôn mặt rất bình thường, nhưng trên thân lại có một loại khí chất làm cho người ta không dám coi nhẹ.

Hết chương 1326.
Bạn cần đăng nhập để bình luận