Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2550: Vị cách dị số

Chương 2550: Vị cách dị số

“Không ngờ tới vị Cố công tử kia lại nhìn ra được số mệnh của Chử Luyện, xem ra ta đã đánh giá thấp lai lịch của hắn rồi, chẳng lẽ sẽ là người kế nhiệm tương lai của văn minh chí cường nào đó sao?”

Hiện tại khí linh của Hồng Nguyện Chi Cầu cũng rất khiếp sợ, nó nhịn không được lần nữa suy đoán. Nó thật sự không ngờ được số mệnh của Chử Luyện sẽ dễ dàng bị nhìn thấu như vậy, chẳng lẽ là lão giả áo đen thần bí kia nói cho Cố Trường Ca biết?

Mà trong lòng Chử Luyện còn chấn động hơn, bản thân hắn khó có thể bình tĩnh lại.

Đúng lúc đó, Linh Hoàng bưng một ít món ngon trân quý đi về phía này.

Cố Trường Ca nhìn nàng đi tới, cũng mỉm cười, lần nữa nói:

“Tuy nhiên có một chuyện ta phải nói trước với Chử Luyện huynh đệ. Ta biết ngươi sinh lòng ái mộ đối với Linh Hoàng, cơ mà Linh Hoàng cũng rất được ta yêu thích, cho nên có chút tâm tư Chử Luyện huynh đệ vẫn nên bớt lại, bằng không đến lúc đó sự việc phát triển sẽ làm ta cảm thấy khó xử.”

Lúc nói chuyện, hắn đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Linh Hoàng vừa bước tới.

Dường như nàng cũng có chút kinh ngạc và ngại ngùng, sau đó liền không hề thấy thấp thỏm, vô cùng thoải mái tự nhiên ngồi trong ngực Cố Trường Ca.

Mà một tay nàng đặt món ngon trân quý lên bàn, sau đó liền bưng chén rượu lên đưa đến bên miệng Cố Trường Ca.

Chử Luyện nghe hắn nói như thế, bây giờ lại trông thấy cảnh tượng trước mắt, đầu hắn ông lên một tiếng, tựa như bị Hồng Chung Đại Lữ trực tiếp đánh trúng.

Chử Luyện lập tức cứng đờ tại chỗ.

Hắn không biết sau đó mình rời khỏi sơn cốc kia kiểu gì, chỉ cảm thấy phần trí nhớ về việc này trong đầu là một mảnh trống rỗng.

Khi phản ứng lại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Chử Luyện chỉ cảm thấy sự nhục nhã vô tận ùa tới, hắn cắn chặt răng, bàn tay nắm thành nắm đấm run run.

Hắn chỉ cảm thấy cái ‘Cố công tử’ gì đó tuy rằng nhìn như coi trọng hắn nên mới nói ra những lời này, nhưng thật ra mỗi một câu nói đều mang theo tâm thái từ trên cao nhìn xuống và sự bố thí, vô cùng tùy ý, căn bản không coi hắn ra gì cả.

Nhất là lời nói cuối cùng kia, rốt cuộc vị ‘Cố công tử’ đó có ý gì?

Cố công tử đang nói với mình rằng bản thân không có tư cách tranh đoạt với hắn sao? Bảo hắn đừng cố hy vọng nữa ư?

“Đúng là khinh người quá đáng…”

“Thù nhục nhã, mối thù cướp đoạt ái tình, ta thật sự nuốt không trôi cơn tức này.”

Hàm răng Chử Luyện gần như sắp bị hắn cắt nát, trong mắt mang theo một ít tơ máu.

Hơn nữa cảnh tượng kia còn xảy ra trước mặt Linh Hoàng, thật sự khiến cho hắn mất hết mặt mũi, về sau chỉ sợ không còn mặt mũi nào gặp lại nàng nữa.

Tuy nhiên bây giờ đã rời khỏi chốn sơn cốc kia rồi, cơn tức lần này của Chử Luyện không cách nào phát tiết được.

Chử luyện chỉ có thể đánh loạn một hồi đối diện với rừng cổ xung quanh, bụi cây đầy trời và bụi bặm tung tóe, tâm trạng của hắn rốt cục bình tĩnh hơn rất nhiều.

Khí linh của Hồng Nguyện Chi Cầu vốn còn cảm thấy Cố Trường Ca nói những lời này sẽ khiến cho Chử Luyện có thể nghĩ thông suốt.

Nhưng nó không ngờ tới, tâm tính của Chử Luyện sẽ xảy ra biến hóa hãi hùng như vậy.

Bấy giờ ngay cả nó cũng có chút kinh hãi, trong lúc nhất thời không biết phải nói cái gì cho phải. Trong mắt nó, thực lực lẫn thân phận giữa Chử Luyện và Cố Trường Ca căn bản không so sánh được.

Cố Trường Ca giải thích như thế với Chử Luyện thậm chí đã coi như là tôn trọng hắn, dùng từ hiền hòa để hình dung cũng không quá đáng.

Chuyện này sao lại thành nhục nhã?

Huống chi Linh Hoàng cô nương kia vừa nhìn đã biết là người ngưỡng mộ vị ‘Cố công tử’, quan hệ với Chử Luyện cùng lắm là có một hồi tình bạn, nửa gậy đánh không kêu.

Chỗ nào mà cướp đoạt ái tình chứ?

“Rốt cuộc xảy ra vấn đề gì đây, ký chủ do Hồng Nguyện Chi Cầu lựa chọn sao tâm lý có thể kém như vậy?” Lần này khí linh của Hồng Nguyện Chi Cầu hoàn toàn không nghĩ ra.

Nó đã không còn ôm bất cứ hy vọng nào với ký chủ là Chử Luyện nữa rồi.

Mà giờ phút này, trong sơn cốc với hoàn cảnh thanh nhã tựa như tiên cảnh, vẻ mặt Cố Trường Ca có chút thản nhiên tự đắc uống rượu.

“Có lẽ thời gian đã đến rồi, cái gọi là dị số gì đó căn bản không khác gì so với khí vận chi tử, chỉ là mức độ nồng đậm khí vận khác nhau mà thôi.”

“Sau khi mất đi hào quang của dị số, hắn cũng chỉ là một khí vận chi tử bình thường, thậm chí còn không bằng ấy chứ.”

“Còn nếu món chí bảo kia có linh, thì lúc này nó nhất định sẽ nghĩ biện pháp tự cứu lấy mình.”

Lúc trước Cố Trường Ca ra tay quấy nhiễu số mệnh của Chử Luyện, kỳ thật cũng đã nhiễu loạn tư cách là dị số của hắn.

Thiên mệnh chi tử, khí vận chi tử thật ra đều có vị trí thuộc về bọn họ, mà vị trí này cũng thứ đã hình thành là không đổi.

Giống như vị cách dị số của Chử Luyện kia, sau khi bị Cố Trường Ca ra tay quấy nhiễu, hắn liền mất đi vị trí che chở trong minh minh, cũng mất đi ma luyện vốn có.

Cho nên khí linh của Hồng Nguyện Chi Cầu mới có thể phát hiện ra điều không thích hợp, cảm thấy Chử Luyện cùng với dị số mà nó nhận định chênh lệch quá lớn.

Tuy rằng vận đạo của Chử Luyện ngập trời, nhưng lại thiếu đi số lượng ma luyện và kiếp số quan trọng nhất. Không có hoạn nạn và kiếp số, vậy hắn không có cách nào trưởng thành được.

Mà những hoạn nạn và kiếp số này tuy rằng nghe qua là việc bất lợi đối với Chử Luyện, nhưng dù sao hắn cũng có vị cách dị số che chở, sẽ tương đối dễ dàng vượt qua những gian nan và kiếp số này, từ đó có thể trưởng thành nhanh hơn.

Những hoạn nạn và kiếp số kia nói dễ nghe một chút thì chính là ma luyện thạch của Chử Luyện.

Hết chương 2550.
Bạn cần đăng nhập để bình luận