Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 769: Ngươi nghĩ ta cần sao?

Chương 769: Ngươi nghĩ ta cần sao?

"Thứ này của ngươi chính là Chưởng Thiên Bình sao? Nhưng ngươi cảm thấy ta sẽ cần một vật như vậy ư?”

Cố Trường Ca liền liếc mắt dò xét, tùy ý cười. Sau đó, hắn cũng không thèm để ý, đưa lại cho Thanh Phong, nói: "Đồ vật này đối với ta, thật ra có cũng được mà không cũng chẳng sao. Tuy nhiên, đối với ngươi thì tác dụng của nó hẳn là lớn hơn nhiều."

Thanh Phong vô cùng ngạc nhiên. Hắn không ngờ vật trân quý như Chưởng Thiên Bình mà Cố Trường Ca lại chẳng thèm ngó tới như vậy.

Nhìn thấy thế, không chỉ khiến ba vị trưởng lão ngây ngẩn cả người, mà ngay cả Cố Tiên Nhi cũng giật mình.

Từ lúc nào mà Cố Trường Ca lại tốt bụng như vậy? Làm việc tốt mà không cần thù lao?

Hắn lại không thèm nhận bảo bối quý giá như vậy sao?

Thanh Phong hít sâu một, lùi một bước rồi lại hít sâu cái nữa.

"Trường Ca thiếu chủ, công tử nhất định phải nhận lấy. Nếu không, ta cũng không biết phải làm gì để cảm tạ công tử. Lần trước, khi ở trước sơn môn, công tử đã thay hai huynh muội bọn ta giải vây, ân tình này bọn ta còn chưa kịp báo đáp."

"Bây giờ Tiểu Y đã bị người ta bắt đi. Nếu như không công tử thì chỉ sợ không ai sẽ ra tay cứu muội ấy."

"Hơn nữa, hiện nay đã rất nhiều người biết trong tay ta có Chưởng Thiên Bình. Đồ vật trân quý như vậy, Trường Ca thiếu chủ không nhận thì ta có thể giữ lại được sao? Đến lúc đó chắc chắn sẽ có rất nhiều tu sĩ muốn cướp đoạt, nói không chừng ta còn có thể vì thế mà mất mạng."

Thanh Phong vội vàng giải thích.

Hắn rất tỉnh táo. Chưởng Thiên Bình trong tay hắn không khác gì khoai lang bỏng tay. Lúc nào cũng có thể dẫn tới họa sát thân.

Nhưng nếu nó ở trong tay của Cố Trường Ca thì lại không như vậy.

Có người còn dám ra tay cướp đoạt sao?

Cho dù thiên kiêu Chí Tôn kia biết trong tay của Cố Trường Ca có Chưởng Thiên Bình thì cũng không ai dám động tới.

"A, nói như vậy có phải tính là ta đây đã lại cứu ngươi một mạng không?"

Cố Trường Ca tùy ý cười nói. Lúc này hắn tất nhiên là không nói thêm gì nữa, nhận lấy Chưởng Thiên Bình.

Từ trước đó hắn cũng đã nói, Thanh Phong sẽ chủ động giao Chưởng Thiên Bình cho hắn. Hắn không cần phải nghĩ cách để cướp đoạt.

Tất cả những việc này tất nhiên đều nằm trong dự đoán của hắn. Hắn đã sớm dự liệu được sẽ có một ngày như vậy.

"Cái này…" Thanh Phong có chút lúng túng, đưa tay sờ lên mũi.

Tuy nói như thế, nhưng hắn lại có cảm giác sai sai. Cố Trường Ca đã nhận lấy thần vật của hắn, sau đó hắn lại nợ Cố Trường Ca một ân tình là sao?

Cố Trường Ca khoát tay áo, nói: "Chuyện của Thanh Tiểu Y, ngươi không cần lo lắng. Chắc hẳn lúc ba vị trưởng lão tới có mang theo mệnh bài của nàng ta chứ?"

Ngân Hoa bà bà khẽ gật đầu, ống tay áo vung lên. Trong khoảng không trước mặt lập tức xuất hiện một mệnh bài thanh quang trong suốt.

Ba động phía trên rất bình ổn, rõ ràng hiện nay Thanh Tiểu Y vẫn an toàn, không bất kỳ nguy hiểm nào.

Nhìn thấy vậy, Thanh Phong thở phào một hơi.

"Có mệnh bài này trong tay, mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều. Chỉ cần tới gần nơi ở của Thanh Tiểu Y, ta sẽ dùng bí pháp cảm giác một chút, sau đó tất nhiên sẽ biết được vị trí của nàng ta."

Cố Trường Ca cười cười nói.

"Vậy thì tốt quá!" Thanh Phong tỏ ra rất kích động và hưng phấn.

"Còn chuyện liên quan đến việc Tử Dương Thiên Quân là hung thủ, làm phiền mấy vị trưởng lão."

Cố Trường Ca nói như vậy, thần sắc của mấy người Ngân Hoa bà bà có mấy phần bất đắc dĩ.

Lúc này, thật ra bọn họ vẫn không muốn nhúng tay vào chuyện này, như vậy sẽ không đắc tội với ai cả.

Nhưng Cố Trường Ca đã nói đến nước này, lại còn đảm bảo có thể tìm được Thanh Tiểu Y.

Chẳng lẽ bọn họ còn có thể từ chối hay sao?

"Yên tâm đi Trường Ca thiếu chủ. Bọn ta sẽ làm theo lẽ công bằng, sẽ không thiên vị bất kỳ bên nào. Chuyện ngày hôm nay, bọn ta sẽ truyền lại cho thư viện." Lúc này, ba vị trưởng lão nói với vẻ chắc chắn.

"Vậy thì ta an tâm rồi." Cố Trường Ca mỉm cười.

Sau đó, ba vị trưởng lão cũng không nói nhiều nữa, lập tức rời đi bằng cách thức của Chí Tôn cảnh bọn hắn.

Rất nhanh bọn họ đã có thể truyền lại cho thư viện toàn bộ chuyện xảy ra ở nơi này. Còn việc quyết định giải quyết chuyện này như thế nào thì bọn không cần phải cân nhắc nữa.

"Đi lan truyền tin tức Tử Dương Thiên Quân bắt cóc Thanh Tiểu Y cho ta."

Cố Trường Ca nhíu đôi mắt lại, phân phó công việc cho đám tùy tùng phía sau lưng.

Lúc này, Tử Dương Thiên Quân đã không còn ở Huyền Vũ cổ quốc nên hắn rất yên tâm về chuyện này.

Bây giờ Doãn Mi đang ở Huyền Vũ cổ quốc, dốc sức theo dõi nhất cử nhất động của các thiên kiêu bên kia, thuận tiện giúp hắn giám sát động tĩnh và hành tung của Doanh Sương.

Hiện tại, hình như Tử Dương Thiên Quân còn đang truy lùng tung tích của Tô Thanh Ca. Thế nhưng Cố Trường Ca lại đang tính toán để sau này sẽ tặng cho hắn một món quà bất ngờ.

"Vâng, chủ nhân!"

Sau đó rất nhanh, đám tùy tùng của Cố Trường Ca đã rời khỏi. Trên tay mỗi người đều cầm một viên lưu ảnh thạch. Vừa nghe Cố Trường Ca phân phó đã lập tức ghi chép lại tất cả mọi chuyện xảy ra ở nơi này.

Dù sao mấy vị trưởng lão kia cũng tự mình phát hiện ra manh mối này.

Nếu Cố Trường Ca nói ra mà không bằng chứng thì rất có thể người ta sẽ cho rằng hắn đang vu oan cho Tử Dương Thiên Quân. Đương nhiên sự thật là hắn đã gài bẫy Tử Dương Thiên Quân.

Hiện tại, dù mấy vị trưởng lão không muốn công khai chuyện này thì cũng phải công khai.

Chính miệng ba vị trưởng lão nói ra thì đến lúc đó Tử Dương Thiên Quân sẽ chẳng có cách nào để rửa sạch hiềm nghi.

Sau đó không lâu, Thanh Phong cũng biết ý mà rời khỏi.

Bên trong đình viện chỉ còn lại hai người Cố Trường Ca và Cố Tiên Nhi.

Hết chương 769.
Bạn cần đăng nhập để bình luận