Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1953: Một đoạn thời gian song song, chân tướng dần được hé lộ

Chương 1953: Một đoạn thời gian song song, chân tướng dần được hé lộ

“Ta thật sự rất sợ tất cả những thứ này chỉ là một giấc mộng, tỉnh mộng rồi thì mọi thứ đều sẽ tan biến như bọt biển.”

Nguyệt Minh Không ngước đôi mắt xinh đẹp lên nhìn Cố Trường Ca, trong mắt nàng đều là tình yêu nhưng ngữ khí lại như có chút hoang mang, mất mát.

Mặc dù kiếp trước nàng từng được gả cho Cố Trường Ca, nhưng khi đó hắn là một Cố Trường Ca lạnh lùng tàn nhẫn, mỗi lần thấy nàng đều muốn làm nàng tổn thương chứ đâu có được vẻ ôn nhu dịu dàng như hiện giờ.

Càng tới ngày thành hôn, tâm trạng nàng càng lo lắng bất an.

Rốt cuộc thì hôn kỳ cũng đã đến, sự căng thẳng trong lòng nàng càng rõ rệt hơn.

Ngày thường, nàng là Vô Song nữ đế cao cao tại thượng chấp chính sự vụ của Vô Song tiên triều, thống ngự vô số núi sông, khiến cho ngàn vạn tu sĩ sinh linh đầu rơi máu chảy.

Nhưng trước mặt Cố Trường Ca, nàng lại chỉ muốn được chia sẻ gánh nặng với hắn, được làm một thê tử hiền thục bên cạnh hắn mà thôi.

“Sao tất cả những điều này lại chỉ là một giấc mơ được? Sao đến tận lúc này rồi mà nàng vẫn nói linh tinh thế?”

Cố Trường Ca mỉm cười, nhéo nhéo bàn tay nhỏ nhắn trắng như bạch ngọc của nàng.

Thực ra trong lòng hắn biết rõ Nguyệt Minh Không đang nhớ lại đại hôn kiếp trước, chính mình đã bị hắn nhẫn tâm sát hại.

Vậy nên nàng mới tỏ vẻ lo lắng đến như vậy.

Bây giờ điều duy nhất mà hắn có thể làm chính là khiến nàng an tâm, thế thôi là đủ.

Nguyệt Minh Không nghe xong liền gật đầu, cả người nàng dựa vào lồng ngực Cố Trường Ca, tâm tình cũng dần dần trở nên thoải mái hơn.

“Thật ra trong khoảng thời gian này Tiên Nhi có tới đây tìm ta…”

Lúc này, nàng như sực nhớ ra gì đó mới nhẹ giọng mà nói.

“Hả?” Cố Trường Ca nhướng mày, hắn hiểu rõ tính cách của Nguyệt Minh Không, nếu không phải chuyện quan trọng thì chắc chắn nàng sẽ không nói cho hắn biết.

“Nha đầu Tiên Nhi này tới tìm nàng có việc gì?” Hắn nhẹ giọng hỏi.

Đột nhiên tay Nguyệt Minh Không đặt vào mặt hắn rồi nói:

“Tiên Nhi muốn ta chú ý đến chàng nhiều hơn, nàng lo chàng không khống chế được ma tâm trong người, vào ngày đại hôn sẽ ra tay với ta.”

“Vậy nên nàng mới nói với ta, nếu thấy chàng có bất cứ điểm bất thường nào thì phải lập tức nói cho nàng, nàng có cách chế ngự ma tính trong người chàng.”

Ngay từ đầu nàng đã biết Cố Trường Ca chính là người thừa kế Ma Công, cũng biết cả chuyện trong người hắn có ma tâm.

Có điều không chỉ có thế, thân phận người thừa kế Ma Công của hắn và ma tâm không hề đơn giản.

Kiếp trước nàng bị Cố Trường Ca giết chết, thật ra cũng chỉ vì hắn muốn tìm một cái cớ thích hợp để rửa sạch hiềm nghi cho mình.

Nguyệt Minh Không vẫn luôn hiểu việc này, cho nên từ lúc trọng sinh trở về, nàng vẫn luôn cẩn thận đề phòng Cố Trường Ca.

Sau đó nàng mới phát hiện ra hành động lẫn tính cách của hắn ở kiếp này khác nhiều so với kiếp trước.

Đặc biệt là cách hắn đối xử với người thân, mỹ nữ và người theo hầu đều không hề giống kiếp trước.

Cố Trường Ca của kiếp trước cho nàng một cảm giác ngoài ích lợi của mình ra thì hắn sẽ không quan tâm đến bất kỳ ai khác.

Nhưng Cố Trường Ca của hiện tại thì lại vô cùng dịu dàng, dù chỉ là một chút ấm áp từ hắn cũng đủ để nàng cảm thấy mãn nguyện.

Dù sao từ trước tới nay, tất cả những gì nàng muốn cũng không phải chỉ là có được vị trí trong tim Cố Trường Ca.

“Sao đột nhiên nàng ấy lại nói như vậy với nàng, lần trước khi bọn ta gặp nhau ta đã có cảm giác như nàng ấy đang giấu ta chuyện gì đó.”

Cố Trường Ca nghe xong thì hơi hơi cau mày, cảm thấy Cố Tiên Nhi này thật là tự mình đa tình.

Nha đầu ngốc này chỉ biết đi lo lắng làm chuyện ngốc nghếch mà thôi.

Lần trước ở chỗ cây đào, suýt chút nữa nàng ấy móc Tiên giác của mình ra đưa cho Cố Trường Ca nhằm chế ngự ma tính của ma tâm.

“Xem ra phải tìm một cơ hội nhắc nhở nàng ấy một chút, tránh để nàng ấy làm bậy.”

Cố Trường Ca khẽ lắc đầu.

Nguyệt Minh Không cũng lắc đầu đáp:

“Ta có cảm giác Tiên Nhi thấy được chuyện gì đó nên mới tự dưng lo lắng như vậy.”

Nàng đã tu qua Đế Hoàng Sứ Nhân chi thuật của Vô Song tiên triều.

Tuy rằng không thể biết rõ tất cả suy nghĩ của con người nhưng thông qua vài biến hoá rất nhỏ cũng đoán ra những biến hoá trong lòng của bọn hắn.

Lúc Cố Tiên Nhi đến nói với nàng chuyện này, rõ ràng tâm tình nàng ấy vô cùng lo lắng bất an, tựa hồ đã biết có chuyện gì đó xảy ra rồi.

Cái này khiến Nguyệt Minh Không liên tưởng đến tình hình lúc mới trọng sinh trở về của chính mình.

“Ngươi nói Tiên Nhi từng tiếp xúc với đồ vật có liên quan tới tương lai?” Cố Trường Ca nghe thấy vậy thì bỗng nhiên hiểu ra.

Chẳng trách lần trước lúc hắn gặp Cố Tiên Nhi, bộ dạng nàng ấy như có điều muốn nói xong lại thôi, thậm chí sau khi biết được thân phận người thừa kế Ma Công của hắn cũng không bận tâm quá nhiều.

E là bởi vì trong lòng nàng ấy biết trong tương lai sẽ còn xảy ra chuyện kinh khủng hơn nữa.

Vậy thì so với cái này, chuyện thân phận người thừa kế Ma Công chẳng có gì ghê gớm.

“Nói như vậy thì có lẽ tương lai mà Tiên Nhi tiếp xúc được khá trùng hợp với đoạn thời gian mà Minh Không trọng sinh.”

“Tại sao ở đoạn thời gian giao nhau của hai người thì ta đều lựa chọn giết bọn họ?” Càng lúc Cố Trường Ca càng nhíu chặt mày, hắn cảm thấy chính mình đang gần vạch ra được chân tướng nào đó.

Nếu như hệ thống có liên quan tới bản thân hắn, vậy thì rất nhiều khí vận chi tử, không cần biết là sẽ giao nhau tại thời điểm ban đầu đã định sẵn hay ở một thời điểm nào khác thì cuối cùng đều sẽ đứng ở phía đối lập với hắn.

Đây chỉ là sự trùng hợp thôi sao? Hay là tất cả đã được định trước?

Hết chương 1953.
Bạn cần đăng nhập để bình luận