Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3793: Ta không phải muội muội của ngươi

Chương 3793: Ta không phải muội muội của ngươiChương 3793: Ta không phải muội muội của ngươi
Cố Tiên Nhi nghe xong, cơn tức giận không biết từ chỗ nào xuất hiện. Nàng xoay người lại, gắn từng chữ: "Cố Trường Ca, huynh lớn hơn ta không bao nhiêu, đừng dùng giọng điệu ông già nói chuyện với ta. Ta không thích."
"Muội không phải muội muội của ta sao? Nói như vậy không đúng chỗ nào?"
Cố Trường Ca mỉm cười, làm ra vẻ không hiểu.
"Ta không phải... muội muội... của ngươi."
Cố Tiên Nhi đột nhiên nghẹn lời, giọng điệu trở nên ỉu xìu không thể giải thích được.
Cố Trường Ca than nhẹ trong lòng, vươn tay vén mấy sợi tóc xanh rũ xuống bên má của nàng, ghé sát tai nàng mà nói: 'Mấy năm ở bên ngoài, hẳn có không ít người khi dễ muội."
Cố Tiên Nhi nhẹ nhàng ừm một tiếng, nhớ đến cảnh tượng khi nàng gặp Cơ Ngự bên trong di chỉ Câu Thiên Giáo của Tà Nguyệt Tông.
Lúc đó, nàng thuận miệng bịa chuyện, nói mình đến từ Phạt Thiên Minh. Kết quả nàng đã trấn trụ được nhân vật Tổ Đạo cảnh đằng sau Cơ Ngự. Bây giờ nghĩ lại, hẳn Cố Trường Ca vẫn luôn ở đằng sau nàng.
“Muội gặp chuyện gì sao?”
"Cố Trường Ca, huynh chưa bao giờ nói chuyện của huynh cho ta biết."
"Ta cũng muốn giúp huynh."
Bên trong đại điện, tiên vụ tràn ngập, từng bậc thang giống như bạch ngọc, lộ ra ánh sáng chói lọi.
Cố Tiên Nhi đột nhiên yên lặng nhìn Cố Trường Ca, ánh mắt hiện lên sự nghiêm túc chưa từng có: "Ta muốn biết huynh muốn làm cái gì."
Cố Tiên Nhi ôm hai đầu gối. Khi nói lời này, ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, giống như có thể thu hết mọi thay đổi trên gương mặt của hắn vào trong mắt.
Có lẽ trong những lúc mà nàng không biết, Cố Trường Ca đã nhiều lần yên lặng giúp đỡ nàng.
Khi nàng còn ở Cửu Thiên Chi Địa, nàng từ thời không hỗn độn biết được rất nhiều bí mật của viễn tổ Cố gia, cũng như biết được rất nhiêu chân tướng giữa thiên địa.
"Huynh cho rằng ta sẽ kéo chân của huynh sao?"
Cố Tiên Nhi ngẩn người, giọng điệu đột nhiên sâu kín: "Huynh đừng xem ta như đồ ngốc. Thật ra ta đã biết rất nhiều chuyện."
Cố Trường Ca không trả lời, vẫn nở nụ cười ôn hòa: "Muội chỉ cần giống như bây giờ là đã giúp ta rồi. Ta không cần muội làm gì cả." "Không phải bây giờ?"
Liên quan đến thân phận của Hi Nữ, Cố Tiên Nhi vẫn luôn cảm thấy giật mình, thậm chí cho đến bây giờ nàng vẫn còn hoảng hốt. Thật ra, nàng muốn chính miệng hỏi thăm Cố Trường Ca chuyện này.
"Thế gian này có rất nhiều chuyện, chân tướng không phải như muội đã thấy.' Cố Trường Ca không giải thích chuyện gì, chỉ lắc đầu nói: "Nếu muội muốn giúp ta, cũng không phải bây giờ...
Về sau, Hi Nguyên Thánh Nữ đến tìm nàng, dẫn nàng đến gặp sư tôn Hi Nữ.
Cố Tiên Nhi sững sờ, sau đó ánh mắt nhìn ra hư không bên ngoài đại điện, dường như nhớ đến điều gì đó, thấp giọng nói: "Sức mạnh của ta bây giờ đích thật cái gì cũng làm không được, ngay cả tồn tại như viễn tổ Cố gia cũng phải mất mạng trong cuộc đại chiến phạt thiên."
"Chỉ dựa vào sức mạnh Thương Mang hiện tại, Phạt Thiên Minh hoàn toàn không cách nào thành công. Cho dù thành công cũng chỉ là tạm thời, không tạo thành ảnh hưởng quá lớn đối với đại cục. Nhưng chuyện tương lai, ai cũng không nói được. Chỉ cần có tương lai, sẽ còn có hy vọng.'
Cố Trường Ca mỉm cười, đưa tay vỗ vai của Cố Tiên Nhi: "Hy vọng của tương lai nằm hết trên người của các ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận