Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1021: Có phải chư vị hiểu lầm rồi hay không?

Chương 1021: Có phải chư vị hiểu lầm rồi hay không?

Nếu như Cố Trường Ca cũng muốn được chia một chén canh thì bọn hắn đương nhiên có thể đồng ý.

Thật ra thì năm người chia đều và bốn người chia đều cũng chẳng có gì khác nhau cả.

Nếu không phải đến tình trạng vạn bất đắc dĩ thì bọn hắn không muốn giao thủ với Cố Trường Ca.

"Bọn hắn hoàn toàn không coi chúng ta ra gì cả, hiện tại đã thương lượng muốn chia chác như thế nào rồi…."

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Khương Lạc Thần rất khó coi, cho dù là bốn vị Giáo chủ đại giáo hay là Cố Trường Ca thì cũng không ai để mắt tới nàng.

Phải biết rằng nơi đây chính là lăng mộ tiên tổ của Thái Hư thần tộc!

Giờ phút này, Khương Lạc Thần đang nắm chặt một tấm bùa vàng óng ánh trong tay, sẵn sàng tung ra bất cứ lúc nào.

Đây là một trong lá bài tẩy của nàng.

Chưa đến thời điểm then chốt thì nàng thật sự không muốn lấy nó ra.

"Không không, có phải chư vị hiểu lầm cái gì rồi không? Ý của vãn bối là ta nhìn trúng vật này."

"Lời này còn cần vãn bối lặp lại một lần nữa sao?"

Cố Trường Ca khẽ lắc đầu, bình tĩnh đi tới trước, dường như muốn đi về phía đạo đài kia.

Trên mặt hắn hay là vẻ mặt hời hợt như cũ, giống như đang nói một việc nhỏ, không chút ý nghĩa.

"Cố Trường Ca! Làm người không nên quá tham lam, nếu không một hồi nữa sợ là ngươi sẽ chẳng chiếm được gì đâu!"

Một vị Giáo Chủ tính khí nóng nảy hiển nhiên không ngờ Cố Trường Ca sẽ nói như vậy, trên mặt lộ ra sự giận dữ.

Ngay sau đó, trong bàn tay hắn xuất hiện một binh khí có lôi quang lượn lờ, phát ra những tiếng lốp bốp rung động, hào quang bùng lên khiến hư không run rẩy kịch liệt, dường như muốn nổ tung.

Dáng vẻ như thế hiển nhiên là một lời không hợp, muốn bắt đầu động thủ.

Thái Hư thần cách sắp tới tay, làm sao bọn hắn có thể dễ dàng buông tha như vậy?

Những người còn lại đều cau mày, đã đến bước này rồi, ai sẽ dễ dàng buông tay?

Nhưng giọng điệu của Cố Trường Ca vẫn không có bất kỳ biến hóa nào, "Từ trước đến nay, vãn bối không thích lặp lại một việc tận ba lần."

"Nếu chư vị không muốn chết thì xin mời hãy rời khỏi đây."

Khi Cố Trường Ca nói chuyện, mặc dù ôn nhuận nhĩ nhã, thần cốt tiên tư, nhưng mọi người lại cảm thấy một cỗ sát khí đáng sợ nhào tới trước mặt làm cho ai nấy đều phải biến sắc.

"Cố Trường Ca! Chúng ta là trưởng bối của ngươi, ngươi đừng quá kiêu ngạo! "

Ngay lập tức, một vị Giáo chủ đại giáo tính tình tương đối ôn hòa cũng bắt đầu lộ ra vẻ mặt khó coi.

"Ta gọi các ngươi một tiếng tiền bối là cho các ngươi mặt mũi, như vậy mà vẫn còn chưa rõ sao?"

"Nếu như muốn chết, vậy thì ta đương nhiên có thể thành toàn các ngươi."

Cố Trường Ca khẽ lắc đầu, lời nói vẫn không chút gợn sóng.

Dứt lời, hắn nhanh chóng tung một chưởng về phía trước, ngũ thải thần quang đáng sợ xen lẫn giữa hư không, khí tức bành trướng như sơn hải trấn sát rơi xuống vị Giáo chủ đại giáo vừa lên tiếng.

Oanh!

Vị Giáo chủ đại giáo kia lập tức biến sắc, không ngờ Cố Trường Ca lại đột nhiên động thủ, hắn lấy ra một đạo kiếm khí đáng sợ nghênh đón một chưởng của Cố Trường Ca.

Nhưng ngay sau đó, hắn lại biến sắc lần nữa, vẻ mặt không tin được.

"Không thể nào!"

Phốc!

Một chưởng này giống như là ngũ thải Thần Sơn ngưng tụ thành, hào hùng mà mênh mông, nặng nề như Hỗn Độn khí, kiếm khí nổ tung, trong nháy mắt, hai cánh tay của hắn phát ra một tiếng răng rắc rồi đứt gãy, xương cốt nứt vỡ, phát ra âm thanh đáng sợ.

Ngay sau đó, hắn kêu rên thảm thiết, máu tươi phun ra, bay ngược về phía sau, nháy mắt đã bị trọng thương!

"Không thể nào..."

"Tại sao chênh lệch giữa hai bên lại lớn tới như vậy?"

Ba vị Giáo chủ đại giáo còn lại nhìn thấy cảnh tượng này đều khiếp sợ không thôi, bọn hắn tuyệt đối không ngờ trận chiến này lại kết thúc nhanh như vậy.

Thực lực của Cố Trường Ca thật sự là sâu không lường được!

Khương Lạc Thần sững sờ nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, cả người nàng run lên vì sự cường đại của hắn, thần hồn truyền ra một loại cảm giác căng thẳng tột độ.

"Cho các ngươi đường sống lại không chịu đi."

"Bây giờ có chết cũng chớ trách ta."

Cố Trường Ca chậm rãi đi tới, giọng nói bình tĩnh của hắn lúc này lại có vẻ lạnh lùng dị thường.

Vương Tử Câm đứng ở hành lang không đi theo Cố Trường Ca, giờ phút này nhìn thấy cử động của hắn, nàng chỉ cảm thấy trái tim của mình đang đập rất nhanh.

Dưới cái nhìn của nàng, hành động của Cố Trường Ca không gì không thỏa đáng cả.

Mặc dù rất là cường thế và lạnh lùng, nhưng không phải Cố Trường Ca đã nói rằng hắn coi trọng Thái Hư thần cách sao?

Kết quả mấy vị Giáo chủ đại giáo này không biết tốt xấu, một mực không muốn từ bỏ.

Biết rõ không phải là đối thủ của Cố Trường Ca mà vẫn còn ngu xuẩn như thế.

Đây không phải là muốn chết sao?

Quả nhiên chỉ cần có dáng dấp tốt, tam quan sẽ chạy theo ngũ quan ( đại ý là chỉ cần đẹp thì sẽ được ủng hộ, tam quan gồm: nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan ; còn ngũ quan là 5 bộ phận trên khuôn mặt người ).

Trong lúc Vương Tử Câm còn đang đứng thất thần, trong hư không, một chưởng của Cố Trường Ca vẫn chưa tiêu tán mà tiếp tục rơi xuống.

Sau đó bàn tay khổng lồ kia khép lại, tóm gọn vị Giáo chủ đại giáo vừa động thủ kia, tiếp theo, từng âm thanh xương cốt gãy nát vang lên, nghe mà rợn người.

"Ngươi..."

"A!"

"Cố Trường Ca, ngươi mau buông ta ra!"

"Ta từ bỏ Thái Hư thần cách!"

Vị Giáo Chủ này lộ ra vẻ mặt sợ hãi, hắn khó mà tin được tất cả, sự cường đại của mình hoàn toàn không sức chống cự nào trước mặt Cố Trường Ca.

Giống như là đối mặt với Chí Tôn lão tổ chân chính!

Sắc mặt tất cả mọi người lại đại biến lần nữa, thậm chí còn hiện lên sự sợ hãi.

Một Giáo chủ đại giáo có thể chấp chưởng đại giáo một phương, tu hành chí ít vài vạn năm, lúc trẻ cũng một phương thiên kiêu, chiến lực ngập trời, vô cùng cường đại.

Nhưng bây giờ lại như một con kiến hôi, bị Cố Trường Ca nắm trong tay, có thể bóp chết bất cứ lúc nào.

Không thể không nói, cảnh tượng này quá chấn động, khiến bọn hắn không khỏi run rẩy, tê cả da đầu, sợ hãi tột độ.

Hết chương 1021.
Bạn cần đăng nhập để bình luận