Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 665: Kiếp trước của Cố Tiên Nhi

Chương 665: Kiếp trước của Cố Tiên Nhi

Giờ khắc này, ở nơi một mảnh tử khí bốc lên,trong phủ đệ tràn ngập thần quang

Một nam tử trẻ tuổi chắp hai tay sau lưng, thân mang trường bào màu tím, giữa mi tâm có một vết nứt đang nhẹ giọng lẩm bẩm,

"Đạo Tiên sư muội, ta ở Chân Tiên thư viện chờ ngươi đến."

"Kiếp trước ta dập đầu quỳ gối đủ loại, ngươi cũng không quay đầu lại nhìn ta một lần.”

"Ngươi đã từng không chịu ngừng lại để truy tìm bước chân của đại đạo... ta cũng đã từng không ngừng truy đuổi bước chân của ngươi. Nếu như Luân Hồi một kiếp này là số mệnh vậy thì giữa ta với ngươi vẫn còn cơ hội.”

"Ngươi không chịu ngoái lại nhìn ta, vậy sẽ là tiếc nuối lớn nhất của cả đời ngươi.”

"Cũng không biết là đạo cốt niết bàn của ngươi càng hơn một bậc, hay là hồng mông đạo cốt của ta cửu thế vô song!”

Lời nói của hắn tuy nhỏ nhưng lại mang theo một cỗ hận ý cùng không cam lòng.

Trên người hắn tử khí dày đặc vờn quanh, ở giữa là một mảng lớn sương mù Hồng Mông, giống như một phương vũ trụ cổ lão.

Ở giữa áo bào thêu tinh thần nhật nguyệt, như bất cứ lúc nào cũng đang chuyển động, phát ra thâm thanh ù ù run rẩy.

Ông! !

Trong lúc đó, khe hở chỗ mi tâm của hắn hiện ra quang mang, ngay sau đó con mắt thứ ba mở ra, hư không trước mặt trở nên mịt mờ.

Trong đó hiện nên cảnh tượng đáng sợ.

Loại thiên nhãn thần thông này vô cùng đáng sợ, trong nháy mắt hắn khi triển đã có tử khí hồng mông lượn lờ, lập tức có thời quang ẩn ẩn hiện lên.

Một chút hình ảnh của mảnh vỡ xuất hiện trong mắt hắn.

Đó là một tòa địa lao lờ mờ không rõ.

Nhìn không rõ ràng.

Rất là mơ hồ.

Không hiểu sao tâm thần của hắn khẽ run.

Trong địa lao âm lãnh, ẩm ướt này, một vị nữ tử áo xanh vô cùng thanh lệ, vết thương chằng chịt, tứ chi bị xiềng xích xuyên thấu, treo lên vách tường.

Thần sắc của nàng rất quật cường, lạnh lùng, kiên định, căm ghét...

Ở trước mặt nàng là một vị nam tử trẻ tuổi mặt không cảm xúc, cầm trong tay chủy thủ lấy máu đổ đầy bát.

Sau đó ngửa đầu một hơi uống cạn sạch trước mặt nữ tử áo xanh.

"Hương vị của máu này, nhạt đi rồi.”

Nam tử áo bào màu tím vẻn vẹn nghe được một câu tựa như có như không này.

Ngay sau đó, mắt hắn tối sầm lại, đại não tựa hồ muốn nổ tung, sau đó mi tâm vỡ ra, trong đó hiện lên vết máu.

Sắc mặt của hắn cũng hoàn toàn trắng bệch, thương tổn tới bản nguyên.

Loại chuyện mượn thiên nhãn của tiên đạo, nhìn trộm hình ảnh của tương lai dựa vào năng lực hiện tại của hắn thi triển đã vô cùng khó khăn.

Nhưng hắn vẫn phải làm.

"Làm sao có thể... "

Nam tử áo bào tím ngây ra nắm đấm của hắn nắm chặt ,không thể tin được.

Tại sao lại dòm ngó được một hình ảnh vỡ nát ở tương lai.

Nữ tử được hắn hết lòng yêu tha thiết, cả đời truy tìm đại đạo, sao kết có cục lại bi thảm đến vậy?

Hắn khó mà tiếp nhận được mọi thứ.

Phải biết là hắn vì chờ một kiếp này đã đợi rất lâu rồi?

Hắn vốn mang theo túc tuệ mà sinh, thân mang Hồng Mông đạo cốt, hơn nữa là truyền nhân của bất hủ đạo thống đứng đầu thượng giới.

Sau đó, tự phong ấn mình nhiều kiếp, chính là vì đợi nàng Luân Hồi.

Trong động phủ thần quang ẩn hiện xen lẫn tiên hà, có cỗ khí tức đáng sợ đang cuộn trào.

Cho dù là sinh linh đang quỳ bên ngoài động phủ cũng cảm nhận được uy áp kinh khủng, từ trong động phủ truyền ra.

Sắc mặt bọn hắn trắng bệch, run lẩy bẩy, không rõ vì sao đang yên đang lành hôm nay đại nhân lại tức giận như vậy.

Bởi vì bất luận lúc nào đại nhân đều là dáng vẻ trầm ổn lạnh nhạt, tự tin nắm hết mọi thứ ở trong tay, đối với bất kỳ chuyện gì cũng không để ý.

Cho dù là trời sập, biểu tình đại nhân đoán chừng cũng sẽ không thay đổi chút nào.

"Chẳng lẽ ngay cả đại nhân cũng gặp phải vấn đề khó khăn gì sao? Lẽ nào bởi vì gần đây vị Cố Trường Ca kia đột nhiên đến đây?”

Trong lòng bọn họ nhao nhao suy đoán.

Bởi vì lúc trước đại nhân của bọn hắn thỉnh thoang hỏi han việc liên quan đến Trường Sinh Cố Gia , dường như rất là để ý.

Cho nên bọn hắn theo bản năng cho rằng đại nhân đang kiêng kị vị truyền nhân kia của Cố gia.

Dù sao từ đủ loại tin đồn thì vị truyền nhân kia của Cố gia, có chút cường đại không theo lẽ thường.

Đại nhân bọn hắn mặc dù từng đứng đầu thượng giới.

Nhưng từ đó về sau, thì cũng chưa từng xuất thế nữa.

Ai biết đối mặt với vị truyền nhân kia của Cố gia sẽ có kết quả như thế nào.

Mà trong động phủ, nam tử áo bào tím vẫn không thể tin được kết quả này ,trong mắt tràn ngập sự khó tin và chấn kinh.

"Không có khả năng...Cố Trường Ca không phải biểu ca của nàng sao, hắn làm sao lại làm ra chuyện như vậy "

"Ta biết ngay Cố trường Ca không phải người tốt lành gì mà, bộ dáng bây giờ ở trước mặt chúng sinh tất cả đều là giả vờ, bản thân hắn chính là hạng người lạnh lùng tuyệt tình, cái gì mà khoét xương trả muội, cũng chỉ là chuyện cười mà thôi.”

Nam tử ám bào tím lúc này cũng bình tĩnh lại, trong con ngươi lóe lên đủ loại thần sắc.

Hắn cũng không hoài nghi thần thông tiên đạo thiên nhãn của mình.

Trong khung cảnh hắn thấy vừa nãy, thanh niên trẻ tuổi kia đương nhiên là Cố Trường Ca.

Nam tử áo bào tím mặc dù chưa từng tận mắt nhìn thấy Cố Trường Ca, nhưng cũng từng thấy chân dung của hắn, giống y như đúc người trong bức tranh.

Mà trong địa lao băng lãnh ẩm ướt đó, nữ tử bị xiềng xích xuyên qua cơ thể, treo lên vách tường kia, không phải là tiểu sư muội kiếp trước của hắn, Đạo Tiên sao?

Hiện tại nàng tên là Tiên Nhi, là thiên chi kiều nữ của Trường Sinh Cố gia.

Nhưng khi còn nhỏ thì bị biểu ca của nàng, cũng chính là Cố Trường Ca nhẫn tâm đào đi đại đạo chi cốt.

Tuổi thơ bi thảm, trải qua nhiều trắc trở cuối cùng ở trước Đại Đạo Cổ Thành, Cố Trường Ca hoàn toàn bất đắc dĩ, mới nói rõ sự tình năm đó trước đám người trong thiên hạ.

Đồng thời đào ra đại đạo chi cốt ,trả lại cho Cố Tiên Nhi.

Nam tử áo bào tím một kiếp này xuất thế muộn, biết được trước đó Cố Trường Ca đã đem đại đạo chi cốt trả lại cho Cố Tiên Nhi.

Hắn cho rằng mọi ân oán đã rõ ràng.

Nhưng chưa từng nghĩ hôm nay sẽ thấy mảnh vỡ hình ảnh trong tương lai như thế này.

Điều này khiến trong lòng hắn sinh ra oanh động kinh khủng, khó mà bình tĩnh được.

Hết chương 665.
Bạn cần đăng nhập để bình luận