Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2565: Thôi xong!

Chương 2565: Thôi xong!

Trước mắt thì Mộc Yên không có biện pháp hóa giải tia sát ý này, nàng chỉ có thể không ngừng vận dụng cái tế phù không gian kia, dịch chuyển tức thời, từ một chốn tinh không, chạy đến một chốn tinh không khác, chờ đợi lực lượng của tia sát ý kia hao hết, sau đó tự động tiêu tán.

Trong lòng nàng cũng không hề tự tin gì, không biết là sinh mệnh của mình bị hao mòn trước, hay là lực lượng của tia sát ý này hao hết trước.

Bây giờ trên người nàng có vết thương, nếu như không tìm được chỗ để khôi phục thương thế, thì e rằng vết thương kia sẽ chỉ càng ngày càng nghiêm trọng, về sau rất có thể sẽ hao hết tất cả sinh mệnh bản nguyên.

Sát ý của một vị Thiên Vị trưởng lão có thể chém đứt tinh thần, chém đứt tinh hà, phá hủy đại vũ trụ, lực lượng ẩn chứa rốt cuộc khủng bố cỡ nào, hoàn toàn không phải thứ Mộc Yên có khả năng tưởng tượng.

Cũng may từ khi Mộc Yên tu hành đến nay đã trải qua không ít hoạn nạn và nguy cơ, thế nên bây giờ không quá e dè.

Nàng nhanh chóng khôi phục sự tỉnh táo, động tác liên tiếp thúc giục tế phù không gian, từ vũ trụ này di chuyển tới một phương vũ trụ khác, lần lượt vượt qua hơn mười chốn vũ trụ, cuối cùng mới tìm được một chỗ có chút bí mật để ngừng lại tạm thời nghỉ ngơi, hơn nữa thuận tiện khôi phục thương thế.

“Xem ra không thể sử dụng được mấy lần nữa…” Mộc Yên nhìn tế phù không gian đầy vết nứt có chút đau lòng.

Đối với nàng mà nói, tế phù này là một kiện vật bảo mệnh rất quan trọng, trước đó nó đã nhiều lần cứu mạng nàng, nhưng bây giờ rách nát gần như đến mức sụp đổ, không thể sử dụng thêm vài lần nữa.

Nếu sát ý của vị Thiên Vị trưởng lão trọc tộc kia lần thứ hai tìm được nàng, vậy nàng hoàn toàn không có biện pháp trốn thoát nữa.

“Vị cô nương này, ngươi cứ thế yên tâm dẫn theo ba người chúng ta đi lòng vòng như thế, chạy trối chết ở các nơi vũ trụ, không sợ chúng ta thừa dịp ngươi trọng thương cướp đoạt bảo vật của ngươi sao?”

“Dị bảo này của ngươi cũng thật thần kỳ, không ngờ lại có thể lập tức mở ra thông đạo không gian xuyên qua mấy phương đại vũ trụ.”

“Bảo vật vô giá cỡ này một khi truyền ra, tất nhiên sẽ dẫn đến tinh phong huyết vũ, hơn nữa ngươi còn công khai triệu hồi thi triển ở trước mặt chúng ta như thế, chẳng lẽ ngươi đang muốn kiểm tra chúng ta sao?”

Mà ngay khi Mộc Yên không cảm giác được tia sát ý điên cuồng lạnh như băng kia giáng lâm đuổi theo nữa, nàng thở phào nhẹ nhõm trong lòng, tính toán khôi phục thương thế ngay tại chỗ.

Một giọng nói ấm áp dễ nghe, trong sáng như ngọc của nam tử trẻ tuổi đột nhiên truyền đến lỗ tai nàng.

Thân thể Mộc Yên bỗng dưng cứng đờ, giờ phút này nàng đột nhiên quay đầu, đôi mắt xinh đẹp mang theo màu vàng sậm nhạt nhòa kia lập tức mở to.

Nàng nhìn về phía sau mình, bấy giờ mới phát hiện ba người Cố Trường Ca nàng thuận đường mang theo lúc đầu, hiện tại đang ung dung đứng ở nơi đó.

Người vừa nói chuyện chính là nam tử trẻ tuổi giống như tiên giáng trần khiến cho nàng nhìn nhiều thêm vài lần kia.

Khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười, có chút cười khẽ lên tiếng hỏi.

“Ngươi… các ngươi…”

“Sao các ngươi còn ở chỗ này?”

Mộc Yên ngây người chốc lát, sau đó thoáng cái giật mình, cảm giác đầu óc mình nhất thời có chút không phản ứng kịp được.

Chuyện gì thế này?

Vấn đề gì đây?

Tại sao họ vẫn còn đi theo mình?

Không phải đi theo nàng rời khỏi tinh hệ kia, sau khi dịch chuyển chạy trốn đến vũ trụ khác thì nên ở lại nơi đó sao? Tại sao còn tiếp tục đi theo đằng sau nàng?

Tia sát ý khủng bố kia cũng đâu phải tập trung nhằm vào bọn họ, ba người đó chỉ cần chạy trốn đến một vũ trụ khác, vậy tất nhiên sẽ bình yên vô sự, không cần lo lắng về tính mạng nữa.

Trong lúc nhất thời, Mộc Yên có chút nghĩ không ra, rốt cuộc là chỗ nào xuất hiện vấn đề thế? Nàng tốt bụng thuận đường cứu ba người nọ, nhưng không hoàn toàn cứu được.

Chẳng lẽ lúc ấy nàng quá vội vàng chỉ lo chạy trốn, thế nên cũng quên nhắc nhở bọn họ giữa đường ‘xuống xe’ ư.

Kết quả bọn họ cứ vậy một đường đi theo phía sau nàng, mãi cho đến nơi này?

‘Thôi xong’ Đôi mắt xinh đẹp của Mộc Yên mở to, có chút khó có thể chấp nhận nổi.

Người bình thường không phải nên cách nàng rất xa sao, đến nơi an toàn là ở lại, ai mà ngốc đến độ đi theo nàng cả đường thế này?

Chẳng lẽ bọn họ không cảm giác được tia sát ý khủng bố kia, chỉ cần chưa tới một lần hô hấp là có thể dễ dàng tiêu diệt một phương tinh hệ à.

Giờ phút này ở trong mắt Mộc Yên, ba người Cố Trường Ca có chút ngốc nghếch.

Nhất là Cố Trường Ca, hắn hẳn là người cầm đầu trong ba người, tuổi trẻ mà khí độ bất phàm. Nữ tử đeo mạng che mặt kia, cùng với lão giả áo đen đó đều tỏ ra tôn kính với hắn. Mặc dù trông đẹp đấy, nhưng sao đầu óc trông có vẻ không dễ sử dụng nhỉ?

“Sao ba người các ngươi vẫn đi theo ta thế, không biết giữa chừng liền rời đi sao?”

trong lòng Mộc Yên có chút tức giận, nhưng vẫn cố gắng duy trì ngữ khí của bình thản, nàng cất tiếng hỏi.

“Không phải cô nương ngươi nói, nếu như chúng ta không muốn chết thì đi theo phía sau ngươi, chúng ta quả thật làm theo như thế mà.” Cố Trường Ca hơi kinh ngạc nói.

Mộc Yên rất muốn trợn trắng mắt cho hắn xem, bản thân bảo ba người này làm cái gì, thì bọn họ liền làm cái đó à? Ngay cả mình mà ba người cũng đâu có biết, cứ thế tin tưởng người khác thế sao?

Ở thế đạo hiện giờ đúng là không sợ bị người lừa gạt đến ngay cả quần áo cũng không còn.

“Xem ra hẳn là thiếu gia ngốc nghếch của tộc quần ẩn thế nào đó, mang theo thị nữ và người hầu cùng nhau xuất thế lịch lãm.” Mộc Yên nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.

Về phần những lời cố Trường Ca vừa nói, nàng không quá để ý, nếu Cố Trường Ca nhìn ra được tế phù không gian của nàng thần dị, vậy hoàn toàn không cần nói ra làm gì để cho nàng tăng thêm cảnh giác.

Huống chi nếu như bọn họ cố ý cướp đoạt, thì cũng sẽ không đợi đến bây giờ, lúc nàng chạy trối chết có rất nhiều cơ hội xuất thủ.

Hết chương 2565.
Bạn cần đăng nhập để bình luận