Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1150: Bố trí một phen

Chương 1150: Bố trí một phen

Đao quang màu đen đáng sợ quét qua, cơ thể Lý Tu sụp đổ rồi nổ tung, hóa thành cát bụi bay đầy trời, chết đến không thể chết lại.

Tuy nói lúc hắn ở đỉnh phong chính là kẻ thành đạo, thậm chí trên con đường này hắn đã đi được một khoảng cách khá xa, tu vi cũng rất cường đại.

Nhưng hiện tại hắn chỉ là một cái xác phủ đầy lông xanh, thậm chí còn không thể động đậy, chỉ cần Cố Trường Ca tìm được hắn ở đâu, hắn tuyệt đối không thể chạy thoát.

“Ngươi cứ giết hắn như vậy sao?”

Cố Tiên Nhi hoảng hốt. Nàng còn tưởng rằng Cố Trường Ca sẽ hỏi Chiến Tiên một số chuyện, sau đó bóc lột sạch sẽ giá trị của hắn.

Thế nhưng nàng không ngờ là sau khi tìm được, không nói hai lời hắn đã bị tiêu diệt ngay.

Người này khác một trời một vực với Cố Trường Ca hám lợi trong ấn tượng của nàng.

“Chẳng lẽ chờ hắn khôi phục lại đỉnh phong, sau đó tới tìm ta gây phiền phức sao?”

Cố Trường Ca thu lấy Huyền Dương Thiên Đao, hắn nghe thấy thế thì liếc nhìn nàng một cái, dáng vẻ giống như đang nhìn một kẻ ngốc.

Hơn nữa, bây giờ Lý Tu thật sự cũng không có nhiều giá trị gì. Ngoại trừ việc có kinh nghiệm đánh đấm ra, Cố Trường Ca không tìm được bất cứ lý do gì để giữ lại cho hắn một mạng.

“Ngươi không được phép dùng ánh mắt này nhìn ta.” Cố Tiên Nhi nghiến răng, nàng cảm thấy bản thân ở trong mắt Cố Trường Ca chính là một người ngốc.

Lúc này Cố Trường Ca cũng không có thời gian để cùng nàng đấu võ mồm.

Hắn lại xuất thủ, một chưởng đánh xuống, che lấy bầu trời, rồi ở vào trạng thái lão giả trấn sát đờ đẫn, lúc này hắn mới nghiêm túc đánh giá đến tòa cung điện thanh đồng kia.

Nếu không phải là bởi vì Lý Tu, hắn muốn tìm đến nơi này gần như là không có khả năng.

“Một chỗ tuyệt vời để dưỡng hồn, không ở đâu thích hợp bằng nơi này.”

Hắn gật đầu, ánh mắt có chút hài lòng.

Nhất là hắn cảm giác được gần đó có rất nhiều sinh mệnh bản nguyên không ngừng ngưng tụ đến, qua năm này tháng nọ, đến nỗi khiến cho những thi thể này sinh ra linh trí.

Dưới luồng linh khí nồng đậm này rất thích hợp để hắn bố trí một chút thủ đoạn, từ đó che giấu khí tức còn lại.

“Ngươi tìm Dưỡng Hồn Chi Sở làm gì?”

Cố Tiên Nhi cũng đang quan sát nơi đây, chẳng lẽ Cố Trường Ca lại dự định hồi sinh người nào sao?

“Tất nhiên là ta đang chuẩn bị cho cho bất cứ tình huống nào có thể xảy ra. Ngộ nhỡ có một ngày bất hạnh chết đi, ta cũng còn có cách sống trở lại nữa.” Cố Trường Ca nhìn nàng một cái, thuận miệng nói.

Hắn tự nhiên không thể đề cập đến chuyện liên quan tới hồng y ma nữ với Cố Tiên Nhi, cho nên hắn thuận miệng nghĩ ra một cái cớ.

“Tại sao ngày nào đó ngươi lại đột nhiên chết đi?”

Cố Tiên Nhi sững sờ, nàng có chút khó hiểu, nhưng sau đó nhớ ra Cố Trường Ca vẫn còn chưa giải quyết được tâm ma, có lẽ hắn đang chuẩn bị vì chuyện này.

Tâm trạng của nàng có hơi chán nản.

Nếu như ngày nào đó lại bộc phát lần nữa, Cố Trường Ca phải làm gì đây?

Nếu như mình ở bên cạnh hắn, hắn sẽ tự động thủ đào tiên cốt của chính mình, hay là hắn sẽ lựa chọn tự đoạn tâm mạch?

Cố Tiên Nhi nghĩ tới đây thì trong lòng đã có đáp án.

Giống như lần trước lúc Niết Bàn, hắn đã tự bẻ gãy tay cũng không chịu làm tổn thương mình một lần nữa.

Trong lòng nàng bỗng nhiên có chút khổ sở. Dưới vẻ bề ngoài phong quang vô hạn của Cố Trường Ca, thật ra chỉ có hắn mới biết được mạng sống của mình tiềm ẩn nguy hiểm như thế nào.

“Nếu thật sự có một ngày như lời ngươi nói, vậy thì ta sẽ đưa tiên cốt cho ngươi, ta không có tiên cốt cũng có thể sống.” Cố Tiên Nhi ngước đôi mắt trong veo xinh đẹp nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, như thể nàng muốn hắn hiểu được.

“Ngươi gõ đầu ta làm gì?”

Chỉ có điều Cố Trường Ca không để cho nàng nói hết câu, hắn đã gõ vào đầu nàng một cái, làm cho nàng bị đau, nước mắt đầm đìa.

Hắn khẽ lắc đầu, nói: “Ngươi, cái đồ ngốc này, cả ngày suy nghĩ cái gì vậy?”

Hắn tất nhiên là biết Cố Tiên Nhi đang nghĩ đến đâu.

Người này luôn có năng lực tự bổ não, cho tới bây giờ nàng vẫn là số một số hai.

Cố Tiên Nhi trừng mắt nhìn hắn, rất là bất mãn nói: “Ta đây là đang vì tốt cho ngươi, ngươi, cái tên kiêu ngạo này, từ trước đến nay luôn bày ra dáng vẻ không muốn cúi đầu, không muốn nhiễm trần tục.”

“Ngươi hiểu một chút lòng tốt của người khác thì sẽ chết sao?”

Cố Trường Ca than nhỏ một tiếng, sau đó ra sức véo lấy khuôn mặt của nàng, trêu nàng đến mức đôi mắt xinh đẹp đằng đằng sát khí, dáng vẻ như muốn liều mạng cùng hắn.

“Ta biết rồi, nha đầu ngốc này.”

Hắn cười cười, buông nàng ra.

“Ài.” Cố Tiên Nhi đã sẵn sàng để bị Cố Trường Ca trêu chọc một lúc nữa, nhưng nàng không nghĩ tới là hắn sẽ nói như vậy, nàng hơi ngây ngốc một lát.

Nhưng mà nàng rất nhanh đã kịp phản ứng lại, sau đó hừ một tiếng: “Ngươi mới là đồ ngốc, ngươi biết là được rồi.”

“Ngươi đừng suy nghĩ nhiều quá, chỉ là ta không muốn nợ ngươi một ân tình, chuyện lần này liên quan đến Nhàn Nhi, nếu như không có ngươi thì sẽ hơi phiền phức.”

Dù sao thì thân phận của Lý Tu cũng là Chiến Tiên, không phải người bình thường.

Mặc dù Thẩm Nhàn Nhi là dòng chính của Cố gia, nhưng nàng lại không mang họ Cố. Trong những năm này, nàng chưa bao giờ đi lên thượng giới, cũng chưa từng bước vào Cố gia, tế bái tổ tiên.

Cho nên Cố gia có thể sẽ không quan tâm đến việc này.

Sau đó Cố Trường Ca đã bố trí ở đây một phen, tự mình chạm khắc và viết rất nhiều phù văn thần bí kỳ lạ, hắn rất thận trọng và cẩn thận, hắn chưa bao giờ giống như thế này.

Bởi vì hắn có một kế hoạch khác ở nơi này, tất nhiên là nhằm vào chuyện hồng y nữ ma ở Táng Ma Uyên sắp xuất thế.

Cho nên hắn không cho phép bất kỳ sai sót nào xuất hiện ở đây, nếu không rất có thể dẫn đến việc kế hoạch của hắn mắc sai lầm và sẽ gây ra rắc rối lớn hơn.

Hết chương 1150.
Bạn cần đăng nhập để bình luận