Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2498: Cố Tiên Nhi lâm nguy

Chương 2498: Cố Tiên Nhi lâm nguy

Hàng nghìn hàng vạn khí tức hủy diệt lan tràn, không ngừng thẩm thấu và tiêu diệt tất cả.

Hư không cũng thủng lỗ chỗ và chằng chịt những khe nứt to đùng, gió lớn nổi lên, mảnh hồn vỡ lạnh thấu xương. Hai vị cường giả cấp bậc Tiên Vương của Tiên Linh văn minh đều có thủ đoạn bá đạo và mạnh mẽ.

Một người vẫy hắc sắc Thiên Đao, đao quang đủ để chặt đứt đại vũ trụ sáng lên vô cùng rực rỡ. Hắc sắc Thiên Đao lạnh lùng giáng xuống như gió thu quét ngang chư thiên, mang theo hủy diệt chi khí.

Kẻ còn lại cũng có thủ đoạn không tầm thường. Khi đại thủ vung lên, đủ loại bản lĩnh dày đặc chém vào thời không, trực tiếp đánh về phía Cố Tiên Nhi, lộ ra vô số sát khí!

Tiên Vương pháp tắc bao phủ khắp đất trời, ầm ầm giáng xuống, thoáng chốc đã che kín chiến trường nơi này khiến hư không bất chợt nổ tung.

Sau đó hắn lại chém thêm một đao hết sức kỳ lạ, dường như khí tức từ dòng sông năm tháng đang ập tới, phóng ra ý chí và sát ý bất hủ của Tiên Vương làm cả thiên địa chấn động. Hai tồn tại Tiên Vương quen biết nhiều năm, thường hay so tài luận đạo cùng nhau, thảo luận xem hợp tác chống địch như thế nào. Một khi bắt tay hợp sức, bọn hắn có thể đối kháng với ba vị Tiên Vương cùng cấp.

Cố Tiên Nhi nhíu mày, tình cảnh hiện tại khá nguy hiểm.

Nàng nhanh chóng lui về đại vũ trụ phía sau, chỉ trong nháy mắt đã lùi được hàng tỉ dặm.

Thế nhưng sát chiêu của hai người kia bám sát giống như ấu trùng trên xương chân, tinh vực dọc đường nổ tung vỡ nát, sau đó nhanh chóng diệt vong. Cả vũ trụ sắp nổ tung, hoàn toàn không chống đỡ nổi dư ba cỡ này.

"Ta đã bảo ngươi đừng cậy mạnh rồi cơ mà. Nếu ngươi gặp chuyện bất trắc, Cố Trường Ca biết được sẽ diệt chân hồn của ta mất."

Đại Hồng Điểu không nhịn được mà la lên đầy kinh hoảng, trong ánh mắt hiện rõ vẻ sợ hãi nhân tính hóa.

Cố Tiên Nhi không có thời gian quan tâm tới nó, nàng đánh ra từng đạo đại đạo phù văn, thần quang lấp lánh. Từng tấm phù văn to như vì sao cố gắng chống đỡ sát chiêu của hai người.

Thế nhưng hai vị Tiên Vương này đều mạnh hơn những Tiên Vương nàng từng đối phó, thậm chí nàng có cảm giác bọn hắn sắp bước vào cấp bậc Chuẩn Tiên Đế.

Dưới sự hợp lực vây công, các Tiên Vương còn lại đều hóa thành huyết vụ nổ tung trong chớp mắt.

Nếu không phải Cố Tiên Nhi có thực lực mạnh mẽ vượt xa Tiên Vương bình thường thì e là nàng cũng đã bị thương từ lâu.

Lúc này, rất nhiều pháp khí nàng lấy được trong Thiên Mộ đồng loạt bay ra, tuy nhiên hầu hết đều đã sứt mẻ. Nào là bảo tháp, nào là cổ đỉnh, tất cả hóa thành thần quang sáng chói xông về phía hai người.

Ầm!

Bầu trời chấn động, hắc sắc đao quang bay qua, mấy pháp khí rung lên, sau đó lần lượt nổ tung thành bột mịn và tan biến.

"Ngươi định trốn đi đâu?"

Vị Tiên Vương vừa xuất thủ trưng ra gương mặt lạnh lùng, dường như trong mắt có ngôi sao lớn đang xoay vòng, có thể tiêu diệt vạn vật.

Bọn hắn không thể để Cố Tiên Nhi hoàn thành biến đổi. Lúc này bọn hắn dốc sức ra tay, sử dụng pháp khí thuộc về Tiên Vương, sóng dao động đáng sợ ngợp trời.

"Phụt!"

Cố Tiên Nhi phun ra máu tươi, làn váy vốn đã nhuốm máu giờ càng đỏ hơn. Nàng tiếp tục lui về đại vũ trụ phía sau, tránh né sát chiêu của một vị Tiên Vương khác trong thời không mơ hồ. Tại chiến trường còn lại có không ít người chú ý tới cảnh tượng này, ai nấy đều lo lắng ra mặt.

Thế nhưng lúc này bọn hắn không có cách nào phân ra tinh lực để giúp đỡ Cố Tiên Nhi được bởi vì bây giờ bọn hắn ốc còn không mang nổi mình ốc.

Cuộc đại chiến bên phía Cố Tiên Nhi chỉ là một góc ảnh thu nhỏ trong toàn bộ chiến trường mà thôi.

Nội tình của Đạo Xương chân giới kém xa Tiên Linh văn minh, số lượng cường giả chênh lệch hết sức rõ rệt, vì vậy đã xảy ra tình trạng hết người.

Tiên Linh văn minh có thể đồng thời cử ra hai người, thậm chí là ba người cùng cấp để chiến đấu với Đạo Xương chân giới. Vào lúc này, cho dù là người có thiên phú kinh khủng, có thể giao đấu với mấy người cùng một lúc thì sớm muộn gì cũng sẽ cạn kiệt sức lực. Cuộc đại chiến bên kia cũng rất khủng khiếp, tồn tại Đạo cảnh giao chiến không phải là chuyện tu sĩ cấp bậc Tiên Đạo có thể dò xét.

Vô số thời không vỡ nát, chỉ có thể nhìn thấy đại thủ mơ hồ đang cắt ngang trời, ngay cả dòng sông thời gian cũng bị bốc hơi đến khô cạn, vô số mảnh đạo tắc tán loạn lao về phía từng vũ trụ đổ nát.

"Tiên Nhi tiểu thư..."

Đang giao chiến với đối thủ, Minh đột nhiên nhíu mày, chú ý tới tình hình bên Cố Tiên Nhi.

"Ngươi đánh với ta mà vẫn còn tâm trạng quan tâm đến người khác, cứ lo cho chuyện sinh tử của mình trước đi đã!"

Đối thủ của hắn là một thân ảnh trông như Di tộc, không để lộ chân thân, trên ngũ quan bình thản tỏ vẻ cười nhạo.

Bọn hắn đứng ở thế ngoại chi địa, coi trời bằng vung, vô phép vô tắc. Dư ba của trận đấu có thể sinh ra sức mạnh tiêu diệt thế giới.

Khi bọn hắn giao đấu, có thể trông thấy đại thế giới đang diễn hoá, đại vũ trụ gần như sụp đổ, quang mang gột rửa toàn bộ dòng sông thời gian, soi rọi từ xa xưa đến ngày nay.

Không để dùng đạo pháp thần thông để diễn tả điều này nữa, khó có thể ước đoán sức mạnh to lớn khó lường. Nó có thể tạo nên thế giới và cũng có thể hủy diệt thế giới.

Thoạt nhìn thì thế giới trước mắt có vẻ hoàn chỉnh nhưng thật ra trong mắt Đạo cảnh, nó đã sinh diệt luân hồi vô số lần.

Minh thở dài. Tuy Cố Tiên Nhi rơi vào nguy hiểm nhưng lúc này hắn lại không rảnh để quan tâm bởi vì bản thân đang bị đối thủ cầm chân, không thể ra tay hỗ trợ.

Hết chương 2498.
Bạn cần đăng nhập để bình luận