Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2626: Là thật sao?

Chương 2626: Là thật sao?

Mộc Hành Không là tên của phụ thân nàng.

Trên cơ bản thì không có nhiều người sẽ biết tên của phụ thân ngoại trừ nàng.

Tuy rằng ký ức của nàng đối với phụ thân vô cùng ít ỏi, nhưng lại chưa bao giờ nghe phụ thân nói rằng hắn còn có bằng hữu quan hệ tốt đẹp gì đó, chứ đừng nói là tên đạo nhân kỳ lạ như này.

Song những lời Vương Hạc nói kia lại giống như đều đã thật sự xảy ra.

Đặc biệt là lúc gặp mặt hồi nãy, câu nói cảm khái “Thật là giống” của hắn.

Điều đó làm cho sự nghi ngờ của Mộc Yên có chút dao động, nhưng mà nàng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Vương Hạc, bởi vì nàng cảm thấy nếu thật sự phụ thân khi còn sống có một bằng hữu vào sinh ra tử như vậy, thì không thể nào không nói cho nàng biết được, trừ phi trong đó có ẩn tình gì đó.

“Ta không có quá nhiều ký ức về phụ thân, cũng không biết rằng phụ thân còn có một bằng hữu như đạo trưởng.” Mộc Yên liếc nhìn Vương Hạc, sau đó lắc đầu.

Nếu như điều đó là thật, vậy tên đạo nhân này có phải có thể trợ giúp nàng thoát khỏi nguy hiểm trước mắt hay không? Vả lại hắn cũng không cần đến đây để lừa gạt nàng làm gì?

Dù sao nàng còn có điểm nào đáng để bị lừa chứ? Không đúng, trên người nàng còn có Vĩnh Hằng thần lô.

Đây là chuyện trước khi mẫu thân lâm chung đã dặn dò qua, sau khi bảo nàng rời khỏi Vĩnh Hằng thần tộc hãy đi đến một nơi nào đó để lấy nó. Hơn nữa, còn dặn Mộc Yên phải bảo vệ Vĩnh Hằng thần lô thật kỹ, dặn nàng rằng không thể nói cho bất luận kẻ nào, không thể tiết lộ bất cứ điều gì liên quan đến Vĩnh Hằng thần lô.

Nếu như tên đạo nhân trước mắt này, thật sự đúng như lời hắn nói, có khả năng thông thiên cổ kim, vậy có phải là hắn có thể đoán được Vĩnh Hằng thần lô ở trên người nàng hay không?

Nghĩ tới đây, nỗi băn khoăn trong lòng Mộc Yên càng sâu, nàng cố gắng giữ bình tĩnh hơn.

Thật ra Vương Hạc cũng không trông cậy vào việc sau khi nói những lời này liền có thể xua tan tất cả băn khoăn của Mộc Yên, suy cho cùng thì đây chính là Bình Thiên nữ đế trong tương lai mà.

Mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng tâm tư can đảm sao có thể so sánh với người bình thường?

“Bần đạo biết ngươi hoàn toàn không tin lời ta nói, cơ mà cũng không sao cả, ta tới nơi này chỉ là muốn nói cho ngươi biết, muốn để ngươi không cần quá mức lo lắng.”

“Nguy hiểm trước mắt của ngươi, bần đạo sẽ dốc hết sức giúp ngươi thoát khỏi đây, tuy nhiên dù sao Trọc Ô trưởng lão cũng có thực lực khủng bố, hiện tại bần đạo còn chưa phải đối thủ của nàng, thế nên không thể trực tiếp mang ngươi rời đi, chứ đừng nói là còn có quái vật khổng lồ như Trọc tộc kia…”

“Nhưng ngươi là đời sau của cố nhân, vậy chắc chắn bần đạo sẽ nghĩ mọi biện pháp để dẫn ngươi ra ngoài.”

Vương Hạc lại tiếp tục lên tiếng, ngay khi hắn nói xong những lời này, còn chưa đợi Mộc Yên trả lời, thì thân ảnh của hắn đã biến mất ở nơi này.

Vốn Vương Hạc còn muốn nhắc tới một vài trải nghiệm có liên quan đến Mộc Yên, từ đó khiến cho nàng càng thêm tin phục.

Nhưng tại giây phút này hắn nhận thấy được một cỗ khí tức khủng bố đang tới gần, chắc là Trọc Ô trưởng lão đã trở lại, cho nên hắn lập tức lựa chọn không ở lại lâu nữa.

Vương Hạc tin rằng những lời hắn vừa nói kia sẽ làm cho trong lòng Mộc Yên sinh ra một chút dao động và nghi ngờ. Vả lại ngày tháng sau này còn dài, hắn không hề vội vàng gì cả.

Sau khi thân ảnh Vương Hạc biến mất, Mộc Yên ngơ ngác tại chỗ chốc lát, sau đó mới tỉnh táo lại.

“Những chuyện đạo nhân này nói là thật sao? Nếu là thật, vậy chẳng lẽ hắn là thúc thúc gì đó của mình chăng?” Mộc Yên lắc đầu, vứt hết tất cả đống suy nghĩ kia ra khỏi sau đầu.

Dù sao Vương Hạc cũng không hỏi thăm quá nhiều tình huống trước mắt của nàng, mà trực tiếp nói hắn sẽ nghĩ biện pháp đưa nàng thoát khỏi hiểm cảnh. Điều này làm cho Mộc Yên vốn đã thấy u tối đối với tình huống trước mắt, bỗng nhiên phát hiện ra một tia ánh sáng hy vọng.

Tất nhiên nàng cũng hy vọng những lời Vương Hạc nói đều là sự thật.

Mà ngay khi thân ảnh Vương Hạc vừa mới biến mất không lâu, ở chân trời cách đó không xa, một đạo kim quang rơi xuống đất, sau đó hóa thành Trọc Ô trưởng lão.

“Nha đầu nhà ngươi lại đang lười biếng à? Chẳng lẽ đau đớn mấy ngày chưa còn chưa nếm đủ sao?” Ánh mắt nàng bình thản nhìn lướt qua Mộc Yên.

Thấy Mộc Yên hơi sững sờ, còn không chịu tu hành, trên gương mặt Trọc Ô trưởng lão nhất thời lộ ra vài phần tức giận.

Mộc Yên không chăm chỉ tu hành, với thực lực hiện tại của nàng tất nhiên không cách nào dung nạp được tinh thần lực khổng lồ của Trọc Ô, càng không nói đến là làm bình chứa gì đó.

Mộc Yên nhanh chóng tỉnh táo lại, nàng mím môi nhìn chằm chằm Trọc Ô, không nói lời nào, dáng vẻ cứ như heo chết không sợ nước sôi.

“Thôi, hôm nay chính là đại điển thu nạp đồ đệ của bản tọa, ta tha cho ngươi một lần.”

“Lát nữa đứng trước mặt một đám khách quý, ngươi nhớ không được làm mất mặt bản tọa đấy.”

Trọc Ô hừ lạnh một tiếng, nét tức giận trên mặt hơi phai lại, tay áo nàng ta vung lên, trực tiếp mang theo Mộc Yên biến mất ở chỗ này.

Hết chương 2626.
Bạn cần đăng nhập để bình luận