Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 692: Đừng sợ, có ta ở đây rồi!

Chương 692: Đừng sợ, có ta ở đây rồi!

Trong lòng Mạc lão thay đổi vèo vèo, sau đó phóng ra một bước, thân ảnh rơi xuống từ trên cao, vẻ mặt không đổi nhìn chằm chằm vào Tô Thanh Ca.

Sắc mặt của Tô Thanh Ca cũng có chút trắng bệch, phía sau lưng nàng sinh ra hàn khí, nhưng lúc này vẫn gắng gượng, duy trì sự trấn định.

Một vị Chí Tôn!

Bây giờ ở trước mặt nàng chính là một vị Chí Tôn, coi như nàng dùng tất cả thủ đoạn cũng không trốn được, chớ đừng nói chi là chống lại đối phương.

Hôm nay chỉ có nước chết! Không có một cơ hội sống!

Nghĩ tới đây, trong lòng Tô Thanh Ca hơi đắng chát, mọi việc hôm nay thật sự vượt quá dự liệu của nàng, thậm chí khiến cho nàng tuyệt vọng.

Nàng có cảm nhận được nàng không còn mặt mũi nào để đối mặt với Cố Trường Ca nữa.

Người thừa kế ma công mà Cố Trường Ca luôn truy tìm, kỳ thật đang ở ngay bên cạnh hắn, mà nàng đều một mực dối gạt hắn.

"Theo ta đi."

Nhưng để cho Tô Thanh Ca sững sờ, hoàn toàn không ngờ tới chính là vị trưởng lão trước mắt cũng không làm gì.

Thần sắc của hắn không ngừng biến hóa, cũng chưa nói gì thêm, chỉ là vung ống tay áo lên, mang theo nàng mau chóng rời đi nơi đây.

"Chuyện hôm nay, ngươi nhất định không thể nói ra chuyện này, bằng không ai cũng không gánh nổi ngươi.

Mặt khác ở trên một ngọn núi, thân ảnh của hai người lần nữa xuất hiện, vẻ mặt của Mạc lão vô cùng nghiêm túc nói với Tô Thanh Ca.

Lúc này, Tô Thanh Ca còn có chút sững sờ, căn bản không kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra.

Vì sao mọi việc lại phát triển đến mức này?

Sau khi vị trưởng lão này phát hiện thân phận của nàng, không những không có ra tay với nàng, ngược lại là nói với nàng những lời này, lẽ nào tính trợ giúp nàng hay sao?

"Lát nữa bị Cố Trường Ca chú ý tới sẽ không tốt..."

Thần sắc của Mạc lão biến hóa, cảm giác vụ việc rất không ổn, hiềm nghi của Tô Thanh Ca thật sự là quá lớn, khó mà rửa sạch.

Mà lúc này, ngay lúc Mạc lão đang nói chuyện, ở hướng khác có một thần hồng bay tới đây.

Người tới chính là Cố Trường Ca, thần sắc của hắn có chút nặng nề.

"Mạc trưởng lão, mọi chuyện đúng như ta dự đoán, quả nhiên có người gặp độc thủ của người thừa kế ma công.”

"Chúng ta vẫn là đến muộn nửa bước."

Đang nói, giọng nói của Cố Trường Ca thoáng sửng sốt, chú ý tới Tô Thanh Ca ở bên cạnh Mạc lão, tựa hồ có chút kinh ngạc.

"Thanh Ca, tại sao ngươi lại ở chỗ này?"

Sau đó hình như hắn nghĩ đến cái gì, thần sắc lập tức trầm mặc.

"Công tử..."

Giọng nói của Tô Thanh Ca cũng mang theo sự rung động, trong lòng rất bối rối, bất an.

"Đừng sợ, có ta ở đây."

Cố Trường Ca nhìn nàng một cái, ánh mắt lúc này mới nhìn về phía Mạc lão, trầm giọng nói:

"Mạc trưởng lão, ngươi có phải bắt nhầm người rồi hay không, Tô Thanh Ca là người của ta.”

"Nàng không thể liên quan đến người thừa kế ma công, về việc này thì ta có thể cam đoan.”

Trên đỉnh núi, viên đá hình thù kì lạ lởm chởm, cây cỏ mọc san sát nhau, ánh trăng thê lãnh, gió núi thổi qua, càng lộ vẻ âm u rõ ràng.

Tô Thanh Ca ngơ ngác nhìn Cố Trường Ca, nhất là nghe được câu nói này của hắn, chỉ cảm thấy trong đầu ông một chút, trở nên trống rỗng, không biết phải nói cái gì.

Ngay lúc Cố Trường Ca đến, thật ra nàng đã chuẩn bị thẳng thắn nói ra tất cả.

Nàng mới là người thừa kế ma công chân chính, mang ý nghĩa chính là họa loạn cho thiên hạ.

Mà Cố Trường Ca thân là thiên kiêu chói mắt nhất của thế hệ trẻ tuổi, khi sinh ra đã định sẵn là đứng ở phía đối lập với nàng, sẽ phải hủy diệt nàng.

Nhưng nàng tuyệt đối không ngờ rằng, Cố Trường Ca vậy mà bảo nàng đừng sợ.

Giờ khắc này, ngay cả một linh hồn khác trong thức hải của nàng, vẫn cảm thấy tính tình của Cố Trường Ca rất lạnh lùng, không phải là người tốt, cũng không nhịn được run rẩy, nói không ra lời.

Mà lúc Cố Trường Ca nói ra lời này, ngược lại đi về phía trước nửa bước, ung dung thản nhiên ngăn Cố Trường Ca ở phía sau lưng mình.

"Ở trong đó có phải có hiểu lầm gì hay không... Mạc lão bắt nhầm người rồi.”

Hắn nhìn về phía thần sắc có chút không rõ của Mạc lão, âm thanh rất bình tĩnh.

Một bộ dáng là muốn bảo vệ Tô Thanh Ca.

"Công tử... "

Trông thấy hành động này của Cố Trường Ca, Tô Thanh Ca ngơ ngác đứng trên mặt đất, âm thanh phát run, hốc mắt lập tức liền đỏ lên.

Nàng thật sự không ngờ đến lúc này, việc Cố Trường Ca làm không phải là hỏi tại sao.

Ngược lại là bảo vệ nàng ở sau lưng trong vô thức.

Cố Trường Ca quan tâm, tin tưởng nàng như thế, thậm chí không tiếc phát sinh xung đột với vị trưởng lão của Chân Tiên thư viện ở trước mắt.

Điều này khiến nội tâm nàng vô cùng cảm động, rất lâu không bình tĩnh lại nổi.

Theo đạo lý thì Cố Trường Ca tới đây, lại thêm sự việc tuổi trẻ thiên kiêu vừa rồi, tuyệt đối sẽ hoài nghi nàng.

Dù sao hơn nửa đêm nàng không tu luyện ở động phủ của mình, chạy ra ngoài để làm cái gì?

Cố Trường Ca thông minh như vậy, thế gian này còn có việc gì mà hắn không nhìn thấu sao?

Tô Thanh Ca thậm chí đã cân nhắc thần sắc và ngữ khí sau đó của Cố Trường Ca, nhưng thật sự không tính được là Cố Trường Ca lại tin tưởng nàng đến mức này.

Có lẽ trong mắt hắn, bản thân chỉ là tiểu thị nữ vô hại được hắn mang lên từ hạ giới.

Hết chương 692.
Bạn cần đăng nhập để bình luận