Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2833. Người quen

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
“Tham kiến công tử...”
Bên kia thuyền ngọc, thiếu nữ áo trắng tên là Y Y kia đã thay một bộ váy trắng sạch sẽ khác, thân ảnh của bỗng nhiên đi tới từ phía xa.
Nàng vẫn đeo mạng che mặt rồi cúi đầu, ôm chặt cây đàn cổ kia, mái tóc đen như thác nước nhẹ nhàng đong đưa trong gió đêm.
Chiếc váy dài không tỳ vết trắng như tuyết kia đã phác họa cực kỳ rõ ràng thân thể yểu điệu tinh tế động lòng người của Y Y.
“Ngươi tới nơi này làm gì?”
Cố Trường Ca buông chén trong tay xuống, nhìn nàng rồi mới lên tiếng hỏi.
Đám người Tử Vân Xuyên, Triệu Thiên Phàm đều có thị lực bỏ xa người thừa, chỉ trong chớp mắt thôi bọn họ đã chú ý tới thân ảnh thiếu nữ áo trắng xuất hiện trên bờ kia.
Bọn họ thấy nàng đứng ở nơi đó không biết vì lý do gì mà do dự nửa ngày, cuối cùng không ai ngờ rằng nàng sẽ chủ động tìm tới Cố Trường Ca.
Tất nhiên Cố Trường Ca cũng chú ý tới sự tồn tại của Y Y, cơ mà hắn không thèm để ý mà thôi.
“Y Y đa tạ ân cứu giúp của công tử.”
Thiếu nữ áo trắng đứng ở bên cạnh Cố Trường Ca dường như có chút khẩn trương và e lệ, một bàn tay ngọc trắng nõn nắm chặt cổ cầm, giọng nói cũng pha chút nhẹ nhàng.
Cố Trường Ca nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Chỉ là việc cỏn con mầ thôi, ngươi không cần cố ý chạy tới đa tạ ta. “
Thiếu nữ áo trắng không nói lời nào nữa mà chỉ cúi đầu yên lặng đứng bên cạnh hắn.
Cố Trường Ca nâng chén rượu lên, uống một ngụm rượu, sau đó nói: “Ngươi không cần đi theo bên cạnh ta đâu, bởi vì ngươi đã được tự do nên ngươi muốn đi đâu thì đi .”
Thiếu nữ áo trắng lặng lẽ ngước mắt lên nhìn hắn một cái, tiếp theo thấp giọng nói: “Nhưng mà ta do công tử tiêu tiền mang từ trong Lâm Thủy Hiên ra ngoài.”
Vẻ mặt Cố Trường Ca không hề thay đổi, vẫn lắc đầu nói: “Ta không tốn một xu mà.”
Tuy rằng khi đó hắn ra tay tương trợ thiếu nữ áo trắng này, nhưng thật ra mục đích chính vẫn là vì thuận thế để xảy ra xung đột với Sở Tiêu, từ đó bức ép hắn không thể không để lộ thân phận và lai lịch.
Nếu như không có nguyên nhân này, Cố Trường Ca còn lâu mới thèm để ý tới loại chuyện nhỏ như thế kia.
Mà bây giờ mục đích của hắn đã đạt được, thiếu nữ áo trắng này đối với hắn mà nói đã không có bất kỳ tác dụng gì nữa.
Nghe thấy Cố Trường Ca nói thế, thiếu nữ áo trắng đầu vẫn cúi đầu như trước, khuôn mặt dưới mạng che mặt dường như có chút trắng bệch.
Nàng không nói gì nữa, trong tay còn lại cầm một chiếc khăn tay trắng tinh, chính là khăn tay mà lúc đó Cố Trường Ca đưa cho nàng.
Trông thấy cảnh tượng kia, mấy người trong thuyền ngọc hoàn toàn không định nhúng tay vào chuyện này, Thải Vân tiên tử khẽ cười lạnh một tiếng trong lòng.
Theo nàng thấy, thiếu nữ áo trắng kia thấy thân phận và lai lịch của Cố Trường Ca bất phàm thế nên mới muốn cố ý bấu víu vào hắn.
Nhưng trên đời này nào có chuyện tốt kỳ lạ như vậy? Ngay cả nàng đây còn không dám nghĩ như vậy.
Ngược lại Tử Vân Xuyên khẽ nhíu mày, hắn cẩn thận đánh giá thiếu nữ áo trắng trước mắt, hắn càng nhìn càng cảm thấy thiếu nữ áo trắng này rất quen thuộc, cho dù là đeo mạng che mặt cũng giống nhau y đúc.
Lúc trước đôi bên cách nhau tương đối xa, hiện tại đứng gần nhau khiến cho hắn luôn cảm giác bản thân đã từng gặp nàng ở nơi nào đó rồi.
“Ngươi là Tố Y...”
Bỗng nhiên, Tử Vân Xuyên giật mình cất lời hỏi, dường như có chút khó có thể tin.
“Sao vậy? Vân Xuyên huynh quen biết Y Y cô nương này ư?”
Nghe thấy tiếng động, đám người Triệu Thiên Phàm, Minh Anh đạo nhân đều hơi sửng sốt, bọn họ có chút kinh ngạc nhìn thiếu nữ áo trắng vẫn cúi đầu kia, chính lời nói của Tử Vân Xuyên đã làm cho thân thể nàng hơi run lên.
Nàng hoàn toàn không ngờ được rằng vị đường ca tên Tử Vân Xuyên này lại nhớ rõ nàng đến vậy.
Lúc trước ở Lâm Thủy Hiên nàng đã cho rằng vị đường ca này không nhớ rõ nàng là đường muội, cho nên mới lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.
“Ngươi có thể tháo mạng che mặt ra không?”
Tử Vân Xuyên tiếp tục cất lời hỏi Y Y, đồng thời biểu cảm của hắn cũng trở nên có phần xấu hổ.
Đến tận bây giờ hắn mới nhớ ra gương mặt mà bản thân luôn thấy quen thuộc này, dường như hắn đã từng gặp nàng ở nơi nào đó rồi.
Song ngay cả chính hắn cũng không thể tin được, vì sao vị đường muội này lại lưu lạc đến mức bị bán vào Lâm Thủy Hiên?
Cố Trường Ca cũng cảm thấy có chút ngoài bất ngờ, hắn không hề thăm dò qua quá khứ của thiếu nữ áo trắng này, thế nên không lường trước được Tử Vân Xuyên lại nhận ra nàng.
Thiếu nữ áo trắng nghe thấy lời này của Tử Vân Xuyên ngược lại khẽ ngẩng đầu liếc nhìn Cố Trường Ca, thấy hắn cũng có ý nhìn mình.
Bấy giờ nàng mới đặt tay vào bên tai, sau đó do dự trong chốc lát cuối cùng cũng nhẹ nhàng vén tấm màn che ra.
Hết chương 2833.
Bạn cần đăng nhập để bình luận