Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 698: Ta là A Dương đây!

Chương 698: Ta là A Dương đây!

Tần Vô Nhai vốn cho rằng bản thân xuất hiện ở mấy trăm năm sau.

Sư môn, sư tôn, đạo lữ, sư đệ, tiểu sư muội, mọi người đều còn sống, đều đang chờ hắn trở về.

Nhưng tuyệt đối không ngờ là vô tình tiến vào cửu thiên, lúc quay về đã trải qua vô số năm.

Sau đó, vẫn là do vị bạch y tên Tinh Tổ kia giúp đỡ, lúc này mới hiểu được đôi ba câu.

Điều này để cho cả người hắn tựa như bị một đạo kinh lôi đánh xuống, trực tiêp trở nên ngơ ngác, nửa ngày cũng không tỉnh nổi, hoàn toàn không thể tin được.

"Năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tất cả đều biến thành như này, ngay cả sự việc đã qua bao nhiêu kỷ nguyên, cũng không thể nào biết được..."

Khóe miệng của Tần Vô Nhai đắng chát, cảm giác lão thiên gia đang đùa bỡn hắn, cho hắn cơ hội vào cửu thiên, việc mà vô số tu sĩ tha thiết ước mơ.

Kết quả là hết thảy tựa như giấc mộng hão huyền.

"Ta nhất định sẽ tìm ra chân tướng năm đó, tìm được sư môn, đám người sư tôn..."

"Nếu như bọn hắn không có ở đây, vậy thì chắc chắn ta sẽ báo thù cho bọn họ!”

Nhưng rất nhanh Tần Vô Nhai lấy lại tinh thần từ trong đả kích, trở nên tỉnh táo hơn, nắm chặt tay.

Hắn rất tự tin như vậy.

Mà ở trong cửu thiên ma luyện ba trăm năm khiến tâm cảnh của hắn vượt xa người thường.

Cho nên không bao lâu liền bình tĩnh trở lại, biết được tiếp theo phải làm những gì.

Những chân tướng kia cần chính hắn đi bới móc, đi báo thù!

Sau đó, Tần Vô Nhai đứng dậy rời khỏi toà lầu các cổ lão này, tính đi mở mang kiến thức về thời đại này một chút, thời đại hoàng kim vô cùng sáng chói.

Nhưng mà sau khi rời khỏi chỗ này không bao lâu, Tần Vô Nhai ở giữa một tòa núi chập chùng đang dâng lên hào quang thì gặp được nam tử áo bào tím mang theo thần sắc khiếp sợ không gì sánh nổi, kích động, hưng phấn.

Đối phương hình như vẫn ở nơi đó chờ hắn.

Chẳng biết tại sao, trên người nam tử này, hắn cảm thấy từng tia khí tức quen thuộc.

"Ngươi là ai?"

Tần Vô Nhai nhướn mày, chủ động mở miệng hỏi thăm, khoảng thời gian này, hắn đã học xong ngôn ngữ của thời đại này, giao lưu không có trở ngại gì.

Theo bản năng, hắn coi đối phương như đám tuổi trẻ thiên kiêu đến đây gây sự để nổi danh.

"Đại... đại sư huynh..."

Nhưng mà, làm cho toàn thân Tần Vô Nhai chấn động, con mắt trợn to, khó có thể tin chính là đối phương xưng hô hắn là đại sư huynh?

Xưng hô thế này?

Đã bao lâu rồi hắn chưa được nghe?

Ngoại trừ khi hắn ở Vô Nhai Đạo Tông, ai còn có thể xưng hô hắn như vậy? Một đời này có ai biết thân phận của hắn đâu, hắn cũng chưa từng đề cập qua với ai.

Chẳng lẽ là...

Nghĩ tới đây, âm thanh của Tần Vô Nhai phát run, trở nên hưng phấn, kích động, lại có chút không thể tin, sợ rằng tất cả chuyện này đều là ảo giác của hắn.

"Là ta... Đại sư huynh, ta là A Dương đây!"

Âm thanh của Tử Dương thiên quân chưa từng run rẩy như vậy, kích động, hưng phấn, khiếp sợ đến cực hạn.

Hắn thật sự không ngờ người này lại là đại sư huynh đã từng biến mất, là gương mặt quen thuộc kia.

Dù đã qua lâu rồi nhưng cũng chưa từng có chút biến hóa gì.

Đã từng là đại sư huynh của Vô Nhai Đạo Tông, một đời này lại gặp nhau trong hoàn cảnh này.

"A Dương... hóa ra ngươi là A Dương..."

"Thật không ngờ bây giờ còn có thể gặp lại ngươi!”

Tần Vô Nhai ngay lúc này khó mà chịu đựng được, hốc mắt như muốn đỏ lên, nhanh chân tiến lên sít sao nắm chặt lấy Tử Dương thiên quân, nhìn khắp trên dưới.

Sư đệ Tử Dương có chút tâm tư nhỏ, nhưng bản tính không xấu, luôn ngưỡng mộ tiểu sư muội.

"Sư đệ, năm đó đến cùng xảy ra chuyện gì? Sư môn, sư tôn bọn hắn đâu?"

Sau đó, muốn ôn lại chuyện cũ một phen, thần sắc kích động và hưng phấn, hai người cũng dần dần bình tĩnh lại.

Sau khi xác nhận thân phận của nhau, cảm xúc bành trướng, vô cùng cao hứng.

Tần Vô Nhai hỏi ra chuyện mà hắn quan tâm nhất.

Nhưng nghe được vấn đề này, thần sắc Tử của Dương thiên quân lại thay đổi chóng mặt, có chút tái nhợt vội nói: "Đại sư huynh ăn nói cẩn thận, có mấy lời không thể nói ra ngoài, thậm chí đều không thể viết xuống để truyền ra ngoài..."

Thấy vậy, Tần Vô Nhai trầm mặc xuống, nghĩ đến lúc trước hắn dò xét những điển tích cổ lão kia hình như cũng là như thế.

Ở giữa cổ sử, có một trận đại kinh hoàng!

Có nhiều thứ gọi là cấm kỵ, đó chính là ngay cả đề cập cũng không thể đề cập.

"Nhưng đại sư huynh xin yên tâm, chỉ cần không đề cập đến chuyện kia, về những việc khác thì ta có thể nói cho ngươi.”

Sau đó, Tử Dương thiên quân thở phào một cái, lại tiếp tục nói.

"Theo ta biết thì ngoại trừ ta thành công chuyển thế ra, tiểu sư muội cũng thành công chuyển thế, nếu như đám sư tôn sư tỷ không ngoài ý muốn gì thì cũng sẽ là như vậy.”

"Cho nên đại sư huynh, ngươi không cần quá lo lắng, tất cả chúng ta nhất định sẽ đoàn tụ."

Nghe vậy, Tần Vô Nhai cũng thở phào một cái, trên khuôn mặt lần nữa nở nụ cười.

"Ngươi nói tiểu sư muội cũng chuyển thế? Vậy nàng hiện tại ở đâu? Sao lại không thấy nàng?” Hắn dò hỏi.

"Việc này.... "

Lúc này, Tử Dương thiên quân cũng có chút khó nói, cân nhắc lời nói, “Tình trạng trước mắt của tiểu sư muội hình như có điểm kì lạ, không nhớ những chuyện trước kia."

"Không nhớ những chuyện trước đây?”

Tần Vô Nhai sửng sốt một chút, sau đó cười nói, "Không sao, chúng ta đợi nàng khôi phục lại ký ức là được, còn không thì có thể giúp nàng."

"Có câu nói này của đại sư huynh, ta yên tâm hẳn.”

Tử Dương thiên quân cũng thở phào một cái.

Hết chương 698.
Bạn cần đăng nhập để bình luận