Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2346: Cảm xúc

Chương 2346: Cảm xúc

Cố Trường Ca cũng không đi thúc giục hắn, loại chuyện này cũng không cần quá gấp.

Huống chi đám "thợ săn" ở ngoài Thương Mang chi hải kia còn có một đoạn thời gian đến Sơn Hải chân giới. Mà đây cũng không phải trọng điểm, đám "thợ săn" kia cũng chưa có tư cách Cố Trường Ca để vào mắt.

Hiện giờ cái hắn suy nghĩ chính là có nên liên hệ với chân giới còn lại hay không. Phạt Thiên Minh thành lập, tất nhiên không có khả năng chỉ có một phương chân giới tham dự.

Muốn dựa vào một phương chân giới để lay động Chân Thực chi địa, cũng chính là Bản Nguyên Giới, quả thực chính là mơ mộng viển vông, người si nói mộng.

Cố Trường Ca lại đảo mắt nhìn qua các địa giới còn lại. Bình thường.

Lúc luyện hóa Ma Chủ chân huyết ở Hư Vô chi lực, ngay cả đám người Giang Sở Sở, Doãn Mi cũng đều rơi vào bế quan, các nàng cũng đang có ý đồ trùng kích cảnh giới cao hơn. So với trước đó, Thần quốc, Thiên Đình bên kia đã không có chuyện gì cần xử lý.

Ngày thường cũng chỉ có một ít thiên binh thiên tướng tuần tra khắp nơi, duy trì trật tự an bình. Các đạo thống các tộc cũng không ngu xuẩn, không có khả năng mạo phạm Thần quốc cùng Thiên Đình.

Hơn nữa trong khoảng thời gian này, rất nhiều lão quái vật hồi sinh, có một ít nhân vật cổ lão thậm chí đã từng trải qua trận hạo kiếp hắc ám ở Cấm Kỵ kỷ nguyên cùng Cố Trường Ca.

Cho nên bọn hắn càng rõ ràng sự khủng bố của Cố Trường Ca, làm sao còn dám vọng động, đều co đầu rụt cổ trong lãnh thổ của mình.

"Tính toán thời gian, cũng đã lâu không gặp nha đầu Tiên Nhi kia…”

Thân ảnh Cố Trường Ca xuất hiện trong Tứ Phương thần điện của Thiên Đình.

Trong điện rộng rãi lại có vẻ đặc biệt lạnh lẽo yên tĩnh, không có bất kỳ người nào. Đã lâu lắm rồi nơi đây không có bóng người xuất hiện.

Sau khi Nguyệt Minh Không bế quan, Cố Trường Ca cũng đi mất.

Rất nhiều sự vụ của Thiên Đình đều giao cho đông đảo thần tử, bao gồm cả các đại Tiên Vương gia tộc ở Tiên vực đều do bọn hắn xử lý.

Cho nên vô vàn địa vực trung tâm ở Thiên Đình gần như không có thân ảnh nào xuất hiện.

Ngay cả những cường giả đã từng đi theo Cố Trường Ca, tâm phúc được hắn coi trọng nhưng không được hắn cho phép cũng không dám đặt chân vào đây.

Hắn khẽ lắc đầu, trong đại điện trống rỗng, chỉ có bức màn buông xuống bị gió ở xa xa thổi tới phấp phới. Cố Trường Ca đứng sừng sững một mình ở đây, thật lâu sau không có chút động tĩnh nào.

Từ lần trước theo Đại Hồng Điểu trở về từ Tiên vực để thăm Cố Tiên Nhi, cũng đã lâu hai người không gặp mặt, Đại Hồng Điểu nói Cố Tiên Nhi là Giới Tử chuyển thế của Sơn Hải chân giới, đã từng chống lại lượng kiếp khi nó rơi xuống ở Sơn Hải chân giới.

Chẳng qua trí nhớ của Cố Trường Ca về Sơn Hải chân giới rất mơ hồ, cũng rất ít.

Trước đây hắn cũng chưa từng để ý qua, tâm tư đều đặt trên người chân linh Thanh Y của Sơn Hải chân giới.

"Vẫn thiếu hơi người, cho dù là đã quen với sự cô tịch vạn cổ nhưng đã lâu không nhìn thấy những cái bao trút giận này, hơi không quen lắm..."

Cố Trường Ca cảm khái, hắn biết Cố Tiên Nhi hiện giờ hẳn là đang ở một nơi nào đó rèn luyện hòng trở nên mạnh mẽ dưới sự trợ giúp của Đại Hồng Điểu.

Cho nên hắn cũng không dùng thủ đoạn đi thôi diễn tung tích của nàng.

Thật lâu sau hắn mới đi ra đại điện, hư không trước mắt mơ hồ, hắn chậm rãi bước đi, qua lại ở trong đó. Vận Mệnh thần điện, Tiêu Nhược Âm một thân váy dài thuần khiết đang nhắm mắt ngồi trên một khối bồ đoàn, không hề nhúc nhích. Nàng cũng lâm vào một loại bế quan thâm độ nào đó.

Chẳng qua Vận Mệnh thần điện xưa nay vắng vẻ, phạm vi gần trăm vạn dặm trong tinh vực cũng không có bao nhiêu sinh linh. Tiêu Nhược Âm đã giải tán tất cả thị nữ trong thần điện, chỉ còn tiên chu cổ đăng làm bạn.

Cố Trường Ca đi đến, không đánh thức nàng.

Hắn chỉ ở bên cạnh nhìn, cũng không lên tiếng mà chỉ nhìn một hồi, sau đó lẳng lặng rời đi. Cố Trường Ca cũng không biết vì sao mình lại đi tới Vận Mệnh thần điện.

Vì sao lại muốn nhìn Tiêu Nhược Âm.

Là bởi vì người bên cạnh đều lần lượt bế quan sao? Hay là có chút cô đơn nên muốn nói chuyện với ai đó?

Cũng có thể trong lòng hắn có chút áy náy đối với Tiêu Nhược Âm?

Nội tâm Cố Trường Ca hơi khó hiểu vì những cảm xúc này.

Hắn cũng không phải kẻ tu hành vô tình chi đạo, nhưng bất kể là lấy thân phận Ma Chủ hay lấy thân phận chân tổ, hắn cũng không giống người bình thường.

Hắn không thể thực hiện từng bước giống như người bình thường, trải qua đủ loại phàm tục, trải nghiệm trăm cảm xúc của chúng sinh.

"Ta sẽ nảy sinh loại cảm xúc này? Đây là từ sâu bên trong nói với bản thân ta, cảm xúc của ta có một cái gì đó không trọn vẹn?”

Cố Trường Ca nhẹ nhàng lắc đầu, chưa bao giờ cảm thấy mình được coi là người có tình.

Để đạt được mục đích của mình, hắn có thể không tranh đoạt mà sử dụng tất cả mọi thủ đoạn có khả năng làm được. Theo quan điểm của hắn, kết quả quan trọng hơn quá trình.

Cho nên khi cân nhắc rất nhiều chuyện, hắn sẽ suy xét kết quả trước, sau đó suy nghĩ phải thông qua thủ đoạn nào mới có thể nhanh chóng đạt được kết quả này. Đây là một thói quen tự nhiên đã được khắc sâu trong tâm hồn hắn tựa như một dấu ấn. Trong mắt Cố Trường Ca, thế gian đủ loại, bất luận là người hay vật đều có thể xem như công cụ. Điều duy nhất phụ thuộc vào sự khác biệt của chúng là giá trị cao hay thấp.

Vì vậy nên có nhiều lần hắn đã gặp khó khăn khi nảy sinh những cảm xúc thực sự đối với những công cụ này.

Hết chương 2346.
Bạn cần đăng nhập để bình luận