Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2203: Hoạ vô đơn chí

Chương 2203: Hoạ vô đơn chí

"Vì sao những người này lại có địch ý với chúng ta lớn như vậy?"

Một đám Tiên Vương ở Trung Tiên vực đều cau mày, đây là lần đầu tiên bọn hắn gặp phải tình huống như vậy.

Nếu như không phải Nam Tiên vực bây giờ khá đặc thù thì bọn hắn đã sớm động thủ rồi, sao có thể khách khí như vậy. Tiên Vương không thể chịu nhục.

Người này chỉ là một chân tiên nho nhỏ vậy mà lại dám dùng ngữ khí này để nói chuyện với bọn hắn, nếu như là trước kia thì đã bị đập chết từ lâu.

"Thật là phiền phức."

La vương hừ lạnh một tiếng, bàn tay lớn chuyển động vắt ngang qua bầu trời trực tiếp túm lấy tên chân tiên kia, khí tức kinh khủng như biển lớn đổ ập xuống, không ai có thể ngăn cản nổi.

Tất cả chân tiên ở chỗ này đều run rẩy, hai chân như nhũn ra, không nhịn được quỳ phục xuống.

Đây cũng là uy áp của một Tiên Vương cái thế, chân tiên ở trước mặt bọn hắn cùng lắm cũng chỉ hơn giun dế một chút mà thôi.

Hắn tra xét ký ức của tên chân tiên này, muốn biết được lý do vì sao tất cả mọi người ở Nam Tiên vực lại có địch ý với bọn hắn lớn như vậy.

Song khi hắn nhìn thấy ký ức trong đầu tên chân tiên, đặc biệt là ký ức liên quan đến trận chiến trước đó thì sắc mặt liền trở nên xanh mét.

Đạo pháp thân Tiên Vương sừng sững ở vòm trời kia vậy mà lại tự xưng là La vương ngay trước mặt tất cả mọi người ở Nam Tiên vực.

Sau đó lại thiêu đốt chính mình rồi giống như thiêu thân lao đầu vào lửa tự tìm cái chết, nỗ lực chống lại vị nào đó.

"Đáng chết, đây là có người muốn hãm hại ta..."

La vương nhất thời gầm lên giận giữ, sắc mặt xanh trắng đan xen, phẫn nộ đến cực điểm, trực tiếp chấn vỡ những ngôi sao trong phạm vi hàng chục triệu dặm xung quanh.

Rốt cuộc hắn cũng hiểu rõ vì sao tâm tình chính mình lại bất an, cảm giác có người ở phương xa đang tính kế hắn, hóa ra chính là ở chỗ này.

Hơn nữa nhìn tình huống lúc đó thì dường như tất cả mọi người đều cảm thấy thân ảnh kia chính là hắn, mặc dù không hiện ra chân thân thế nhưng chỉ một vài câu nói là đã dội hết chậu nước bẩn lên người hắn.

Cho dù đây không phải là chuyện hắn gây nên nhưng chứng cứ lại vô cùng đầy đủ, có thể chứng minh mọi việc là do hắn làm.

"Kẻ nào muốn hại ta, ta và ngươi không thù không oán..."

Xem ký ức của vị chân tiên này xong, tâm tình La vương cực kỳ bi phẫn. Trận chiến đó vẫn còn dính một chút bí ẩn không rõ.

"Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?"

Mấy vị Tiên Vương khác đều bị phản ứng của La vương làm cho kinh hãi, sau đó tiến lên cùng tra xét phần ký ức này. Tiếp theo sắc mặt của mọi người cũng thay đổi, tuy rằng không kinh sợ như La vương nhưng cũng rất bất thường, ai nấy đều u ám bất định.

"Là ai hãm hại Trung Tiên vực ta?"

"Kẻ hại Trung Tiên vực chúng ta thật quá ác độc."

Bà lão Tiên Vương của Vương gia nói, biểu tình nghiêm nghị, suy đoán nhất định là có kẻ nào đó gài bẫy.

Màn sương mênh mông bỗng nhiên bao phủ đó cũng không đơn giản như vậy, mọi thứ quá mức trùng hợp, vừa vặn vây khốn bọn hắn ở nơi đó nhằm kéo dài thời gian.

Đã như thế thì mặc kệ bọn hắn giải thích như thế nào, cho dù lập lời thề Thiên Đạo thì cũng khó có thể rửa sạch hiềm nghi. Dù sao khi đến cảnh giới Tiên Vương này, lời thề Thiên Đạo chưa chắc có thể ràng buộc bọn hắn.

Các Tiên Vương còn lại đều rõ ràng việc này, sắc mặt ai nấy cũng vô cùng khó coi, đây rõ ràng là chụp nồi lên đầu Trung Tiên vực bọn hắn.

Hơn nữa bọn hắn cũng không có chứng cứ rõ ràng để chứng minh việc này không có liên quan đến mình, vì vậy kế tiếp khẳng định là Trung Tiên vực phải nghĩ được biện pháp chứng minh bản thân trong sạch.

Người âm thầm núp trong bóng tối nhờ vào thủ đoạn này đã hoàn toàn khuấy động Trung Tiên vực.

Tất cả Tiên Vương ở đây đều có hiềm nghi, dù sao lúc đó năm thân ảnh này đều là pháp thân chứ không phải chân thân. Chỉ cần thông qua bí bảo cũng có thể làm được, không thể nói rằng bởi vì bọn hắn luôn ở cùng nhau liền hoàn toàn có thể thoát khỏi việc bị nghi ngờ.

"Thủ đoạn này thật sự là quá ác độc..."

Một lão Tiên Vương không nhịn được thở dài nói, sau đó lại rất đồng tình đối với vị La vương vừa kinh vừa sợ.

Bởi vì đối phương dùng danh nghĩa La vương hiện thân ở đó, lúc sau lại tự bạo, hiện tại cho dù La vương có một trăm cái miệng cũng không thể giải thích rõ ràng.

Ai biết được bọn hắn có nghi ngờ gì hay không?

Vương Tử Câm cũng không khỏi có chút đồng tình đối với La vương, không thể trách hắn có biểu hiện tức giận như thế, nếu đổi lại là ai thì cũng sẽ có phản ứng như vậy thôi.

Tự nhiên lại gánh trên lưng một nỗi oan ức, hơn nữa còn là loại oan ức có rửa thế nào cũng không sạch.

“Thật đúng là ngồi không cũng trúng đạn! Cũng không biết là kẻ nào có cừu oán với La vương đến thế?”

“Hoặc là nói chuyện này có liên quan tới hắn, chẳng qua hắn chỉ cố bày ra trận địa giả để tranh thủ chút đồng tình, làm chúng ta bớt hoài nghi hắn mà thôi”

“Nhưng mặc kệ thế nào, hiện tại bảy vị Tiên Vương đều không thể tránh khỏi hiềm nghi. Hồng Môn Yến lần này thật là hoạ vô đơn chí…”

Hết chương 2203.
Bạn cần đăng nhập để bình luận