Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 545: Nếu là vậy ngươi có thể đi chết được rồi!

Chương 545: Nếu là vậy ngươi có thể đi chết được rồi!

Đây là một thung lũng, nhìn vô cùng rộng lớn, bốn phía thế núi có vẻ nguy nga, cổ mộc che trời, dây leo xen lẫn.

Giữa sơn cốc, tọa lạc một hồ phỉ thúy màu xanh bích.

Sau khi đến nơi này.

Mày Khương Dương không tự chủ nhíu lại một cái, từ nơi sâu xa vậy mà cho hắn cảm giác nguy hiểm.

Loại tồn tại giống hắn, đối với khí tức ở trong u tối, cơ hồ là cảm giác theo bản năng.

"Chẳng lẽ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?"

Khương Dương âm thầm nhíu mày, nhưng mà lần này rời khỏi Tiên Luân thánh địa, hắn vẫn mang theo vài đồ vật, cho nên cũng không để ý nhiều.

Trải qua quá nhiều việc rồi.

Cho dù có ngoài ý muốn, hắn cũng có thể tự tin giải quyết hết.

"Ta đã đến, ra đi?"

Sau đó, hắn nhàn nhạt mở miệng, quét mắt về phía dãy núi trước mặt.

Hắn đã cảm giác được có khí tức ba động từ bên trong truyền ra.

Rất rõ ràng người hẹn hắn tới đây, đang ở bên trong.

Mà sau lời nói của Khương Dương.

Sưu sưu sưu!

Từng thân ảnh lần lượt hiện ra từ bốn phương, tất cả thân mang kim giáp, chảy xuôi bảo huy, khí huyết cường đại, khí tức sát phạt kinh người.

"Người từ thượng giới."

"Điều này sao có thể ..."

Chú ý tới khí tức ba dộng đặc thù trên những người này, sắc mặt Triệu di không khỏi thay đổi, không ngờ Khương Dương tới đây, lại là tới gặp người tới từ thượng giới.

Khương Dương đến cùng có thân phận gì?

Mà lúc này, Khương Dương vẫn lạnh nhạt như cũ ,không có bộ dạng ngoài ý muốn, khiến Triệu di càng chấn kinh.

Lai lịch của Khương Dương , chỉ sợ so với tưởng tượng của nàng còn xa hơn.

"Chủ nhân phía sau các ngươi đâu?"

Khương Dương đối với đám chiến sĩ giáp vàng tới từ thượng giới ở trước mắt không thèm để ý chút nào, thần sắc lạnh nhạt nói, " để nàng ra gặp ta đi, hao hết tâm tư, lại cảnh giác như thế, ngược lại là vì sao?"

Hắn nói ngôn ngữ của thượng giới, cũng không phải ngôn ngữ của giới này.

Cũng may tu vi của Triệu di rất mạnh, nghe hiểu hắn đang nói cái gì, bằng không lúc này tuyệt đối sẽ lơ ngơ.

"Chủ nhân đang ở giữa đình hồ, còn mời các hạ tự mình đến đây."

Chiến sĩ giáp vàng cầm đầu, thần sắc mang theo một tia dò xét, nhìn qua Khương Dương mấy lần, phảng phất muốn xác định chính xác, sau đó mới nói như vậy.

Nghe vậy Khương Dương nhướng mày, hắn tự mình đến đã là cho mặt mũi, nhưng lúc này, vậy mà còn không ra đón tiếp?

Điều này khiến trong lòng hắn cảm thấy không vui.

Nhưng ngoài mặt vẫn là thần sắc lạnh nhạt.

Hắn thấy, truyền nhân Nhân Tổ điện ở một kiếp này, sợ là trong lòng còn có ngạo khí, tính tình có chút kiêu ngạo khó thuần, không cam tâm thần phục hắn.

Nghĩ như vậy, Khương Dương ngược lại nghĩ thông cảm giác bất an vừa rồi.

Có lẽ sự tình hôm nay sẽ không quá đơn giản.

Nhưng hắn không ngại xuất thủ giáo huấn truyền nhân Nhân Tổ điện bây giờ một chút, khiến nàng hiểu rõ một đạo lý, trưởng ấu tôn ti là như thế nào tới, Nhân Tổ điện này ai mới là nóc.

"Hi vọng nàng đến lúc đó không nên hối hận vì sự bất kính hôm nay."

Khương Dương từ tốn nói, sau đó mang theo Triệu di, đi theo đám chiến sĩ giáp vàng về phía giữa đình hồ.

Về phần thần sắc cổ quái kỳ dị của đám chiến sĩ giáp vàng, Khương Dương cũng không thèm để ý.

Lúc này hắn đã hiểu rõ, vì sao truyền nhân của Nhân Tổ điện lại muốn hắn đến nơi hẻo lánh như vậy.

Mà không phải trực tiếp tới Tiên Luân thánh địa bái phỏng hắn.

Đủ loại hành động, có vẻ cực kỳ bí mật, không lộ bất kỳ động tĩnh gì.

Việc này không phải chính là biểu hiện của sự kiêu ngạo sao?

Rất nhanh, Khương Dương liền thấy được thân ảnh đang chờ giữa đình hồ.

Mặc dù dùng mạng che mặt, nhưng khó che được nhan sắc tuyệt thế , ánh mắt yên tĩnh thâm thúy, khí chất có vẻ vô cùng rất xuất trần, có loại khí chất vượt lên chúng sinh.

Nàng dùng một loại thần sắc kỳ quái, đang đánh giá hắn.

Chính là Nguyệt Minh Không bố trí ở chỗ này đã lâu, dự định làm một mẻ bắt rùa trong hũ.

Nàng cũng không nghĩ tới thử vận may một lần nữa, Khương Dương lại thật sự tin tưởng, rời khỏi Tiên Luân thánh địa, chạy tới nơi đây.

Mặc dù có chỗ nghi hoặc và không hiểu.

Nhưng cũng không ảnh hưởng đến ý niệm muốn giết Khương Dương của Nguyệt Minh Không.

Thế là... nàng bố trí thiên la địa võng ở đây, lần này nàng chuẩn bị hơn xa lần mưu đồ truyền thừa của Diệp Lăng ngày trước gấp trăm ngàn lần.

Khương Dương coi như có thủ đoạn nghịch thiên, lần này dù không chết, cũng phải lột một lớp da.

"Đây chính là truyền nhân của Nhân Tổ điện bây giờ sao? Trách không được sẽ làm ra loại chuyện này."

Mà Khương Dương cũng đồng thời đang dò xét đạo thân ảnh ở giữa đình hồ, có chút giật mình.

Hắn nhìn người luôn rất chuẩn.

Dựa vào khí chất, liền biết vị nữ tử tuyệt sắc trước mắt này có tính tình như thế náo.

Chỉ sợ là sẽ không cam lòng quy phục hắn.

Cho nên Khương Dương cũng không phải rất để ý, loại nữ tử tính tình kiêu ngạo như này, trước kia hắn đã gặp không ít, biết được phải làm sao làm cho đối phương quy phục.

"Ngươi chính là Khương Dương?"

Mà ngay lúc rất nhiều ý nghĩ xẹt qua trong đầu Khương Dương.

Nữ tử ở giữa đình hồ, cũng cất tiếng, âm thanh tựa như tiếng của tự nhiên lại ẩn chứa sát ý băng lãnh.

"Ta chính là Khương Dương." Khương Dương thần sắc nhàn nhạt nói, " cũng chính là người ngươi luôn tìm kiếm."

"Ngươi chính là truyền nhân đời này của Nhân Tổ điện sao?"

Vào lúc này hắn thẳng thắn thừa nhận thân phận, không phải là biểu hiện hắn không tự tin, mà căn bản là không lo lắng ý đồ của đối phương.

"Rất tốt, vậy ngươi có thể đi chết rồi!"

Nhưng Nguyệt Minh Không nghe vậy chỉ nhíu mày một cái, cũng không trả lời hắn.

Sau đó, vừa dứt lời nàng bỗng nhiên vung ống tay áo, thần sắc lạnh lùng đến cực điểm.

Ầm ầm!

Bốn phương tám hướng truyền đến từng đoàn khí thế mênh mông cuồn cuộn, huyết khí ngập trời.

Sơn mạch bốn xung quanh đều có rất nhiều chiến sĩ giáp vàng giáng lâm, tựa như nước lũ, bỗng nhiên ào tới.

Hết chương 545.
Bạn cần đăng nhập để bình luận