Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1406: Cưỡng chế cướp dâu

Chương 1406: Cưỡng chế cướp dâu

Lúc này, vẻ mặt của đám người Lạc tộc tái nhợt vô cùng, nhiều người phát run lên, có một số người còn sợ đến mức hai chân mềm nhũn, trực tiếp ngã “bịch” xuống đất, tất cả đều bị cảnh tượng này dọa sợ.

Cho dù Yến Minh đã dự liệu từ sớm, nhưng sắc mặt vẫn hơi tái đi, dù sao đây cũng là một vị Chí Tôn đó, đâu phải là rau cải trắng có thể thấy tùy tiện ở bên đường đâu.

Thực lực của một Chí Tôn cảnh, tu hành cũng mấy trăm vạn năm, ở Bát Hoang Thập Vực thì cũng được xếp vào hàng siêu cấp cao thủ.

“Sư… Sư tôn…”

Lúc này Lạc Doanh đã hoàn toàn đờ đẫn, sắc mặt trắng bệch, giọng nói cũng run lên, căn bản không dám tin chuyện trước mắt.

Sư tôn Chí Tôn của mình bị đối phương quát lớn một tiếng, sau đó trực tiếp nổ tung mất mạng, nàng không dám tin điều này là thật, toàn thân trở nên lạnh lẽo.

“A Đại, không được vô lễ. Chúng ta là khách đấy.”

Cố Trường Ca thấy vậy ánh mắt không hề nổi lên chút gợn sóng, chỉ cười nhạt một tiếng.

Mà việc vị Chí Tôn kia bỏ mạng, tựa hồ ở trong mắt hắn cũng không khác với việc giẫm chết một con giun con dế là bao.

“Vâng, công tử.” A Đại nghe vậy cung kính lùi về phía sau lưng hắn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều không rét mà run, cảm giác hôm nay Lạc tộc đã trêu phải một phiền toái rồi.

“Vị Lạc Doanh cô nương này và Yến Minh chính là lưỡng tình tương duyệt, ta nghĩ lần này chắc là không có vấn đề gì đúng không?”

Cố Trường Ca mỉm cười nói, ánh mắt đảo qua toàn bộ Lạc tộc, cuối cùng rơi vào trên khuôn mặt lộ ra sự kiêng kỵ của Lạc Phong, cảm thấy khá là hứng thú.

Xem ra cái tên khí vận chi tử này cũng khá là kiên nhẫn đấy, cho tới bây giờ vẫn còn giữ im lặng, giả vờ làm tên đần như trước đây.

Mà nghe hắn nói như thế, trong đại sảnh lập tức im lặng, không một ai dám lên tiếng.

Cho dù là gia chủ Lạc tộc vừa nói chuyện thì sắc mặt cũng hoàn toàn trắng bệnh, cực kỳ sợ hãi, không dám nói thêm một chữ nào,

Đường đường là một vị Chí Tôn lại chết thảm như thế kia ở trong đại sảnh, hình thần câu diệt, ngay cả một chút dấu hiệu cũng không có.

Cảnh tượng này thực sự tạo nên sự chấn động lớn, rất nhiều người trong đầu còn ông ông, chưa kịp phản ứng lại.

Bây giờ nghe thấy lời này của Cố Trường Ca, gần như tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi không thôi, căn bản không dám lên tiếng.

Đám người Lạc tộc thì càng kinh hãi hơn, trong ánh mắt là sự sợ hãi sâu sắc.

Đối với Lạc tộc mà nói, Chí Tôn cảnh đã là một sự tồn tại kinh khủng đến mức không tưởng, khiến bọn họ phải đối đãi thận trọng.

Thế nhưng sư tôn của Lạc Doanh lại bị một âm thanh trực tiếp đánh chết, làm sao mà bọn họ không hãi hùng cho được.

Nếu Yến Minh khăng khăng muốn dẫn Lạc Doanh đi, thì bọn họ cũng không dám ngăn cản, thực ra cũng chẳng ngăn cản nổi.

“Tên Lạc Phong kia nín nhịn tốt đấy, cũng không biết thân phận mà hắn ta che giấu là gì.” Cố Trường Ca có chút hứng thú liếc nhìn Lạc Phong.

Lúc này, tầm mắt của hắn vừa vặn thấy được sự thay đổi khí vận trên người Lạc Phong.

Bên trong cỗ khí vận này còn xen lẫn khá nhiều giới vận của Bát Hoang Thập Vực.

Nếu vậy thì có một khả năng, thân phận thực sự của Lạc Phong có liên quan rất lớn với Bát Hoang Thập Vực.

Cố Trường Ca cẩn thận suy nghĩ, trong lúc nhất thời rất khó để đoán ra thân phận của Lạc Phong.

Hắn cũng không xác định được liệu Lạc Phong có hậu chiêu gì không, tuy nhiên hắn nghĩ rằng có lẽ quá trình thức tỉnh của loại cường giả này cũng không khác với quá trình trùng sinh là bao.

Xem xét từ tình huống trước mắt thì thực lực của Lạc Phong vẫn còn rất yếu, cho nên điều mà lúc này Cố Trường Ca muốn biết chính là giá trị của Lạc Phong, muốn biết Lạc Phong có thể mang đến cho hắn cái gì.

“Người đâu, dẫn Doanh Nhi đi, buổi hôn yến hôm nay kết thúc ở đây thôi.”

Mà lúc này, khóe miệng Yến Minh nhếch nụ cười lạnh. Bỗng nhiên hắn ta vung tay lên ra lệnh cho người phía sau, dự định sẽ dẫn Lạc Doanh đi.

Hành động này khiến cho Lạc Doanh có chút ngơ ngác, sau khi phản ứng lại lập tức biến sắc, muốn lùi lại về sau.

Nàng thực sự không ngờ tới Yến Minh lại tính cưỡng ép dẫn nàng đi, hơn nữa còn ngay trong buổi hôn yến.

Lúc này nếu như nàng để cho người nơi tối động thủ, thì những sắp xếp trong mấy năm gần đầy của nàng đều sẽ bị bại lộ.

Trong lúc nhất thời, Lạc Doanh lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Đám người Lạc tộc cũng ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, hoàn toàn không dám tiến lên ngăn cản.

“Lạc Phong, ngươi cứ nhìn ta bị bọn họ dẫn đi như vậy sao?”

Mà đúng lúc này, Lạc Doanh bỗng nhiên nhìn về phía Lạc Phong mặc hồng bào ở bên cạnh, nàng không khỏi lên tiếng hỏi hắn.

Lạc Doanh nhìn ra được, Lạc Phong của bây giờ rất khác so với trước kia.

Lạc Phong của bây giờ đã không còn là thằng ngốc hồi trước.

Nàng cũng không biết vì sao đột nhiên lại hỏi Lạc Phong như vậy, chỉ là nàng cảm thấy hắn không đơn giản như vẻ bề ngoài, nói không chừng hắn sẽ có biện pháp.

Nghe nàng nói như thế, tất cả mọi người trong đại sảnh đều cả kinh, tộc nhân của Lạc tộc cũng khiến sợ nhìn về phía Lạc Phong.

Bọn họ không rõ vì sao lúc này Lạc Doanh lại mở miệng nói chuyện với một tên đần.

Tuy nhiên bọn họ lại ngẩn người khi phát hiện, cái tên Lạc Phong mà trước giờ bọn họ không hề chú ý nhưng lúc này lại có sự khác biệt rất lớn.

Ánh mắt hắn trở nên có thần mà thâm thúy, cũng không chảy nước miếng nữa, hắn đứng sừng sững ở đó, thậm chí còn có mấy phần phong độ bất phàm.

“Phong Nhi…”

Gia chủ Lạc tộc càng nhịn không được mà kích động gọi to một tiếng.

“Đây vẫn là thằng ngốc Lạc Phong của trước kia sao?”

Phần đông khách mời cũng khiếp sợ không thôi, đang cẩn thận đánh giá Lạc Phong.

“Phong Nhi, con đã khỏi bệnh rồi sao?” Gia chủ Lạc tộc giọng điệu run rẩy hỏi Lạc Phong.

Hiện tại ông cũng không xác định được rốt cuộc Lạc Phong đã khỏe, hay chỉ là ảo giác của bản thân mình.

Hết chương 1406.
Bạn cần đăng nhập để bình luận