Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2185: Giết gà doạ khỉ

Chương 2185: Giết gà doạ khỉ

Lúc này Minh vương nghĩ tới vùng đất thương mang xa xôi, phải chăng có rất nhiều tồn tại mạnh mẽ từ thời kì cổ lão đang muốn rời nơi đó quay về?

Gây dựng lại và thống nhất Dị vực cùng Tiên vực là xu thế tất yếu.

Chưa nói tới Đế tộc chi tổ, chỉ Tiên Vương cũng có thể cảm nhận được khí cơ trong tăm tối và chiều hướng của Thiên Đạo.

Không thể chống lại xu thế chung, ngay cả Tiên Vương cũng không thể nói rằng muốn nghịch thiên cải thế, nếu không thì chắc chắn sẽ bị nhân quả đáng sợ đè chết luôn, hình thần câu diệt.

"Vậy là hắn muốn vứt bỏ Tiên Vương ư?"

Minh vương sầm mặt, cảm thấy thật ra là Đế tộc chi tổ kiêng dè vị tồn tại Cấm Kỵ kia.

Tuy hắn biết vị trạng thái của vị tồn tại Cấm Kỵ kia không phải là mạnh nhất, nhưng lúc này hắn không dám lấy cứng chọi cứng, chỉ muốn giữ trạng thái đỉnh cao để tránh hình phạt đáng sợ trong thời gian tới.

"Vì thế hắn trơ mắt nhìn Tiên Vương Dị vực biến thành chất dinh dưỡng..."

Thật sự là Minh vương không cam lòng, nhất là trên người hắn có lạc ấn do vị kia để lại.

Lạc ấn này chẳng khác nào một tọa độ, vị kia có thể thông qua tọa độ này tìm được vị trí của hắn bất cứ lúc nào.

Cho dù hắn trốn khỏi Dị vực cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của vị kia. Vận mệnh đã được định trước như lời Đế tộc chi tổ nói.

"Thật sự không có cách nào ư?"

Minh vương lo lắng bất an, không muốn chết đi như thế.

Những người đi tới cấp bậc Tiên Vương đều là nhân vật chính của mỗi thời đại, hoành hành ngang dọc một đời, bễ nghễ vô địch, làm gì có chuyện bọn hắn chịu chết thảm chứ?

Sau khi về vũ trụ thuộc về mình, Minh vương bắt đầu phân phó ra lệnh cho thuộc hạ vắt óc nghĩ cách duy trì truyền thừa của mình.

Đồng thời hắn cũng biết tin tức mà Minh Y truyền về, hắn đã giao pháp chỉ cho La Vương rồi. Tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì thì phải xem đám người La Vương cân nhắc và lựa chọn như thế nào.

Điều này khiến Minh vương nhen nhóm một tia hi vọng. Thế nhưng khi hắn biết Phật quốc ở Nam Tiên vực diệt vong trong một ngày, cả vũ trụ đều sụp đổ thì hắn ngây ngẩn cả người, tiếp đó trên gương mặt lộ rõ vẻ cay đắng như thấy được kết cục của mình trong tương lai.

Hắn cảm thấy nhất định là Bồ vương chọn chống lại Cố Trường Ca nên mới rơi vào kết cục này, Phật quốc do hắn sáng lập cũng bị chôn vùi theo, biến thành phế tích.

Dường như cảnh tượng này diễn ra theo vòng tuần hoàn. Chẳng phải Tiên Cung từng cường thịnh, thống trị Tiên vực cũng diệt vong y như vậy sao?

Sau đó, Minh vương bắt đầu tìm các Tiên Vương khác ở Dị vực, muốn bắt tay bàn bạc đối sách cùng bọn hắn. Càng là sinh linh cấp bậc cao thì càng cảm nhận rõ sự áp bách và sợ hãi.

Nhất là bọn hắn biết Cố Trường Ca có thể thôn phệ Tiên Vương như nguồn dinh dưỡng, bọn hắn càng không muốn khoanh tay chịu chết.

Thời gian nửa tháng không dài mà cũng chẳng ngắn, trong mắt Tiên Vương thì nửa tháng thoáng cái đã qua. Cả Tiên vực lẫn Dị vực đều chìm trong sự bình yên hiếm có trong suốt mấy chục triệu năm qua, rất ít tranh đấu. Gần tới thời hạn thì mọi người càng cảm thấy thời gian như thanh đao, mỗi ngày đều chém xuống hòng tiêu diệt thần hồn của tu sĩ chốn nhân gian.

Bởi vì mọi người có dự cảm này nên càng nóng lòng và sợ hãi, mỗi vũ trụ đều rơi vào cảm xúc bất an.

Một góc bức màn tương lai đã hé mở, mọi người biết rõ sẽ xảy ra biến động khủng khiếp, có khả năng chư thiên sẽ trở nên hoang phế, không còn hi vọng gì nữa.

Nhưng mọi người vẫn chuẩn bị kỹ càng cho chuyện này, thế hệ trẻ ở Tiên vực lẫn Dị vực đều đang lẳng lặng chuẩn bị.

Trong bầu không khí này, các tộc, các đạo thống vô cùng lo lắng.

Trung Tiên vực lại càng yên tĩnh hơn, thời gian càng trôi qua càng khiến người ta căng thẳng bất an.

Các lão Tiên vương say ngủ ngàn thu cũng tỉnh lại, bọn hắn đến từ các cấm địa tuyên cổ trường tồn hoặc đến từ các thế gia cổ lão ẩn thế.

Nhờ vào trực giác, bọn hắn bừng tỉnh khỏi giấc ngủ sâu. Bởi vì trong mơ bọn hắn cảm ứng được dường như có một sinh linh vô thượng vừa to lớn vừa đáng sợ đang từ từ mở mắt, sắp bắt đầu chú ý tới chư thiên.

Mà nay bọn hắn càng kinh hãi hơn khi biết vị tồn tại Cấm Kỵ kia tái xuất thế gian. Một khi người này xuất thế, nhất là xuất thế đời này thì ai có thể đối kháng?

Đừng nói chi tới đời này, cho dù là thời kỳ Tiên vực hưng thịnh nhất cũng không có ai đủ khả năng chống lại hắn, Tiên vực trước đây đã bị hắn tiêu diệt.

"Những anh linh cổ lão đã khuất và chiến thần bất hủ có trở lại không?"

"Để cứu chư thế thêm một lần, ngăn chặn hạo kiếp diệt thế đáng sợ này như ngày xưa."

Tồn tại cổ lão của các tộc thở dài, lòng sốt sắng bất an. Thời gian quá xa xưa, các cường giả từng biến mất ở Tiên vực đang ở đâu?

Bọn hắn có thể đến Tiên vực ngăn cản tai họa vô tận này không?

"Thời gian gấp rút, còn ba ngày nữa là tới kỳ hạn nửa tháng, chúng ta phải làm gì đó để ứng phó."

"Nếu không, Phật quốc chính là kết cục của chúng ta. Vị kia tiêu diệt Phật quốc vào lúc này là để cho bọn hắn xem."

"Giết gà dọa khỉ cũng chỉ đến thế mà thôi."

Trong vũ trụ nơi Vương gia trú ngụ, tiên vụ vờn quanh như chốn cực lạc thánh cảnh. Thần sơn tiên đảo, ngân thác đổ xuống, vô cùng phồn hoa.

Trong cung điện rộng lớn nhất, hai vị Tiên Vương đời này của Vương gia đang bàn bạc đối sách.

Hết chương 2185.
Bạn cần đăng nhập để bình luận