Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1570: Hôm nay Sơ Nguyệt lưu lại đây đi

Chương 1570: Hôm nay Sơ Nguyệt lưu lại đây đi

“Trước khi ngoại địch xâm lấn, vẫn nên để tiểu bối trong tộc chạy trốn trước tiên, bọn hắn mới là hoả chủng sau cùng.”

Nghe được lời nói của rất nhiều tộc nhân đàm luận trong đại điện, Cơ Nghiêu Tinh vẫn luôn nắm chặt nắm đấm tựa như nghĩ đến điều gì, bỗng nhiên trầm giọng nói: “Có lẽ chúng ta vẫn còn biện pháp sau cùng…”

“Biện pháp gì?”

Cơ Sơ Nguyệt khó hiểu nhìn ca ca của mình, nghĩ thầm đã đến cùng đường mạt lộ rồi, nhưng khi thấy trong mắt hắn dấy lên ngọn lửa hy vọng hừng hực, nàng lại không đánh lòng dội tắt.

“Chúng ta có thể cầu viện Trường Ca thiếu chủ. Chỉ cần một câu nói của hắn, nguy cơ sinh tử của Cơ gia chúng ta lần này sẽ có thể được giải quyết một cách dễ dàng.” Cơ Nghiêu Tinh trầm giọng nói, đây là biện pháp cuối cùng mà hắn có thể nghĩ tới.

Với địa vị hiện tại của Cố Trường Ca, chỉ cần hắn nói một câu, thậm chí cũng không cần làm gì là đã có thể bảo trụ được Cơ gia.

Những đại địch của Cơ gia kia tuyệt đối không dám đắc tội và làm trái lời của Cố Trường Ca trên mặt nổi.

Đây chính là hy vọng sống cuối cùng của bọn hắn.

Tuy nhiên Cơ Sơ Nguyệt lại trầm mặc trở lại, thực ra nàng đã sớm nghĩ tới biện pháp này rồi.

Nhưng dựa vào cái gì mà Cố Trường Ca lại giúp Cơ gia bọn hắn đây? Nàng thật sự không tìm ra được bất cứ lý do nào.

Mà dường như Cơ Nghiêu Tinh cũng đã nhìn ra lo lắng của Cơ Sơ Nguyệt, khuôn mặt hắn hơi nghiêm lại một chút, nói: “Thực ra ta cũng biết khả năng của chuyện này không lớn nhưng dù sao thì cũng còn hơn là chúng ta không hề làm gì. Hơn nữa vì sao muội muội ngươi lại không thử một cần, ngươi phải tin tưởng vào dung mạo của chính mình. Cơ Thanh Huyên và tỷ tỷ của nàng đều có cơ hội, vì cái gì ngươi lại không thể?”

Lời này khiến trong lòng Cơ Sơ Nguyệt dấy lên đợt sóng cực kỳ lớn, thần sắc của nàng bỗng nhiên trở nên có chút hoảng hốt.

Khi biết huynh muội Cơ gia bái kiến chính mình, kỳ thực Cố Trường Ca cũng đang định đến Nhân Tổ Điện một chuyến.

Nhìn từ mức độ ảnh hưởng của tai hoạ Tuyệt Âm Thiên đối với thượng giới, hắn cảm thấy mình cần phải nhắc nhở trưởng công chúa Già Lam của Tuyệt Âm Hoàng Đình đã thiếu nợ hắn rất nhiều Tuyệt Âm bản nguyên một chút.

Lúc đó hai người đều có lưu lại tín vật, tuy nhiên trong tín vật Không Gian kỳ mà trưởng công chúa Già Lam của Tuyệt Âm Hoàng Đình lưu lại có ẩn chứa một vòng thần hồn.

Nhưng mà viên Không Gian kỳ kia đã bị Cố Trường Ca phong tồn lại, để ngăn cách thần hồn mà Già Lam lưu lại.

Thông qua viên Không Gian kỳ kia, Tuyệt Âm Hoàng Đình có thể liên lạc với hắn.

Dù sao thì trước đây hai người cũng đã quyết định giao dịch, công chúa Già Lam của Tuyệt Âm Hoàng Đình trợ giúp Cố Trường Ca lấy được Tuyệt Âm bản nguyên.

Mà Cố Trường Ca lại phải giúp bọn hắn chế tạo Luân Hồi đài.

Tuyệt Âm bản nguyên có thể giúp Cố Trường Ca thoái biến đại đạo bảo bình, tuy nói hắn có thể bảo Giang Sở Sở giúp hắn tìm Tuyệt Âm Thiên nhưng cũng chỉ như muối bỏ biển. Đối với đại đạo bảo bình cần có Tuyệt Âm bản nguyên mà nói thì còn rất lâu mới đủ.

Lần này tại hoạ Tuyệt Âm Thiên đại bạo phát, trong mắt Cố Trường Ca có lẽ đây là lời báo hiệu rằng Tuyệt Âm Hoàng Đình sẽ tái hiện trên thượng giới.

Đồng thời đây cũng là dấu hiệu thượng giới sắp đại loạn, bởi vì trong tương lai không xa, Kỷ Nguyên đạo quả chín muồi, Tiên Giới chi môn ắt phải tái hiện, những tồn tại ẩn tàng sâu nhất của các tộc các đạo thông đều sẽ xuất thế, dùng cái này tranh đoạt tiên lộ.

Vì thế, Cố Trường Ca phải chuẩn bị sớm một chút mới được, bố trí một mồi nhử lớn.

Tuyệt Âm Hoàng Đình chính là một quân cờ cực tốt.

“Để bọn hắn vào đi.”

Do dự một lát, Cố Trường Ca mở miệng, để cho thị vệ ngoài điện mang huynh muội Cơ gia đi vào.

Kỳ thực hắn đã đoán được mục đích của hai người này, bây giờ Cơ gia đang gặp nạn, đối mặt với nguy cơ sinh tử.

Hai người này tới đây, khả năng lớn nhất là để cầu cứu hắn.

Đối với hắn mà nói thì loại chuyện này cùng lắm cũng chỉ là một câu nói, thế nhưng Cố Trường Ca cũng không phải người tốt, bản thân hắn đối với Cơ Sơ Nguyệt cũng không có nhiều hứng thú.

Tuy nhiên nghĩ lại mà nói, cân nhắc đến chuyện hắn không chỉ thôn phệ bản nguyên của tổ tiên Cơ gia mà còn lợi dụng đám người Cơ gia, khiến bọn hắn gãy gánh tại Côn Sơn.

Về tình về lý, hắn vẫn nên cứu giúp một chút, với lại sau này Cơ Thanh Huyên cũng có thể thuận lý thành chương tiếp quản Cơ gia.

Tính toán như thế thì cũng không mất gì.

“Về sự tình của Cơ gia các ngươi, ta đã biết được.”

Rất nhanh sau đó, thị vệ dẫn theo hai người Cơ Nghiêu Tinh và Cơ Sơ Nguyệt tiến vào trong điện.

Có thể nhìn ra, vì tới gặp Cố Trường Ca mà Cơ Sơ Nguyệt đã cố ý ăn diện, trang điểm một chút, dung mạo càng thêm mỹ lệ. Mái tóc tựa như thác nước, sáng đến mức có thể soi gương, giữa lông mày lộ ra một cỗ non nớt.

Nghe thấy Cố Trường Ca chủ động mở miệng nói chuyện, hai người Cơ Nghiêu Tinh và Cơ Sơ Nguyệt đều có chút giật mình, không khỏi trở nên lo sợ khẩn trương.

Nhất là Cơ Sơ Nguyệt, nàng rũ mi mắt, tay nhỏ siết chặt ống tay áo, không dám ngẩng đầu nhìn Cố Trường Ca.

Hai người vốn có dự định giải thích một phen.

Nhưng Cố Trường Ca lại thẳng thắn như vậy, trực tiếp khiến cho hai người không khỏi nuốt xuống những lời mà bọn hắn đã suy nghĩ kỹ khi đang trên đường tới đây.

Trong lúc nhất thời hai người lại không biết nên nói cái gì.

Dù sao thì bây giờ Cơ gia cũng đã luân lạc đến tình cảnh trở thành gia tộc tam lưu, dựa vào cái gì Cố Trường Ca phải cứu giúp bọn họ?

Mặc dù Cơ Sơ Nguyệt thanh lệ động lòng người nhưng với thân phận vốn có của Cố Trường Ca, hắn sẽ thiếu thiên chi kiều nữ sao?

Sau đó, bỗng nhiên trong điện rơi vào trầm mặc, ai cũng không nói gì, phảng phất như thời gian đã trôi qua ngàn năm dài dằng dặc.

Cơ Nghiêu Tinh cũng không nhịn được khoé môi lộ ra vẻ khổ sở, xem ra hắn đã suy nghĩ quá nhiều.

“Hôm nay Sơ Nguyệt lưu lại đây đi.”

Tuy nhiên đúng lúc này, Cố Trường Ca lại tựa hồ than nhẹ một tiếng, mở miệng một lần nữa.

Nghe vậy, đầu tiên Cơ Nghiêu Tinh sững sờ, sau đó đột nhiên thần sắc lộ vẻ kinh hỉ kích động.

Trên gương mặt Cơ Sơ Nguyệt không khỏi nhiễm lên mấy phần ửng đỏ. Nàng không ngờ là khuất núi sông liền không lối nẻo, sau bờ hoa liễu hiện thôn trang.

Nàng vốn cho rằng Cố Trường Ca sẽ lười quản sống chết của Cơ gia bọn họ.

Hết chương 1570.
Bạn cần đăng nhập để bình luận