Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1867: Đã an bài kế sách thoả đáng

Chương 1867: Đã an bài kế sách thoả đáng

“Khoảng thời gian này Trường Ca ngươi đột nhiên biến mất, chẳng lẽ là đi tìm Luân Hồi cổ thiên tôn?”

Rất nhanh sau đó, Luân Hồi cổ thiên tôn được người hầu dẫn đến tẩm cung nghỉ ngơi.

Các vị tộc lão cùng với lão tổ đều vây quanh Cố Trường Ca, không nhịn được mở miệng hỏi.

Bọn họ thực sự rất hiếu kỳ về lai lịch của Luân Hồi cổ thiên tôn.

Dù sao thì thời kỳ Tiên Cổ cũng quá xa vời so với hiện tại, không rõ là cách xa bao nhiêu kỷ nguyên nữa.

Ai có thể nghĩ đến Luân Hồi cổ thiên tôn vậy mà lại còn tồn tại trên thế gian, có thể sống sót đến bây giờ.

Vừa rồi nếu không phải Cố Trường Ca nghiêm túc giải thích, sợ rằng bọn hắn cũng không thể nào tin được, đạo nhân này vậy mà lại là Luân Hồi cổ thiên tôn trong truyền thuyết.

Đây thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

“Nói đến kỳ thật cũng là một câu chuyện dài, ban đầu khi ở Tiên Cổ đại lục ta đạt được truyền thừa của Luân Hồi cổ thiên tôn, ta cũng có cảm giác dường như hắn chưa hề vẫn lạc. Trước đó vừa vặn ta nghe được lời kêu gọi của Luân Hồi cổ thiên tôn, nói hắn bị vây khốn ở nơi nào đó…”

Cố Trường Ca lắc đầu, nhẹ giọng giải thích.

Lý do thoái thác này rất giống với cách nói trước đó của hắn khi ẩn thế Cố gia tiến đến Côn Sơn nghĩ cách cứu viện tiên tổ.

Do có tiền lệ trước đây, các vị tộc lão cũng không nghi ngờ gì nhiều.

Bọn họ cảm thấy Cố Trường Ca sẽ không vì lời đồn bên ngoài mà lựa chọn lẩn trốn ở nơi nào đó để né đầu sóng ngọn gió.

“Thì ra là như thế, đã làm khó ngươi rồi."

Các lão tổ Kẻ thành đạo nghe xong lời giải thích này, chợt gật đầu cảm khái trong lòng.

Ngay thời đại của bọn hắn cũng đã từng nghe truyền thuyết về Luân Hồi cổ thiên tôn, ai có thể nghĩ đến hôm nay lại được nhìn thấy chân nhân đây?

Bọn hắn tin tưởng một khi tin tức Luân Hồi cổ thiên tôn hiện thế được truyền đi thì chắc chắn sẽ giống như thủy triều bộc phát, làm chấn động tất cả các thế lực lớn.

Sau đó các tộc lão bắt đầu phân tích thế cục sắp tới, lộ ra dáng vẻ nghiêm túc nói:

“Luân Hồi cổ thiên tôn xuất hiện ở thời điểm này thực ra là chuyện tốt đối với Cố gia chúng ta.”

Mấy vị tộc lão khác đều gật đầu tán thành, nhìn về phía Cố Trường Ca khuyên nhủ.

“Bây giờ ở bên ngoài có rất nhiều lời đồn, Trường Ca ngươi cũng không cần phải coi là thật. Chúng ta hiểu rõ tất cả các thế lực đạo thống ngoài kia đều chỉ muốn giội nước bẩn lên người ngươi."

“Muốn gán tội cho người khác thì sợ gì không có lý do, chỉ cần là người sáng suốt đều có thể nhìn ra được mục đích thật sự của bọn hắn, thật sự coi Cố gia chúng ta dễ bắt nạt hay sao? Dám ức hiếp cả truyền nhân của Cố gia chúng ta? Lần này cho dù có phải lật tung cả khoảng trời này lên hay là giết tới máu chảy thành sông thì chúng ta cũng không sợ?”

Nói đến câu sau, trên mặt tất cả bọn hắn đều khó nén nổi sát khí cùng với cơn tức giận đến cùng cực, hận không thể ngay lập tức dẫn binh tiến đến chém giết tất cả các thế lực đạo thống, giết đến long trời lở đất, nhật nguyệt vô quang.

“Đa tạ các vị tộc lão đã quan tâm, kỳ thực việc này là do Trường Ca tự mình chọc vào, gia tộc chỉ bị ta làm liên lụy."

“Nếu ta không nhất quyết hủy diệt Địa Ngục thì cũng sẽ không dẫn tới việc tất cả các thế lực đạo thống làm ra phản ứng lớn như thế."

“Lúc ấy quả thực là ta có chút lỗ mãng."

Cố Trường Ca nghe thế nhẹ nhàng cười một tiếng, lời nói mang theo sự xin lỗi nói.

“Trường Ca ngươi nói gì vậy? Cái gì gọi là liên lụy đến gia tộc? Chuyện của ngươi cũng là chuyện của gia tộc, làm sao ngươi và gia tộc lại có thể phân biệt rạch ròi như thế được?”

“Ngươi nói như vậy cũng có nghĩa không coi gia tộc là hậu thuẫn của mình hay sao? Từ khi xuất hiện đến nay Trường Sinh Cố gia chúng ta còn chưa sợ bất kỳ một kẻ nào hay một thế lực nào đâu."

Nghe nói như thế, các vị tộc lão đều nhíu mày lại tỏ vẻ không vui.

“Người sáng suốt đều biết rõ ngươi và người thừa kế Ma Công chẳng liên quan một chút nào cả. Ngược lại là từ trước đến nay ngươi vẫn luôn đi tìm tung tích của người thừa kế Ma Công, thế mà những người kia lại khăng khăng hắt nước bẩn lên người ngươi."

“Từ vạn cổ đến nay, có bao nhiêu thiên kiêu tỏa ra hào quang chói lóa nhưng đến cuối cùng đều không thể trưởng thành, lúc nào cũng bị hủy ở bước này cả."

“Chuyện phát sinh trên thân Cố gia chúng ta thì ai cũng không thể nhẫn nhịn nổi."

Mấy vị tộc lão mỗi người nói một câu, lòng đầy căm phẫn, dường như thấy rõ sự dối trá gian xảo của tất cả các thế lực đạo thống bất hủ kia.

Bọn hắn cũng không tin Cố Trường Ca là người thừa kế Ma Công, từ đầu đến cuối luôn không hề tin tưởng chuyện này.

“Thực ra ta thật lòng không muốn gia tộc dính vào chuyện này, ta đã sớm có biện pháp giải quyết rồi."

“Sự quan tâm của gia tộc Trường Ca ghi khắc trong lòng."

Cố Trường Ca có chút bất đắc dĩ lắc đầu, cười nhẹ nói.

Trừ khi rơi vào tình trạng không còn biện pháp nào khác thì hắn mới vận dụng nội tình của gia tộc mà thôi.

Nhưng đến lúc đó sợ rằng sẽ dẫn tới phiền toái càng lớn hơn nữa.

Nội tình của Trường Sinh Cố gia cũng không đơn giản như thế nhân vẫn nghĩ.

Cho tới nay Cố Trường Ca vẫn luôn ẩn giấu rất nhiều bí mật, một khi lộ ra thì có lợi cũng sẽ có hại.

Cố Trường Ca đã nói đến mức này, các tộc lão cũng không thể nói gì hơn được nữa.

Bọn hắn hiểu rõ suy nghĩ của Cố Trường Ca, không đến thời điểm mấu chốt không nên kinh động tới nội tình của Cố gia.

“Nếu Trường Ca ngươi đã có an bài khác thì chúng ta liền theo ý ngươi vậy."

Mấy vị lão tổ liếc nhìn nhau, gật đầu đáp ứng yêu cầu của Cố Trường Ca.

Hết chương 1867.
Bạn cần đăng nhập để bình luận